Giọng nói của Phó Thanh Khâm vô cùng yếu ớt, nhưng lại tràn đầy ý chí quyết tâm.
Nếu như không phải kiếm Thanh Khư bị chém gãy, phá hủy ý niệm truyền thừa bên trong, nếu như không phải bị cờ Vạn Quỷ làm cho trọng thương, phá hủy linh tính của kiếm thì có lẽ hắn vĩnh viễn cũng sẽ không phát hiện được bí mật này.
"Vậy.
vậy được rồi!”Dư Tử Kiếm quyết định nghe theo Phó Thanh Khâm trước, sau đó nàng lặng lẽ ghi nhớ lại chỗ này, chờ sau này lại đến đào nó ra.
Hoa Thừa Tán dùng tay phải chống một đầu gối quỳ xuống, mái tóc dài bù xù xõa xuống đất, hắn chậm rãi lắc đầu:"Không biết.
"“Vậy ngươi có biết ngươi thật sự đang hại hắn không?”Giọng nói của Cung chủ Tàng Kiếm cung lạnh lùng mà uy nghiêm.
“Không biết.
”Hoa Thừa Tán lại lắc đầu.
“Uổng công ta còn cho rằng ngươi là một người thông minh, nhiều lần bồi dưỡng ngươi, không ngờ kết quả lại làm ra chuyện hồ đồ như vậy.
”"Cung chủ, ngươi đánh giá ta cao quá, nếu ta thật sự thông minh, tại sao ta lại tới Tàng Kiếm cung chứ?"Hoa Thừa Tán cười khổ nói.
Cơ Huyền Nhật ngồi xổm xuống bên cạnh Hoa Thừa Tán.
Hắn đưa tay nâng cằm Hoa Thừa Tán lên, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ tiếc nuối:“Hoa sư đệ à, với ngộ tính thiên tư của ngươi vốn dĩ chẳng mấy năm nữa là có thể xếp ngang hàng với bọn ta, nhưng thật không ngờ ngươi lại tự hủy hoại tương lai của chính mình.
”“Đến lúc đó, ta còn là ta sao?”Hoa Thừa Tán hỏi ngược lại.
"Ngươi lại nói mấy câu ngu ngốc như vậy nữa rồi, chỉ cần là con người thì đều không ngừng thay đổi.
Nếu từ đầu tới cuối đều không thay đổi thì đó chẳng phải là người.
""Cũng không phải chỉ là suy nghĩ khác nhau, mà là đạo bất đồng thì thứ mưu cầu cũng khác nhau.
"Hoa Thừa Tán lắc đầu nói.
"Thôi, ta biết ta không thể thuyết phục được ngươi, cũng không có ý muốn trừng phạt ngươi, dù sao ngươi vẫn là sư huynh đệ mà ta tán thưởng.
Nhưng ngươi gây nên họa lớn, vẫn phải tự mình bù đắp.
Đừng quên rằng Lý Thanh Sơn chẳng khác nào là chết trong tay ngươi, hắn vốn dĩ có thể kề vai chiến đấu với chúng ta.
"Cung Huyền Nhật đứng dậy rồi nói với Tàng Kiếm Cung chủ và Minh Phi một tiếng:"Ta đi bái kiến phụ vương.
""Đại sư huynh, mọi chuyện chưa chắc sẽ đúng theo những gì ngươi dự đoán.
"Ngay lúc Cung Huyền Nhật sắp bước ra khỏi đại điện thì nghe thấy tiếng nói của Hoa Thừa Tán vang lên.
Hắn hơi nhíu mày rồi quay đầu lại nhìn một cái, nhưng rồi chỉ cười và bước ra ngoài điện.
Nền giáo dục mà hắn được tiếp thu từ nhỏ tới lớn đó là nắm trong tay tất cả, cho dù có chút ngoài ý muốn cũng chỉ là một bất ngờ nhỏ nhoi trong cuộc đời này mà thôi.
Tàng Kiếm Cung chủ phất tay lên điểm vào mi tâm của Hoa Thừa Tán.
Cả người hắn run lên, cảm giác một ý niệm cuối cùng của mình đang bị kiếm ý thôn phệ.
Hoa Thừa Tán nhìn chằm chằm Tàng Kiếm Cung chủ rồi nói một cách đứt quãng:"Cung chủ muốn.
lấy kiếm ngự nhân.
nhưng sao có thể biết được.
bản thân mình.
có phải.
cũng đang bị kiếm ngự lấy hay không?""Chẳng qua là nhân kiếm hợp nhất mà thôi, không quan trọng là ai ngự ai.
"Tàng Kiếm Cung chủ trả lời bằng giọng điệu lạnh nhạt, hắn thu tay lại.
Hoa Thừa Tán đã ngã ra đất, không hề nhúc nhích.
Minh Phi nhíu mày nói:"Không ngờ rằng lại xảy ra chuyện sơ suất này!"Tàng Kiếm Cung chủ đáp:"Kẻ này không phải xuất thân từ kiếm tu, nhưng lại thông minh hơn người.
Hắn có thể giấu giếm khỏi ánh mắt của chúng ta cũng chẳng có gì là kỳ quái.
Nhưng cuối cùng vẫn là suy nghĩ khác biệt, hắn chỉ để lại nhất niệm thanh minh, nếu không phải vậy có lẽ có thể âm thầm truyền niệm cho Lý Thanh Sơn.
"Minh Phi thở dài:"Chỉ tiếc ba ngàn kiếm thức kia.
""Điều mà chúng ta mưu cầu cũng không chỉ là ba ngàn kiếm thức.
Nói tóm lại vẫn nên tiêu trừ tai họa ngầm này trước thì hơn.
""Rất đơn giản.
"Minh Phi nở nụ cười lạnh lùng, trong mắt lóe lên ánh hàn quang.
Hoa Thừa Tán từ tốn bò từ dưới đất dậy, hắn ra sức lắc đầu rồi nói với vẻ áy náy:"Thừa Tán biết sai rồi.
""Biết là tốt!""Coong, coong, coong!"Phía ngoài điện vang lên tiếng chuông trầm đục, khánh điển phong vương sắp bắt đầu.
Tốp năm tốp ba người tu hành đi từ Thiên Điện xung quanh Đại Hùng bảo điện tới.
Minh Phi và U Phi gần như là phát hiện ra đối phương cùng một lúc, ánh mắt hai người nhìn nhau không hề che giấu địch ý.
Tàng Kiếm Cung chủ và Huyền Âm Tông chủ đứng sau lưng các nàng, cũng lạnh lùng mà nhìn chằm chằm đối phương.
Thiên Long Thiền đã cố ý tách Huyền Âm Tông và Tàng Kiếm Cung ra để tránh xảy ra tranh chấp.
Nhưng cuối cùng vẫn không tránh được có lúc phải gặp nhau.
"Mấy vị đạo hữu mau tiến đến! Khánh điển sắp bắt đầu rồi.
"Bất Nộ Tăng cười ha hả nói, khi hắn nhìn thấy Hoa Thừa Tán sau lưng Tàng Kiếm Cung chủ thì có chút thắc mắc.
Rõ ràng vừa rồi hắn cũng không có thấy người này, nhưng cũng không để chuyện này trong lòng.
Trên Đại Phật Sơn này, cho dù là phe phái nào cũng phải nể mặt không nể mặt Thiên Long Thiền.
Tàng Kiếm Cung chủ và Huyền Âm Tông chủ tách ra bước vào điện.