Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1701 - Chương 1712: Mức Độ Phức Tạp Của Thiên Địa Tàng Kiếm Phổ

Chương 1712: Mức Độ Phức Tạp Của Thiên Địa Tàng Kiếm Phổ

Lý Thanh Sơn chậm rãi nhắm hai mắt lại, tâm hãi cùng bình tĩnh lại theo, không còn chút gợn sóng nào.

Trước giờ hắn chưa từng cảm thấy mình mạnh cỡ nào trên phương diện ngộ tính, lúc trước nhìn thấy Thảo Tự Kiếm Thư nhưng hắn đọc mà chẳng hiểu gì, ngược lại Tiểu An lại ngộ ra một bộ kiếm pháp, sau đó dạy lại cho hắn.

Nhưng thông qua việc quan sát khi nãy thì hắn phát hiện, thực ra để tìm hiểu Thiên Tàng Kiếm quyết này cũng không cần lĩnh ngộ, mà cần thôi diễn.

Thoạt nhìn thì thấy hai người này giống nhau, thực ra bản chất lại khác nhau.

Lĩnh ngộ giống như việc đột nhiên thông suốt khi quả táo rơi vào đầu, còn thôi diễn lại là giải thật nhiều bài toán, thí nghiệm rồi loại trừ.

Mặc dù mục đích cuối cùng đều là đạt được một đáp án chính xác, nhưng thực sự lại cần năng lực khác nhau.

Đại Dung Thụ Vương hiểu rõ được pháp tắc thiên địa thông qua Vụ Châu đỉnh, đúng là dựa vào việc tiến hành thôi diễn thông qua lượng lớn nhánh, mà không phải ngộ tính gì.

Không một ai hiểu thấu đáo được toàn bộ kiếm thức trong Thiên Địa kiếm cảnh này, cũng không phải do Tàng Kiếm cung thật sự không có nhân tài… Trong thời gian vạn năm này, có nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm như thế, sao lại không có một ai có ngộ tính siêu việt chứ.

Mặc dù có thể nói ngộ tính của Tiểu An là tuyệt đỉnh, nhưng vẫn chưa đạt tới trình độ trước nay chưa từng có… Mà mực độ phức tạp của Thiên Địa Tàng Kiếm phổ đã vượt qua cực hạn khả năng thôi diễn của một người.

Mà xét về mặt thôi diễn thì Lý Thanh Sơn tràn đầy tự tin, đây chính là thứ mà Linh Quy am hiểu nhất!Hắn yên lặng thi triển Linh Quy Trấn Hải Quyết, tâm hải lập tức chiếu rọi toàn bộ kiếm cảnh, sau đó bắt đầu thôi diễn.

Lý Thanh Sơn khoát tay, một làn gió nhẹ phất qua lập tức bị hắn nắm giữ ở trong lòng bàn tay.

“Thiên Địa Tàng Kiếm phổ, thức thứ nhất!”Thiên Địa kiếm cảnh vừa khôi phục sự yên bình thì lại nổi sóng lần nữa, nhưng mà lần này lại lấy Lý Thanh Sơn làm trung tâm.

Cánh tay của Lý Thanh Sơn hơi giương lên, lòng bàn tay di chuyển theo gió nhẹ, khi thì ôn hòa, khi thì nhanh chóng, biến ảo không ngừng.

“Thức thứ hai, thức thứ ba, thức thứ tư…”Thân hình Lý Thanh Sơn bắt đầu khua múa, toàn bộ Thiên Địa kiếm cảnh cũng múa theo.

Cỏ xanh sinh trưởng, suối nhỏ róc rách, cá chép bơi khắp nơi, đá cuội lặng thinh.

Mỗi một điệu bộ, mỗi một cảnh vật nơi đây đều ẩn chứa một loại kiếm thức.

Trong chốc lát, Lý Thanh Sơn đã thôi diễn ra năm trăm ba mươi tám thức.

Nhị lão Thiên Địa đều trợn mắt ngoác miệng, lúc trước bọn họ muốn hiểu rõ được nhiều kiếm thức như vậy thì ước chừng mất khoảng một năm, hiện tại lại thấy một người ngoại đạo thậm chí còn không phải kiếm tu thôi diễn ra ngần ấy kiếm thức trong chốc lát, quả thực vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ.

Thiên trưởng lão nói:“Sư đệ không cần kinh ngạc quá, tu vi của hắn đã đạt thiên kiếp thứ ba, cao hơn chúng ta khi đó một cảnh giới, không biết thân niệm thi triển nhanh hơn chúng ta biết bao nhiêu lần.

Tất nhiên tìm hiểu những kiếm thức đơn giản này cực kỳ nhanh, hiện tại chỉ vừa mới bắt đầu thôi.

”“Sư huynh nói rất đúng, Thiên Địa Tàng Kiếm phổ vừa nhiều lại vừa huyền ảo khó hiểu, chẳng mấy chốc hắn sẽ biết lợi hại ngay.

”Đúng như dự đoán, khi thôi diễn đến thức thứ bảy trăm sáu mươi bảy thì động tác của Lý Thanh Sơn dần dần chậm lại, nhưng vẫn trôi chảy như nước chảy mây trôi.

Hắn phát huy năng lực thôi diễn của Linh Quy đến cực hạn, nếu so sánh với thiên cơ mệnh số biến hóa thất thường thì Thiên Địa Tàng Kiếm phổ ẩn chứa trong Thiên Địa kiếm cảnh cũng không quá phức tạp.

Địa trưởng lão kinh hãi hỏi:“Đến cùng hắn có lai lịch gì? Làm sao có thể hiểu nhanh như vậy! Ngay cả đại tu sĩ cũng không thể nhanh như vậy?”Thiên trưởng lão nghi hoặc hỏi:“Lẽ nào hắn thật sự là kỳ tài kiếm tu trời sinh?”Địa trưởng lão hỏi ngược lại:“Vậy chúng ta thì được tính là gì?”Thiên trưởng lão cũng không thể trả lời, người có thể trở thành đại kiếm tu thì có ai không phải là kỳ tài kiếm tu, bọn họ cũng là người tài ba trong số đó.

“Mà nhìn xuống đi! Chẳng mấy chốc sẽ đến bình cảnh lớn, hiện tại hắn chỉ mới hiểu những kiếm thức cơ bản nhất mà thôi.

”Khi Lý Thanh Sơn tìm hiểu đến thức thứ một ngàn không trăm linh một thì động tác bỗng dừng lại, bởi vì hắn đã tìm hiểu xong tất cả những nguyên tố cơ bản nhất trong Thiên Địa kiếm cảnh này, nhỏ thì có một giọt sương hay một nhánh cỏ xanh, lớn thì có một áng mây trắng hay một vùng núi.

“Lý Thanh Sơn, ta thừa nhận ngươi đúng là nhân tài trong kiếm đạo ta, hiểu được hơn một ngàn kiếm thức trong thời gian ngắn như thế cũng đủ để được viết vào trong lịch sử Tàng Kiếm cung rồi.

”Thiên Địa trưởng lão than thở, lại ẩn chứa sự vui mừng xen lẫn trong đó.

“Được rồi, hôm nay chấm dứt ở đây thôi! Tham thì thâm, ngàn chiêu kiếm thức này ít nhất cũng mất mười năm mới có thể nắm chắc hoàn toàn, đủ để ngươi hưởng lợi cả đời.

”Địa trưởng lão nói.

Bình Luận (0)
Comment