Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1730 - Chương 1741: Không Có Tác Dụng

Chương 1741: Không Có Tác Dụng

Nhưng sự đau đớn cả về tinh thần và thể xác lúc này lại kém xa chút áy náy trong lòng kia.

Trước đây không lâu, chủ nhân của gương mặt này đã dùng tính mạng để đứng ra bảo đảm cho hắn, để hắn có thể ung dung đi ra khỏi Trấn Ma Tháp, cũng để hắn có thể tế luyện ra Mạt Lộ Cuồng Hoa Đao.

Lý Thanh Sơn cả đời ân oán rõ ràng, nhưng lại nợ Bất Nộ Tăng quá nhiều.

"Trấn Ma!"Bất Nộ Tăng quát to một tiếng.

Một bóng đen xuất hiện che đi bầu trời, Trấn Ma Tháp đen nhánh giáng từ trên trời xuống, to lớn đồ sộ như một ngọn núi.

Lý Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên, đây là Trấn Ma Tháp to nhất mà hắn từng gặp qua trong đời.

Đây là vì tu vi Trấn Ma Đồ Lục của Bất Nộ Tăng quá cao, cũng là do ma lực của Lý Thanh Sơn quá mạnh.

Lý Thanh Sơn không né tránh, trong giây phút Trấn Ma Tháp rơi xuống, hắn nhìn qua Bất Nộ Tăng rồi nói:"Sư phụ, có lẽ ta là yêu, là ma, nhưng ta chắc chắn không phải là người xấu!"Ầm!Đại Phật Sơn run lên, bóng dáng Lý Thanh Sơn biến mất dưới chân Trấn Ma Tháp.

Trong lòng Bất Nộ Tăng cũng theo đó mà chấn động, hắn siết chặt nắm đấm, tự nhủ trong lòng rằng:"Ta biết!"Phía dưới Trấn Ma Tháp, xung quanh Lý Thanh Sơn vô cùng yên tĩnh, tiếng phạn uy nghiêm kia đã bị ngăn cách bên ngoài tháp.

Thần hồn đang rung động của hắn cũng vì thế mà bình phục, hắn biết việc này là do Bất Nộ Tăng cố ý làm ra.

Lý Thanh Sơn nhắm hai mắt lại, hai tay nâng Mạt Lộ Cuồng Hoa Đao lên.

Hắn vẫn chưa thể dừng bước ở đây!"Thanh Sơn, cho ta thời gian!"Bất Nộ Tăng nói.

"Sư phụ, không có tác dụng đâu.

"Dường như Lý Thanh Sơn đã đoán được Bất Nộ Tăng muốn làm gì, hắn không khỏi lắc đầu, hai tay nắm chắc chuôi đao kia vẫn không chém xuống.

"Bất Nộ, ngươi nhìn đệ tử giỏi mà ngươi nhận đi!"Đại tông sư Nho gia phẫn nộ quát lên.

"Chu Phu Tử!"Bất Nộ Tăng quay đầu lại nhìn.

"Bớt nói nhảm đi, còn không mau mở Trấn Ma Tháp ra để chúng ta giết hắn!"Chu Phu Tử nắm chặt chuôi kiếm, hắn nói với vẻ mặt đầy sát khí.

Bất Nộ Tăng đáp:"Ta có thể đánh hắn vào Trấn Ma Điện.

""Đừng nhắc tới Trấn Ma Điện, ngươi còn muốn xuất hiện thêm một Phi Thiên Hoàng Vương à?"Chu Phu Tử ngắt lời, hắn nở nụ cười lạnh lùng mà nói.

"Bắc Nguyệt không phải Phi Thiên Hoàng Vương!"Bất Nộ Tăng quả quyết đáp lời, hắn biết Bắc Nguyệt và người tu hành Thanh Châu từng xảy ra nhiều lần xung đột.

Nhưng hắn sẽ không ngây thơ mà nghĩ rằng đây đều là do Bắc Nguyệt sai.

"Bất Nộ đại sư, ta biết xưa nay ngươi đều đồng tình yêu nghiệt, nhưng chuyện hôm nay sẽ không có kết quả thứ hai ngoài giết chết Lý Thanh Sơn!""Đúng vậy, đừng vì một suy nghĩ sai lầm mà làm hỏng danh dự vạn năm qua của Thiên Long Thiền Viện!"Chư vị đại tông sư đều vây quanh Bất Nộ Tăng, nhao nhao khuyên nhủ.

Lúc đầu Lý Thanh Sơn hãm thân trong Kim Cương Phục Ma trận, trừ hai vị đại tông sư của Danh gia và Nhạc gia ra thì những đại tông sư khác đều không nhúng tay vào được.

Sau đó có thêm một chưởng của Đại Phật thì bọn hắn cảm thấy mình không cần thiết phải xuất thủ nữa.

Đợi tới khi Lý Thanh Sơn dùng đao trảm nát Kim Cương Phục Ma trận, dùng một quyền đánh bay Vô Úy Tăng, Tiểu An lại dùng một chiêu thay đổi tình hình thì các đại tông sư mới phản ứng lại được.

Lúc bọn họ đang định trảm yêu trừ ma thì lại bị Trấn Ma Tháp ngăn cản.

Từng ánh mắt nhìn về phía Bất Nộ Tăng, có xem thường, có chế giễu, cũng có trách móc.

Bất Nộ Tăng trừng mắt lạnh lùng nhìn bọn hắn, không hề động đậy.

Chu Phu Tử nói:"Bất Nộ Tăng, ngươi làm chỗ dựa cho yêu ma, dẫn sói vào nhà khiến Minh Phi vẫn lạc, chỉ chừng đó đã đủ tội đáng muôn chết.

Bây giờ ngươi còn không mau phối hợp chúng ta, nhanh chóng chém giết tên yêu quái này mà lấy công chuộc tội.

Chẳng lẽ ngươi còn muốn bao che cho yêu ma ư?""Lão thất phu, nếu ngươi căm hận yêu ma như vậy sao không tới Mặc Hải mà đồ long, đứng đây kêu gào làm gì!"Bất Nộ Tăng quát lên.

"Ngươi.

!"Chu Phu Tử sững người, hắn không ngờ rằng tới nước này rồi mà Bất Nộ Tăng vẫn dám cãi lại.

"Bất Nộ đừng bướng bỉnh nữa, dù hắn không phải yêu ma nhưng cũng đã phạm vào tội chết.

Cuồng Nộ hòa thượng ghét ác như thù ngày trước kia giờ đã ở đâu?"Sở Liệt Vương từ tốn đi tới, hắn ra vẻ uy nghiêm mà nói.

"Sao ta có thể nhân nhượng trước kẻ xấu, nhưng chỉ sợ trong chuyện này còn có điều đáng ngờ.

Dù sao Lý Thanh Sơn cũng không ngốc, vì sao hắn lại phải ra tay ở đây? Dù muốn giết hắn cũng nên làm rõ đúng sai rồi tính tiếp!"Không phải Bất Nộ Tăng tin tưởng Lý Thanh Sơn một cách mù quáng, mà hắn thật sự thấy chuyện này không hợp tình cũng chẳng hợp lý.

Mặc dù tính cách của Lý Thanh Sơn có hơi dữ dằn, nhưng hắn không phải loại người hữu dũng vô mưu.

Nếu hắn đã không tiếc để lộ thân phận, đưa mình vào đường cùng cũng muốn chém giết Minh Phi vào lúc này thì chắc chắn là còn có nguyên nhân sâu xa nào khác.

Bình Luận (0)
Comment