Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1700 - Chương 1711: Điều Tra

Chương 1711: Điều Tra

Lý Thanh Sơn quát to một tiếng, ma khi ngập trời ngưng tụ mãnh liệt, hóa thành một con đấu ma dữ tợn, cánh tay phải vung lên, nắm chặt một thanh đao nhọn to lớn, bắt đầu khua múa điên cuồng.

Đao khí mãnh liệt xoắn nát kiếm khí đầy trời, chém núi cao, cắt mây trắng, phong vân biến sắc !“Ngươi dùng đao ư!”Một giọng nói kinh ngạc truyền đến từ giữa bầu trời.

“Chẳng phải ngươi tu kiếm đạo hay sao?”Lập tức có một giọng nói cùng vang lên từ dưới mặt đất.

Hai giọng nói đều già nua, nhưng một bên thì trong trẻo, một bên thì trầm đục, khác biệt tựa như trời với đất.

Khi hai giọng nói này vang lên thì khắp trời đất liên tục diễn ra kiếm khí lại biến lại thành núi sông, mây trắng, hoa, chim, cá, sâu.

Thế giới lại khôi phục dáng dấp ban đầu, ngay cả nhánh cỏ xanh mà Lý Thanh Sơn bẻ gãy cũng sống lại, còn đung đưa nhè nhẹ.

“Hai vị chính là Thiên Địa nhị lão của Tàng Kiếm cung đúng không!”Mặc dù không hiểu nhiều về Tàng Kiếm cung, nhưng vẫn khá hiểu rõ về mấy vị đại kiếm tu ở trong đó.

Thiên Long thiền viện có tứ đại Kim Cang, còn Tàng Kiếm cung lại có tam đại kiếm tu, ngoại trừ cung chủ Tàng Kiếm cung thì hai người còn lại chính là nhị lão này.

Hình như nhị lão này cũng không có sát ý, lẽ nào đây không phải cạm bẫy do cung chủ Tàng Kiếm cung giăng ra.

“Tiểu tử, nếu như ngươi biết danh hiệu của chúng ta thì còn không mau báo tên!”Địa trưởng lão nói.

“Tại hạ Lý Thanh Sơn, thượng khanh trưởng lão mới của Tàng Kiếm cung.

”Lý Thanh Sơn chắp tay nói, rồi lại thả tay xuống:“Lại nói chẳng lẽ các ngươi thật sự không biết ta!”Còn lâu hắn mới tin cung chủ Tàng Kiếm cung không thông báo với bọn họ.

“Biết thì lại làm sao, mà không biết thì lại làm sao?”Thiên trưởng lão nói.

“Cũng không làm sao, nơi này là nơi nào?”Lý Thanh Sơn hỏi.

“Trong Thiên Địa các.

”Địa trưởng lão trả lời.

“Thiên Địa kiếm cảnh.

”Thiên trưởng lão đáp lời.

“Vậy xin hỏi có thể xem Thiên Địa Tàng Kiếm phổ ở đâu?”Lý Thanh Sơn hỏi.

“Tất cả những gì ngươi chứng kiến đều là Thiên Địa Tàng Kiếm phổ, chẳng qua có thể tìm hiểu được bao nhiêu kiến thức thì còn phải xem ngộ tính của ngươi.

”Địa trưởng lão nói.

“Nếu ngươi dùng đao thì có tới nơi này cũng phí công.

”Thiên trưởng lão tiếp lời.

“Vậy ta nên đi ra ngoài thôi!”Lý Thanh Sơn đáp lại.

“Chờ đã, nếu đã đến rồi thì tìm hiểu một xíu đi!”“Nếu ngươi có thể rút được Chuyển Phách kiếm thì chứng minh ngươi có duyên với kiếm, sự bác đại tinh thâm của kiếm đạo vượt xa đao pháp nhiều.

”Lý Thanh Sơn thầm nghĩ:“Nếu ta nói lời này cho Cuồng Hoa đao hồn nghe, chỉ sợ nàng sẽ muốn nhảy ra chém hai lão tặc ting tướng các ngươi ngay lập tức.

”Mà hắn cũng tin tưởng cảm giác của mình hơn là lời nói nhảm như kiểu “có duyên với kiếm” này.

Chẳng qua, điều làm hắn cảm thấy kỳ lạ chính là nhị lão Thiên Địa rất hăng hái muốn người ngoài như hắn tìm hiểu bí pháp tối cao của Tàng Kiếm cung.

Lý Thanh Sơn suy nghĩ:“Đến cùng cung chủ Tàng Kiếm cung muốn giở trò quỷ gì, bây giờ nhìn lại thì rõ ràng là dùng mọi cách để lôi kéo ta, vậy đến cùng ác ý kia tiềm ẩn ở chỗ nào đây? Quả thật Thiên Địa Tàng Kiếm quyết này cũng có chỗ huyền diệu, đáng để tìm hiểu một phen, nhất định sẽ giúp đỡ rất nhiều cho kiếm đạo của Tiểu An.

”Vì vậy hắn nói:“Các ngươi đã có thành ý như vậy thì ta sẽ tìm hiểu một hồi là được rồi.

”Nhị lão Thiên Địa bỗng không nói gì, bị sự vô liêm sỉ này chẹn họng.

“Đúng rồi, không biết công pháp Thiên Địa Tàng Kiếm phổ này có bao nhiêu kiếm thức?”Lý Thanh Sơn hỏi.

“Không biết, vẫn chưa có ai hiểu thấu đáo được tất cả kiếm thức trong đó.

”Thiên trưởng lão nói.

“Ngươi cũng không cần ham hố cầu toàn làm gì, chỉ cần hiểu thấu đáo được một nửa kiếm thức là đủ để vung kiếm thiên hạ rồi.

”Địa trưởng lão đáp tiếp.

“Vậy không biết hai vị đạo hữu hiểu rõ được bao nhiêu kiếm thức?”Lý Thanh Sơn lại hỏi.

“Hai ngàn một trăm bốn mươi hai thức.

”“Một ngàn chín trăm năm mươi mốt thức.

”Nhị lão Thiên Địa khá là tự hào mà nói, bọn họ bế quan tu tập trong Thiên Địa điện này nhiêu năm, nên họ hiểu rõ Thiên Địa Tàng Kiếm phổ này ảo diệu vô song hơn bất cứ ai, mà sự khó tìm hiểu để thôi diễn đến tận cùng cũng chính là điểm hấp dẫn người ta nhất của Thiên Địa Tàng Kiếm phổ.

Lý Thanh Sơn bỗng bật cười ha hả.

“Tiểu tử, ngươi cười cái gì?”Trưởng lão nói.

“Ta cười Tàng Kiếm cung không có nhân tài!”Lý Thanh Sơn lắc đầu nói.

“Lớn mật!”“Láo xược”Thiên Địa Nhị lão giận tím mặt.

“Nếu không thì sao còn không học hết được một bộ kiếm pháp?”Lý Thanh Sơn không buông tha một cơ hội nào để đả kích hai người tinh tướng này.

“Đao khách cuồng vọng vô tri sao biết được sự huyền diệu của Thiên Địa Tàng Kiếm phổ!”“Nhiều lời vô ích, ngược lại bọn ta cũng muốn thử xem ngươi có thể hiểu rõ được bao nhiêu kiếm thức!”“Thôi thôi, hãy để ta nói cho các ngươi biết đến cùng Thiên Địa Tàng Kiếm phổ này có bao nhiêu kiếm thức đi!”

Bình Luận (0)
Comment