Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1720 - Chương 1731: Ngươi Muốn Đại Khai Sát Giới Sao

Chương 1731: Ngươi Muốn Đại Khai Sát Giới Sao

Tiểu An dở khóc dở cười, mặc dù không phải lời này không có lý, nhưng nào có ai giết lão bà với hài tử của người ta rồi mà còn nói ta đây đang giúp ngươi, câu nói cuối cùng lại càng trào phúng vô cùng.

Sở Liệt vương thực sự sắp tức điên lên, tất cả thù hận ngập trời trong lồng ngực đều phải quy lên người tên yêu nghiệt này:“Ta mặc kệ ngươi là Lý Thanh Sơn hay là Bắc Nguyệt, là người hay là yêu, hôm nay đừng hòng rời khỏi Đại Phật sơn này! Các vị đạo hữu, các ngươi còn chờ cái gì?”Sở Liệt vương ra lệnh một tiếng, nói là làm ngay.

“Lý Thanh Sơn, ta vốn tưởng rằng ngươi có tuệ căn Phật tính nên mới cho phép ngươi tu hành ở Thiên Long thiền viện, bây giờ xem ra đã phạm phải sai lầm ngất trời, không những che giấu thân phận yêu ma, mà còn ngông cuồng giết người ở ngay trên Phật đường này, phạm phải tội lớn ngập trời, thực sự là tự mình làm bậy thì không thể sống được, hôm nay ta muốn thanh lý môn hộ!”Vô Úy tăng vung tay áo lớn lên, thôi thúc đại trận thủ sơn, khiến Đại Hùng bảo điện được bao phủ trong Phật quang màu vàng, đóng kín tất cả cửa ra vào, biến thành một lao tù màu vàng.

Hắn liếc mắt nhìn Tiểu An một cái rồi lại thở dài một tiếng.

Sự kỳ vọng của Vô Úy tăng dành cho nàng thậm chí còn sâu đậm hơn cả sự kỳ vọng của Bất Nộ tăng dành cho Lý Thanh Sơn, nhưng kết quả lại là công dã tràng, làm hắn cực kỳ thất vọng.

“Bớt nói nhảm, thị phi đúng sai thì sau này sẽ tự rõ!”Lý Thanh Sơn vung tay lên, chỉ thấy Mạt Lộ Cuồng Hoa đao đã ở trong tay, cảm nhận được chiến ý hừng hực trong lòng hắn nên Cuồng Hoa đao hồn cũng phát ra tiếng gào thét hưng phấn:“Tiểu tử nhà ngươi, cuối cùng cũng muốn đại khai sát giới sao?”“Ngươi cho rằng ngươi còn có sau này sao? Kim Cang Vô Úy!”Vô Úy tăng gầm lên một tiếng, toàn thân thăng hoa nhờ Phật quang, hóa thành một vị Kim Cang Vô Úy.

Cùng lúc đó, có hai bị Kim Cang khác cũng tiến lên, kết thành Kim Cang Phục Ma trận, nhưng lại chừa ra một vị trí trống lớn.

“Bất Nộ!”Tam đại Kim Cang cùng nhìn về phía Bất Nộ tăng, Bất Nộ tăng nhắm mắt lại rồi chợt mở mắt ra, tinh quang lóe lên, hóa thành Bất Nộ Kim Cang, bổ sung vào chỗ trống kia.

Tứ đại Kim Cang hợp lực kết trận, sau đó cùng đồng thanh quát lên:“Kim Cang Phục Ma!”Giọng nói cuồn cuộn như sấm nổ, Phật quang màu vàng kết thành một tòa Kim Cang sơn to lớn rồi ầm ầm đè ép về phía Lý Thanh Sơn, khi cách đỉnh đầu hắn ba thước thì đột nhiên khựng lại.

“Vậy thì chưa chắc!”Lý Thanh Sơn dùng một tay đỡ Kim Cang sơn, Đại Địa Thần Lực truyền đến cuồn cuộn không dứt từ bên dưới, nhưng chắc chắn tòa Kim Cang sơn này nặng hơn ngọn núi bình thường, tứ đại Kim Cang hợp lực, đè xuống từng tấc một.

Lý Thanh Sơn hơi suy ngẫm, thi triển “Đại Địa Dẫn Lực”, Kim Cang sơn bỗng trở nên nhẹ tênh như không có gì chỉ trong nháy mắt, dưới chân tứ đại Kim Cang cũng bất ổn.

“Đi!”Lý Thanh Sơn giơ hai tay lên, dốc sức đẩy một cái đánh bay Kim Cang sơn ra ngoài, khiến nó va phải tượng Phật nguy nga trong cung điện.

Tượng Phật bỗng mở hai mắt, nhìn chăm chú về phía Lý Thanh Sơn, bàn tay thì bắt lấy Kim Cang sơn.

Kim Cang sơn nặng tựa như núi mà ở trên tay Đại Phật lại như không có gì.

Đại Phật từ từ đứng dậy, còn cao to hơn cả tứ đại Kim Cang, ngưng tụ nguyện lực từ hơn vạn năm, tụ lại trước ngàn tỉ tín đồ.

Đại Phật bước những bước chân nặng nề, nhanh chân đi về phía Lý Thanh Sơn, cùng lúc đó thì La Hán Thiên Nữ và Già Lam hộ giá ở trên bức bích họa cũng dồn dập hiện ra, rất nhiều vị có khí tức thiên kiếp thứ ba, Lý Thanh Sơn loáng thoáng nhớ ra đây cũng là tác phẩm của Ngũ Tuyệt Tiên Nhân.

Trong phút chốc, Đại Hùng bảo điện như đã biến thành một Phật quốc, dập dờn ở trong Phật quang màu vàng vô hạn.

Hiển nhiên Thiên Long thiền viện đã dốc hết toàn lực để thanh lý môn hộ!Kim Phú Quý và Nhạc Võ Dương nhìn nhau rồi lấy pháp bảo binh khí ra, bọn họ cũng là thượng khanh của Sở vương phủ, bất kể đối xử với Lý Thanh Sơn như thế nào thì lúc này cũng chỉ có thể là địch.

Đại tu sĩ khác của Bách Gia cũng dồn dập dũng cảm tiến lên, sử dụng tuyệt học của từng người.

Một vị đại tông sư Mặc gia thả ra mấy con Khôi Lỗi vương, đại tông sư Danh gia thì lại chuẩn bị thật nhiều ngôn chú.

“Yêu nghiệt, hôm nay chính là giờ chết của ngươi! Lúc ngươi giết môn đồ Nho gia của ta thì có tưởng tượng đến mình sẽ có ngày hôm nay hay không?”Một lão già để râu dài quát hỏi, hắn mặc một bộ trang phục nhà nho màu vàng nhạt, trông rõ là đại tông sư Nho gia.

“Ha ha, ngươi phải cẩn thận, chúng ta cũng không thân quen lắm, chờ sau khi xuất chiêu thì ta cũng không nương tay đâu, sợ lại phải giết thêm một môn đồ Nho gia rồi.

”Lý Thanh Sơn cười nói.

“Chết đến nơi rồi, còn dám mạnh miệng!”

Bình Luận (0)
Comment