"Quý giá như vậy sao! Vậy nó có ích với ngươi không?”Lý Thanh Sơn lúc đầu cũng không quá coi trọng thanh đao này cho lắm, hắn chỉ là muốn nhân cơ hội này để kết thúc mối thù với Phi Thiên Hoàng Vương thôi, không ngờ thanh Trảm Phiền này lại có lai lịch như vậy.
"Những Phật bảo bình thường sẽ không có ích gì cho ta, nhưng thanh Trảm Phiền này thì khác, nó có thể giúp ta cân bằng giữa Phật và ma, rất có ích cho việc tu hành của ta.
"Tiểu An khẽ vuốt lưỡi kiếm không mấy sắc bén, Phật quang nhàn nhạt lan ra từ đầu ngón tay, dần dần bao phủ lấy toàn bộ lưỡi kiếm, rồi chậm rãi thẩm thấu vào trong để bắt đầu tiến hành luyện hóa.
Nàng có tu vi của một Tăng Vương, hơn nữa Kim Thiền Linh Vương cũng đã xóa đi dấu vết của mình trên thanh đao, nên với năng lực của nàng thì chỉ trong chốc lát đã luyện hóa thành công, Phật quang trên thanh Trảm Phiền đã biến mất, nó lại khôi phục lại hình dáng mộc mạc ban đầu.
Nàng đột nhiên tập trung tinh thần lại, trong mắt có Phật quang lấp lóe, nàng chém một đao về phía Lý Thanh Sơn, Phật quang hóa thành một thanh đao sắc bén với sức mạnh rất lớn, như có thể chém Lý Thanh Sơn thành hai nửa.
Lý Thanh Sơn không né tránh, để đao chém xuống đỉnh đầu, trong đầu bỗng vang lên một âm thanh thật lớn, giống như có thứ gì đó bị nứt ra, một tia sáng chiếu vào trong bóng tối thăm thắm khiến trong lòng hắn bỗng cảm thấy rất thoải mái nhẹ nhàng.
Hắn sờ lên trán, thậm chí trên đó còn không có dấu vết gì là vừa bị chém, hắn có chút sững sờ.
"Chuyện gì đã xảy ra thế?"“Nghe đồn một đao này có thể cắt đứt ba ngàn phiền toái, có tác dụng gì không?” Tiểu An cười hỏi.
Lý Thanh Sơn kinh ngạc khi phát hiện ma tâm đã trở nên trong suốt và sáng sủa hơn rất nhiều.
Trước đây hắn đã chiếm đoạt ma tâm của những Ma Vương khác để có thể thăng cấp Ma Vương, mặc dù đã có sự sàng lọc, nhưng khó tránh hỏi sự hỗn tạp ma tính của các Ma Vương đó, sự hỗn tạp ma tính khó xóa bỏ hơn cả hỗn tạp ma lực, nhưng không ngờ rằng thanh đao này lại có tác dụng thần kỳ như vậy.
"Đao tốt! Nhưng dù gì nó cũng là một bảo vật Phật giáo, sao có thể giúp ma quỷ tu luyện được, thật kỳ lạ.
""Đao này được xưng là ‘chỉ tiêu diệt phiền não, không giết người’, mấu chốt ở đây là không phân biệt thiện hay ác, mà chỉ nhắm thẳng vào tâm trí đối phương, từ phương diện này có thể nói ma tâm và xá lợi cũng không có gì khác biệt.
” Tiểu An đặt thanh Trảm Phiền lên trên đầu gối, trong lòng Lý Thanh Sơn đã giác ngộ ra điều gì đó.
“Thì ra là thế.
” Lý Thanh Sơn khẽ gật đầu, ma tâm đã dung hợp với bản tính hiếu thắng và thích giết chóc của hắn, cũng có thể coi như một bộ phận trong trái tim.
Thế nhưng chúng sinh lại có tình cảm, trong lòng ai mà chẳng có chút lòng trắc ẩn, lòng từ bi hướng thiện cơ chứ? Trong lòng hắn đặt ra nghi vấn liệu "Trấn Ma Đồ Lục" mà ma tộc tạo ra có phải sẽ bị thanh đao này cắt đứt không.
"Hèn gì Thiên Long thiền viện lại treo thưởng cao như vậy, thanh Trảm Phiền này nhất định là vũ khí thần kỳ giúp cho việc tu luyện, hơn nữa còn có thể giúp cho người khác, có thể nâng cao tu vi của cả tông môn.
Nếu ngươi mang Trảm Phiền về Thiên Long thiền viện, không khéo Bất Úy Tăng sẽ lập tức phong ngươi làm phương trượng.
” “Cũng có thể.
” Tiêu An khẽ mỉm cười, thầm nghĩ: “Có lẽ Kim Thiền Linh Vương đang muốn mượn tay mình để giao thanh Trảm Phiền này lại cho Thiên Long thiền viện.
” "Ta nói đùa thôi, nếu bây giờ mà trả lại thì nhất định sẽ bị những hòa thượng kia nghi ngờ, không chừng lại chém cho mấy đao nữa!" Lý Thanh Sơn chỉ vào trán của mình.
Trong nháy mắt, hơn mười ngày trôi qua, cửa động mở ra.
Lý Thanh Sơn bước ra khỏi sơn động, Nhạc Binh đã chờ sẵn ở ngoài cửa, hắn cung kính đưa thư chúc mừng của Đại Tướng Quân Vương, mời Lý Thanh Sơn xuống núi để đối phó với Phi Thiên Hoàng Vương.
Lý Thanh Sơn liếc nhìn bức thư, hỏi: "Quỳnh Chi xuất quan chưa?""Chưa.
"“Xin Đại Tướng Quân Vương chờ đợi thêm mấy ngày, ta trở về Thiên Long thiền viện một chuyến rồi sau đó sẽ đến cuộc hẹn ở Hàn Phủ.
” Lý Thanh Sơn nói xong liền lao lên bầu trời bay đi.
Nhạc Binh chỉ có thể cười khổ, Lý Thanh Sơn của hiện tại đương nhiên có tư cách để Đại Tướng Quân Vương chờ đợi.
Lý Thanh Sơn đang phi thẳng trên trời, mấy ngày nay hắn đã luyện hóa những chiếc lông phượng hoàng kia, mặc dù hắn đã cải thiện được huyết mạch phượng hoàng, nhưng "Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh" đã bị "Trấn Hải Linh Quy" áp chế, nên vẫn chưa có tiến triển gì lớn, vì vậy chỉ có thể từ từ dung hòa nước và lửa để tiền hành phá bỏ.
Ngược lại, dưới sức mạnh thần bí của thanh đao Trảm Phiền, ma tâm càng ngày càng trở nên thuần khiết hơn, vì vậy nên nền tảng đã được ổn định, chuyền này hắn trở về Thiên Long thiền viện là để luyện tầng thứ chín của Trấn Ma Đồ Lục.
Mặc dù không thể so sánh với "Thần Ma Cửu Biến", nhưng hắn tin rằng mình hoàn toàn có thể tu luyện thành công môn công pháp này, nó chắc chắn sẽ khiến cho sức mạnh của hắn được tăng lên một cấp độ cao hơn.
Lúc hoàng hôn, ánh sáng mặt trời từ trên cao chiếu rọi vào những pho tượng Phật khổng lồ đứng sững sững giữa các ngọn núi.
Hắn đã đến Thiên Long thiền viện!