La Ti Chu Hậu gần như theo bản năng lui về phía sau, kinh hãi nhìn Lý Thanh Sơn, đây mới là thực lực thật sự của hắn, chỉ dựa vào hơi thở tỏa ra thôi đã khiến nàng có cảm giác không có cách nào chống chọi lại được.
Cảm nhận của Hổ Nữ lại càng chân thực hơn, cảm giác giống như bị một con hổ màu đỏ nuốt chửng, không nhìn thấy và cũng không nghe được gì, chỉ còn lại bóng tối thăm thẳm.
Nếu không phải trong người có dòng máu của Hổ Ma thì có lẽ ý chí của nàng đã hoàn toàn bị áp đảo.
“Sợ hãi chính là thứ mà ta dạy ngươi đầu tiên!” Giọng nói của Lý Thanh Sơn từ trong bóng tối thăm thẳm truyền tới.
“Ta.
cái gì.
cũng đều không sợ!”Thậm chí những suy nghĩ của Hổ Nữ cũng bị gián đoạn.
“Chỉ có người chết mới không sợ, thử làm bạn với nó đi!” Lý Thanh Sơn khiển trách, nhưng trong lòng lại có chút tán thưởng, nàng xứng đáng là người kế thừa huyết mạch của Hổ Ma.
"Ừm!""Hãy nhìn vào mắt ta!" Lý Thanh Sơn đột nhiên mở mắt ra, giống như ngôi sao đỏ chói lọi trong bóng tối vô tận, Nữ Hổ nhìn lại, lúc này tâm thần như bị hút vào trong đó, nhưng lại phát hiện đôi mắt đỏ thẫm tràn đầy sát khí kia vẫn trong veo như ban đầu, lại như bình yên giữa cơn bão.
"Đây là điều thứ hai ta dạy cho ngươi.
Ta không thể miêu tả trạng thái này, nó không đơn giản chỉ là tự kiềm chế, nhưng cũng đừng để bị sát khí khống chế, hãy nhớ kỹ cảm giác này.
"Lý Thanh Sơn thu lại phép thần thông của mình, lúc này mồ hôi Hổ Nữ đã đầm đìa, cơ thể không còn chút sức lực nào nữa, nàng chỉ có thể nắm chặt Hổ Nha mới có thể trụ vững.
”"Cuối cùng, đừng nghe người khác nói bậy, cho dù đó là cha mẹ của ngươi đi nữa, hãy cứ đi trên chính con đường của mình.
Đó là điều thứ ba ta dạy ngươi.
”Lý Thanh Sơn cười cười, xoay người biến mất ở trong bóng đêm.
Hổ Nữ mất hết sức lực ngã về phía trước, nhưng còn chưa kịp tiếp đất La Ti Chu Hậu đã đỡ nàng lên, lạnh lùng nói: "Thật vô dụng!"Hổ Nữ lộ ra vẻ xấu hổ, cúi đầu mím miệng không nói lời nào.
"Ta ghét nhất biểu cảm này của ngươi, đáng ghét giống như phụ thân ngươi vậy, cút đi!" La Ti Chu Hậu đẩy nàng ra xa, giống như ném đi một đồ rác rưởi gì đó.
“Mẫu thân?” Hổ Nữ ngã nhẹ xuống đất, kinh ngạc nhìn La Ti Chu Hậu.
"Trong vòng một năm không được quay lại nơi này, nếu như ta phát hiện ra ngươi quanh quẩn trong vòng ngàn dặm, cẩn thận ta sẽ ném ngươi vào dung nham!" Trên mặt La Ti Chu Hậu đầy sự tàn nhẫn.
"Ta không bao giờ quay lại!"Hai mắt Hổ Nữ đỏ bừng lên, rống to một tiếng, ôm đao xoay người rời đi, cái đuôi quơ quơ sau lưng, một hơi chạy hằng trăm dặm, đập nát vô số tảng đá, nước mắt lăn dài, nàng chỉ hận không thể khóc to một trận.
Dù nàng kế thừa dòng máu của Hổ Ma, nhưng không kế thừa nghị lực đó, chung quy lại nàng vẫn chỉ là một đứa trẻ.
Lúc này, giọng nói của La Ti Chu Hậu văng vẳng bên tai nàng: "Không được rời khỏi lãnh địa!"“Không cần ngươi quan tâm!” Hổ Nữ tiếp tục đi về phía trước.
"Ngươi có thể đi theo nàng ấy.
"Kim Thiền Linh Vương nói với La Ti Chu Hậu, nơi này sẽ nhanh chóng trở thành chiến trường, sẽ là nơi giao chiến của tam đại Yêu Vương, kèm với đó là lần Thiên Kiếp thứ tư, ngay cả người vừa trở thành Yêu Vương như La Ti Chu Hậu cũng sẽ gặp nguy hiểm.
"Kim Thiền đại nhân, nếu như những năm qua không có sự quan tâm chăm sóc của ngươi thì không biết bao giờ ta mới có thể trở thành Yêu Vương, nói không chừng đã chết dưới tay của Bắc Nguyệt rồi.
Dù thế nào đi chăng nữa, ta cũng sẽ tiễn ngươi đoạn đường cuối, nhưng nếu như gặp nguy hiểm đến tính mạng, ta sẽ bỏ chạy.
""Đoạn đường cuối sao? Thật xui xẻo.
" Kim Thiền Linh Vương cười nói.
"Ai bảo bản tính ta tàn độc chứ.
""Không phải ngươi đã giác ngộ được tấm lòng từ bi rồi sao?"La Ti Chu Hậu vẫn còn cảm nhận được hơi thở của Hổ Nữ, nhưng mãi cho đến khi nàng không còn cảm nhận được nữa thì đột nhiên mới cảm thấy mất mát.
Từ một con nhện trở thành Yêu Vương, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy thấp thỏm, nhớ mong.
Lý Thanh Sơn trở lại động tiên Thanh Tiểu, lúc này Tiêu An vẫn đang luyện chuỗi tràng hạt đầu lâu, xem ra việc này không thể hoàn thành trong thời gian ngắn, hắn đã kể cho nàng về chuyện đã đánh nhau với Mặc Hải Long Vương.
"Xem ra mọi suy đoán đều không sai, hắn cũng là Ngũ Tuyệt Tiên Sơn, bức tranh kia hẳn là ở trong Họa Chủng, muốn tiêu diệt hắn triệt để thì nhất định phải đi vào trong Hỏa Chủng.
"Tiểu An một tay chống cằm, vừa suy nghĩ vừa thôi thúc Tam Muội Bạch Cốt Hỏa.
"Lúc ta nhắc tới Ngũ Tuyệt Tiên Nhân thì hắn liền nổi giận.
" Lý Thanh Sơn cười nói.
"Đây có lẽ là tâm ma tồn tại trong Mặc Hải Long Vương, Huyễn Hải Thần Vương sợ hãi tất cả chỉ là giấc mơ, nhưng hắn thật sự đến từ ảo ảnh, thậm chí những ý thức, tính tình của hắn đều do người khác suy diễn ra, một người kiêu ngạo như hắn làm sao có thể chịu đựng được chuyện này!""Hóa ra là như vậy, xem ra ngươi đoán đúng rồi, nhưng đối với ta mà nói chỉ cần hướng về phía trước là được rồi, hà cớ gì cứ phải quan tâm bản thân đến từ đâu làm gì? Bức tranh Ngũ Tuyệt Tiên Nhân có thể còn quý hơn cả bức Ngưu Lang của thôn Ngọa Ngưu nhiều.