Lý Thanh Sơn điều gì cũng có thể nghĩ thông suốt, nhưng hắn không thể hiểu nổi tại sao một Yêu Vương với trí thông mình tuyệt đỉnh, sức mạnh siêu phàm như vậy rốt cuộc đang vật lộn với điều gì.
“Càng thông minh càng nhìn xa trông rộng thì càng tự mình làm khó, tự mình trói buộc chính mình.
” Tiểu An có chút xúc động, nếu không quyết định đi theo con đường của Lý Thanh Sơn, nàng có thể đã dẫn thân vào “Chu Nhan Bạch Cốt Đạo”, hoặc là đang khốn khổ giữa Phật và ma.
"Ý của ngươi là ta đầu óc đầu óc ngu si, tứ chi phát triển chứ gì!" Lý Thanh Sơn cười nói.
“Ta không nói như vậy.
” Tiểu An lè lưỡi.
“Lúc ngươi và hắn đánh nhau, cảm thấy thực lực của hắn thế nào?”"Hắn mạnh hơn ta, nhưng chuyện sinh tử trong trận chiến phải chờ đến giờ phút cuối cùng mới có thể quyết định được, hiện tại nếu đi đến Mặc Hải, ta nhất định sẽ thua, thậm chí có thể bỏ mạng ở đó.
""Cố gắng đừng vào trong Họa Chủng, hãy giết hắn ở Thanh Châu.
"Tiểu An bình tĩnh nói, Họa Chủng là khu vực hoàn toàn xa lạ, không ai biết Mặc Hải Long Vương có thể thi triển ra bao nhiêu sức mạnh ở đó, cũng có thể ở trong Mặc Hải sẽ càng mạnh hơn ở những nơi khác, một khi bại trận ở đó thì không còn con đường nào để chạy thoát.
"Ta sẽ không bị hắn dắt mũi, nhưng ta thật muốn đánh tay đôi với hắn, quyết chiến một trận sinh tử!"Lý Thanh Sơn than thở, dù chỉ giao chiến một trận ngắn ngủi, nhưng Mặc Hải Long Vương là đối thủ mạnh nhất mà hắn từng gặp trong đời, có thể nói là tri kỷ khó tìm, cũng là một đối thủ khó tìm.
Tiểu An nói: "Chưa chắc đã không có cơ hội.
""Có lẽ phải dùng Phi Thiên Hoàng Vương để luyện tập trước!" Lý Thanh Sơn nhắc đến lời thỉnh cầu của Kim Thiền Linh Vương, hai người bàn bạc một lúc, sau đó lại nhắc đến La Ti Chu Hậu và Hổ nữ, ảnh mắt của Tiểu Phượng Hoàng đang ngồi bên cạnh đột nhiên sáng lên.
“Đại lão phụ, ý của ngươi là ta có một muội muội sao?” "Cũng có thể là tỷ tỷ.
""Không, nhất định ta là ca ca!" Tiểu Phượng Hoàng khăng khăng nói.
“Được, ngươi muốn sao cũng được.
” Lý Thanh Sơn quay đầu đi chỗ khác và tiếp tục nói chuyện với Tiểu An.
"Phụ thân, ta muốn đi tìm nàng!" Tiểu Phượng Hoàng nắm lấy cánh tay Lý Thanh Sơn.
"Tìm nàng ấy làm gì?""Còn cần phải có lý do sao, chúng ta là huynh muội mà!""Ta thấy ngươi ở đây lâu đến nỗi ngốc nghếch rồi.
" Lý Thanh Sơn cười nói.
"Ta sống chở chỗ này giống như sống trong nhà tù, hoàn toàn không có ý nghĩa gì, vốn dĩ trước đây còn có thể đánh nhau với đầu lâu, bây giờ thì hay rồi chỉ có thể ngồi đây, chi bằng đi ra ngoài trải nghiệm một chút, nếu không chuyến này đến Thanh Châu chỉ vô nghĩa.
Xin ngươi đấy lão phụ, ngươi cho ra ra ngoài đi!" Tiểu Phượng Hoàng cầu xin.
"Ta đã đồng ý với nhị lão phụ là sẽ chăm sóc ngươi, nếu để ngươi bị ngươi ta giết thịt mất thì ta làm sao ăn nói với hắn.
""Nếu có chuyện như vậy thì do ta đáng, có năng lực như thế này mà không dám ra ngoài mạo hiểm một phen, thì còn gì là nam nhân nữa? Lão phụ, lúc ngươi lang bạt bên ngoài, chưa chắc đã lợi hại bằng ta bây giờ!”Tiểu Phượng Hoàng nắm chặt tay, hăng hái nói.
“Ngươi vốn không phải nam nhân!” Lý Thanh Sơn đưa nắm đấm đó lên gò má, hắn phản bác lại lời vừa rồi của Tiểu Phượng Hoàng.
Tiểu Phượng Hoàng bỗng chịu đả kích lớn.
“Để hắn đi đi!” Tiểu An nói.
"Cũng tốt.
"Lý Thanh Sơn suy nghĩ một chút, sau đó đáp ứng, chỗ này cũng không có lợi ích gì cho việc tu luyện của Tiểu Phượng Hoàng, đi ra ngoài để có nhiều trải nghiệm cũng tốt.
Còn về vấn đề an toàn, hắn cũng không quá lo lắng.
Mặc dù Tiểu Phượng Hoàng tính tình trẻ con, nhưng trí thông minh lại hơn hẳn người thường, chỉ cần không trêu chọc những đối thủ mạnh như Mặc Hải Long Vương tìm đường chết thì dù có xảy ra đánh nhau hắn cũng có thể bỏ trốn.
Tiểu Phượng Hoàng vui mừng reo hò.
Sau khi lao ra khỏi hang, hắn biến thành một tia sáng bay lượn trên không trung, sau đó biến mất giữa những ngọn núi trập trùng.
“Nếu có thể sống sót qua ba lần Thiên Kiếp, hắn sẽ là một trợ thủ đắc lực.
” Tiểu An đưa một nắm lông phượng hoàng cho Lý Thanh Sơn, trong khoảng thời gian này nàng đã phải tìm không ít lý do để vặt lông của Tiểu Phượng Hoàng.
"Chuyện này ta cũng không dám trông cậy vào, tốt nhất là phải nhanh chóng luyện Phượng Hoàng Biết Bàn Kinh đến tầng thứ năm!”Nói xong, Lý Thanh Sơn rút thanh đao bên hông đưa cho Tiểu An.
“Thanh đao này hữu ích với ngươi chứ? Nếu vô dụng thì ta sẽ dùng nói làm vật hiến tế.
” “Trảm Phiền!” Ánh mắt Tiểu An lóe lên.
"Ngươi biết thanh đao này sao?" Lý Thanh Sơn hỏi.
"Đây là thanh Giới Đao, là vật mà phương trượng của Thiên Long thiền viện kế thừa qua các thời đại, là một trong những bảo vật quý hiếm của thiên hạ, thậm chí còn được tôn sùng là bảo vật đầu tiên của Phật giáo.
Sau đó nó rơi vào tay Kim Thiền Linh Vương, Thiên Long thiền viện vẫn luôn muốn đoạt nó về, nhưng không thể tìm thấy hắn.
” "Dù tìm được rồi thì cũng không thể làm gì được hắn! Kim Thiền Linh Vương suýt chút nữa đã trở thành phương trượng Thiên Long thiền viện rồi!”"Ừm, Thiên Long thiền viện đã công khai treo thưởng, ai đoạt lại được thanh đao này thì dù không phải đệ tử Phật giáo cũng có thể tùy ý đổi nó lấy ba món đồ khác, ngoại trừ Thiên Long Thiền Xướng, bất luận là pháp bảo, công pháp hay linh đan đều được.
”