Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1666 - Chương 1677: Trở Về

Chương 1677: Trở Về

Dù không phải đệ tử Phật môn, nhưng thấy cảnh tượng này cũng sẽ có cảm giác chấn động vì Phật pháp vô biên.

Ngày xưa Lý Thanh Sơn cũng như vậy, chẳng qua lúc này hắn lại nghĩ trong lòng rằng:“Nếu ta hóa thành thân thể thần ma thì vẫn thấp hơn Đại Phật sơn này không ít!”“Kẻ nào kia, không được phép phi hành trên bầu trời Thiên Long thiền viện!”Một tiếng quát to truyền đến từ Thiên Long thiền viện.

“Suýt chút nữa quên mất quy củ này!”Lý Thanh Sơn từ trên trời giáng xuống, đi tới trước cửa sơn môn đồ sộ mà lớn tiếng nói:“Đệ tử tục gia, Lý Thanh Sơn!”Giọng nói cuồn cuộn, vang vọng khắp Đại Phật sơn.

Phía sau Đại Phật sơn, trước Trấn Ma điện.

“Sao vậy, hắn vẫn không chịu đi ra sao?”Vô Úy Tăng cau mày hỏi.

Bất Nộ Tăng lắc lắc đầu, trên khuôn mặt đầy đặn luôn vui vẻ cũng giăng kín vẻ sầu lo:“Nếu không cầm cố tu vi của hắn thì hắn đã tẩu hỏa nhập ma mà chết rồi, nhưng cứ tiếp tục như vậy thì…”“Cái này cũng khó trách, ngay cả ngươi và ta cũng khó mà buông bỏ chuyện như vậy, nếu có Trảm Phiền đao thì có lẽ còn có thể cứu hắn.

”Vô Úy Tăng thở dài thườn thượt.

“Tâm ma của hắn đã ăn sâu, dù Trảm Phiền đao thì sợ là cũng không chém dứt được nỗi muộn phiền của hắn.

”Bất Nộ Tăng nói.

“Không biết hiện tại Linh Vương Kim Thiền đang ở nơi nào.

”Hai vị tăng vương đang trò chuyện thì bỗng quay đầu nhìn lại, ngay sau đó là giọng nói cuồn cuộn của Lý Thanh Sơn truyền tới.

“Lý Thanh Sơn!”Vô Úy Tăng hơi cau mày, không có chút ấn tượng tốt đẹp gì về Lý Thanh Sơn, thế là hắn hỏi Bất Nộ Tăng:“Hắn thật sự vượt qua thiên kiếp thứ ba sao?”“Ngươi nhìn là biết ngay!”Bất Nộ Tăng lộ ra vẻ mặt tươi cười, há to miệng mà quát:“Nghịch đồ, còn không mau lăn đến sau núi cho ta!”“Đến rồi ạ!”Lý Thanh Sơn nở nụ cười, cất bước tiến lên.

Chúng tăng mới chỉ nghe giọng, còn chưa thấy người thì hắn đã sải bước vào sơn môn, băng qua đình đài lầu cát rồi tới phía sau núi, cả chặng đường luôn có cuồng phong gào thét, thổi bay vô số tăng y.

“Vô Úy phượng trượng, lâu rồi không gặp!”Lý Thanh Sơn đi tới trước Trấn Ma điện thì đột nhiên dừng bước, cười rồi chắp tay nói.

Vô Úy Tăng thầm rùng mình, chỉ với chút động tĩnh này là có thể thấy được tu vi của tên này rồi, thế là hắn không nói lời nào mà nhìn chỉ nhìn chằm chằm Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn cũng không che giấu khí tức trên người, khí tức giống như ma vương tỏa ra từ thân thể Lý Thanh Sơn khiến cho Vô Uy tăng càng nhíu chặt mày.

Nếu không phải hắn biết chuyện về Trấn Ma Đồ Lục thì e rằng đã ra tay trừ ma rồi.

“Tu vi của ngươi lại tiến bộ rồi!”Bất Nộ Tăng kinh ngạc nói, mới bao nhiêu ngày không gặp mà khí tức trên người Lý Thanh Sơn ngày càng thuần túy, không ngờ đã hoàn toàn củng cố tu vi thiên kiếp thứ ba, vị đệ tử này thực sự mang đến quá nhiều bất ngờ cho hắn.

“Thời gian không chờ người, đương nhiên phải tiến bộ dũng mãnh rồi.

Sư phụ mau mở Trấn Ma điện ra đi, ta muốn đến tầng thứ chín!”Lý Thanh Sơn đi thẳng vào vấn đề.

“Đi thôi!”Bất Nộ Tăng cũng không nhiều lời, phất tăng bào lên, đại môn Trấn Ma điện mở ra, đen ngòm sâu không lường được, vậy mà Lý Thanh Sơn vẫn tung người đi vào không chút do dự.

“Sư huynh?”Bất Nộ Tăng nhìn Vô Úy Tăng ở bên cạnh.

“Tốc độ tu hành như vậy thực sự là không thể tưởng tượng nổi, ngươi có biết ngọn nguồn trong đó hay không?”Vô Úy Tăng buồn nắm đấm bên dưới tay áo, môn hạ có đại tu sĩ thiên kiếp thứ ba vốn là một chuyện đáng mừng, vậy mà lại khiến lòng hắn loáng thoáng bất an.

“Hắn kết giao với Đại Dung Thụ Vương ở Vụ Châu, nghĩ chắc là cũng có được cơ duyên gì đấy!”Bất Nộ Tăng nói, cũng cảm thấy lời giải thích của mình hơi gượng ép, trừ phi có được trí tuệ của thiên nhân chuyển thế, bằng không tuyệt đối không thể có tốc độ tu hành như vậy.

Nhưng nhìn biểu hiện trước giờ của Lý Thanh Sơn thì thực sự không giống thiên nhân chuyển thế, hơn nữa nếu là thiên nhân thì cần gì thì cần gì phải bái vào môn hạ của hắn, học Trấn Ma Đồ Lục làm gì.

“Cấu kết với yêu nghiệt sao?”Vô Úy Tăng trầm ngâm nói, Thanh Châu không hỗn loạn hoang dã như Vụ Châu, nhân tộc và yêu tộc phân chia rõ ràng, đặc biệt là đệ tử Thiên Long thiền viện thì lại càng không được giao du tùy tiện.

Tội này có thể lớn cũng có thể nhỏ, mấu chốt ở chỗ cấu kết với “yêu nghiệt gì”.

Nếu cấu kết với Phi Thiên Hoàng Vương thì không thể tha tội chết.

Nếu chỉ là yêu quái bình thường thì giao cho Giới Luật viện xử phạt là được rồi, thậm chí chỉ là cảnh cáo ngoài miệng mà thôi.

Nhưng nếu kết giao với Thập Phương Yêu Vương thì Vô Úy Tăng cũng cảm thấy khó mà phán xét, vì trước đây chưa có ví dụ nào như vậy.

Long Vương Mặc Hải Thanh Châu ngạo mạn khó gần, ngay cả yêu tộc cũng không thèm để ý tới chớ nói chi là kết giao với nhân loại.

“Đại Dung Thụ Vương vốn nổi tiếng là ôn hòa bác ái, không thể coi như yêu nghiệt bình thường được.

”Bất Nộ Tăng nghiêm mặt nói.

“Dù ta không tu Trấn Ma Đồ Lục, nhưng hắn cho ta cảm giác không khác gì Ma vương.

Nếu cơ duyên của hắn đến từ Đại Dung Thụ Vương thì cũng tàm tạm, nhưng khắp đất Vụ Châu đều là ma quỷ, vô số ma quật mở ra…”

Bình Luận (0)
Comment