Lý Thanh Sơn cũng không cho đó là đúng, bởi vì từ Phi Long Kiếm cho đến Mạt Lộ Cuồng Hoa Đao đều không chọn hắn và cũng không chịu ngoan ngoãn để hắn sử dụng, nhưng cuối cùng hắn vẫn có thể tùy ý sử dụng chúng.
Lão tử vất vả tu luyện không phải để binh khí lựa chọn!"Cần phải phong ấn tu vi mới được!"Tàng Kiếm Cung Chủ trầm giọng nói.
Lý Thanh Sơn hơi sửng sốt, cười nói:"Cung chủ thật biết làm khó người khác!"Không thể rút được cây kiếm tốt nhất là chuyện nhỏ, nhưng nếu phong ấn tu vi mà một khi Tàng Kiếm Cung trở mặt vô tình thì há chẳng phải là mặc cho người khác chém giết sao.
"Đây là quy tắc, không phải cố tình làm khó ngươi!"Tàng Kiếm Cung chủ nói, người có thể lên Tàng Kiếm Phong để rút kiếm đều là những đệ tử vừa mới trải qua lần Thiên Kiếp thứ nhất.
Lúc này họ không đủ sức mạnh để chống lại Tàng Kiếm Phong, chỉ có thể dựa vào cơ duyên để lấy kiếm đi.
Nhưng người đạt được năng lực như Lý Thanh Sơn thì hắn cũng không quan tâm đến kiếm tâm gì gì đó mà có thể dùng sức mạnh để rút kiếm.
"Nếu Cung chủ đã nói như vậy thì ta cũng chấp nhận!"Lý Thanh Sơn giang hai tay, thản nhiên nói:"Xin Cung chủ phong ấn tu vi của ra!"Tàng Kiếm Cung chủ bước lên phía trước, chỉ ngón tay ra như một thanh kiếm, lập tức chạm vào những huyệt lớn trên toàn cơ thể Lý Thanh Sơn, mỗi khi hắn gõ một cái sẽ có một luồng kiếm khí chảy vào, ma khí sẽ dần thu lại, thậm chí bị ép cho đến khi trở lại ma tâm, lúc này ma tâm đã bị tầng tầng lớp lớp kiếm khí bao phủ.
Tất cả tu vi trên người Lý Thanh Sơn đều rất khó để thi triển, mà Tàng Kiếm Cung chủ chỉ cần dùng một ý nghĩ đã có thể khơi dậy kiếm khí và tiêu diệt ma tâm của hắn.
Lý Thanh Sơn mỉm cười nhìn Tàng Kiếm Cung chủ đang đứng trước mặt, có những thứ không có cách nào có thể phong ấn được, đó chính là sức mạnh lớn nhất của hắn.
Hắn chỉ cần xoay chuyển suy nghĩ liền có thể trấn áp được kiếm khí, cho dù làm như vậy có bị chút tổn thương nhưng cũng chẳng phải việc gì to tát.
Mà Tàng Kiếm Cung chủ đang đứng cách hắn không tới ba bước chân chưa chắc đã có thể chống đỡ được Mạt Lộ Cuồng Hoa Đao của hắn!Bốn mắt nhìn nhau, một người thì trầm tĩnh, một người thì thản nhiên.
Hai người đều có thân hình cao lớn mà thẳng tắp, đứng đối mặt nhau.
Cả hai tương xứng với nhau, có một loại khí thế không thể nói rõ đang lưu chuyển trong không khí, như là gió núi đang lượn lờ.
"Ngươi có thể đi rồi.
"Tàng Kiếm Cung chủ mở miệng nói.
"Được.
"Lý Thanh Sơn âm thầm nghĩ trong lòng:"Không phải muốn ra tay ở đây à?"Sau khi đi vào đại điện, hắn thấy có một sợi xích sắt dựng thẳng tắp hướng lên trời, tương liên với Tàng Kiếm Phong.
Lý Thanh Sơn ngẩng đầu lên nhìn một cái rồi bay lên, đạp vào dây sắt, hắn bắt đầu dốc sức trèo lên trước.
Đám người nhìn theo bóng dáng không ngừng leo lên trên của Lý Thanh Sơn, hắn nhảy qua nhảy lại, như một mãnh hổ đang leo núi, đi thẳng tới dưới đáy của Tàng Kiếm Phong.
Lý Thanh Sơn nhìn xuống dưới, những người đứng dưới kia bây giờ chỉ nhỏ như hạt cải.
Trong khoảng cách gần như vậy thì Tàng Kiếm Phong nhìn cũng không khác gì những ngọn núi bình thường.
Cây cỏ dây leo mọc um tùm trên Thanh Nham, gần như là mỗi một viên đều có một thanh kiếm cắm chặt vào.
Chỉ là thân kiếm đều đã rỉ sét, không nhìn thấy được tính chất của thanh kiếm.
Người chọn kiếm phải dựa vào trực giác của bản thân để chọn, nhưng nếu thanh kiếm đó không chọn ngươi thì cũng đừng hòng mà rút ra được.
Tất cả mọi người đều muốn biết Lý Thanh Sơn sẽ rút ra một thanh kiếm như thế nào?"Ta muốn lấy được thanh kiếm mạnh nhất!"Lý Thanh Sơn nhảy lên Tàng Kiếm Phong, trong lòng hắn chẳng hề do dự mà thầm nghĩ.
Cho dù hắn đã từ bỏ kiếm đạo thì binh khí cũng nên càng mạnh càng tốt, hắn không dùng tới thì cũng có thể lấy ra hiến tế.
Lý Thanh Sơn nghĩ tới đây thì không khỏi tưởng tượng, nếu hắn lấy tất cả kiếm trên Tàng Kiếm Phong này đặt lên Tu La Tế Binh Đài để hiến tế, không biết sẽ đạt được một thần binh Tu La như thế nào.
Chẳng qua Lý Thanh Sơn cũng chỉ tưởng tượng như vậy mà thôi, Tu La Tế Binh Đài cũng cần kiểm nghiệm thực lực của người hiến tế.
Trước mắt, Mạt Lộ Cuồng Hoa Đao đã là binh khí mạnh nhất mà hắn có thể khống chế.
Lý Thanh Sơn xóa bỏ những tạp niệm trong lòng, hắn bắt đầu tìm tòi trên Tàng Kiếm Phong.
Mặc dù Tàng Kiếm Cung đã phong bế ma tâm của hắn, nhưng lại không thể phong ấn được Ngưu Ma Đại Lực trong người hắn.
Lý Thanh Sơn tự tin rằng mình có thể rút bất cứ thanh kiếm nào trên Tàng Kiếm Phong này.
Vấn đề là phải làm thế nào để tìm ra được thanh kiếm mạnh nhất kia!