Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1769 - Chương 1780: Ta Không Tìm Nữa

Chương 1780: Ta Không Tìm Nữa

Bốn tên đệ tử của Giới Luật viện đều đã vượt qua lần thiên kiếp đầu tiên, cũng phải liên thủ mới có thể xách bộ gông xiềng này tới đây.

"Tịch Minh thủ tọa?"Đa Cát thấy vậy thì có hơi sửng sốt, hắn biết bộ gông xiềng này là Cụ Túc, trấn viện chi bảo của Giới Luật viện, chẳng những nặng tới vạn cân mà còn có thể phong ấn tu vi.

Bất Nộ Tăng còn từng đùa với hắn, nói hắn có thể đến Giới Luật viện đeo thử xem.

"Cuối cùng đã đến.

"Bất Nộ Tăng thở dài một hơi, cầm bia đá trong tay rồi ngưng hợp lại một lần nữa.

"Bất Nộ sư thúc đắc tội rồi.

"Tịch Minh thiền sư chắp tay trước ngực mà nói.

Bất Nộ Tăng đứng dậy đặt tấm bia đá bị khuyết một miếng kia xuống trước Trấn Ma Điện, rồi hắn xoay người lại, đưa hai tay ra mà nói:"Làm đi!""Gông lại!"Tịch Minh thiền sư nói, bốn đệ tử của Giới Luật viện đi lên trước, khó khăn lắm mới có thể mở bộ gông xiềng ra, lồng vào hai tay và cổ của Bất Nộ Tăng.

"Sư phó!"Đa Cát thấy vậy thì xông lên.

"Tiếp tục tìm đi!"Bất Nộ Tăng quát lên một tiếng khiến Đa Cát dừng bước.

"Khóa lại!"Tịch Minh thiền sư quát nhẹ một tiếng.

"Răng rắc!"Bộ gông xiềng đã được khóa lại rất chặt chẽ.

Bả vai của Bất Nộ Tăng hơi hạ xuống rồi hắn lại đứng thẳng người lên, nhưng hai chân đã hãm sâu vào đất.

Dưới sự áp giải của đệ tử Giới Luật viện, hắn trèo lên Đại Phật Sơn.

"Ta không tìm nữa!"Đa Cát vội vàng đuổi theo Bất Nộ Tăng.

"Không muốn tìm nữa thì đi ra ngoài lịch luyện đi.

"Bất Nộ Tăng quay đầu nhìn về phía Đa Cát, hắn xuất thân từ ma tộc nên tình cảnh của hắn trong Thiên Long Thiền Viện vốn rất xấu hổ.

Bây giờ lại xảy ra chuyện này, nếu Đa Cát tiếp tục ở trên Đại Phật Sơn thì chắc chắn sẽ bị chúng tăng căm thù.

"Ta không đi!"Đa Cát đáp.

"Cả hai đứa đệ tử chẳng có đứa nào nghe lời cả, nếu biết trước thì ta cứ chuyên tâm uống rượu là được rồi, rảnh rỗi học theo người ta nhận đệ tử làm gì chứ.

"Bất Nộ Tăng nở một nụ cười đắng chát.

Trên đỉnh Đại Phật Sơn tràn ngập bóng người, dường như tất cả đệ tử đều bị gọi tới đây, tổng cộng cũng hơn mấy ngàn người.

Bốn vị Tăng Vương đứng ở chính giữa, nơi vốn dĩ là đại sảnh của Đại Hùng Bảo Điện.

Xung quanh là thủ tọa của các viện và trưởng lão, ai nấy đều vô cùng trang nghiêm.

Ở nơi xa bỗng nhiên vang lên tiếng gông xiềng va chạm vào nhau, kèm theo đó là tiếng bước chân nặng nề.

Cổ và tay Bất Nộ Tăng bị gông lại, hắn bước từng bước một tới trước mặt mọi người, để lại trên thềm đá phía sau lưng từng dấu chân sâu hoắm.

Đa Cát thì vội vàng đuổi theo sau.

Mọi người đều nhường ra một con đường cho hắn đi tới, vẻ mặt của bọn họ khi nhìn về phía Bất Nộ Tăng có tiếc hận, có oán giận, cũng có căm thù!Có lẽ họ không biết cái gì gọi là phật định, nhưng thân thể Thần Ma cao hơn bảy trăm trượng từng đứng sừng sững trên Đại Phật Sơn đã để lại cho họ một ấn tượng sâu sắc khó mà xóa nhòa.

Tên yêu ma hại Thiên Long Thiền Viện tới nông nỗi này chính là đệ tử của Bất Nộ Tăng.

Từ trước tới nay, Bất Nộ Tăng vẫn luôn là kẻ khác người trong Thiên Long Thiền Viện.

Không giữ lễ pháp, ăn thịt uống rượu, thậm chí hắn liên lạc với ma tộc còn nhiều hơn là với tăng nhân.

Cuối cùng thu đệ tử còn thu một tai họa như Lý Thanh Sơn, mọi chuyện chắc chắn không phải trùng hợp.

Thậm chí có người còn phỏng đoán ác ý, có lẽ Bất Nộ Tăng đã rơi vào ma đạo từ lâu, nếu không tại sao chẳng thèm để ý tới biết bao đệ tử ưu tú trong Thiên Long Thiền Viện mà lại đi nhận một ma tộc làm đồ đệ.

Bất Nộ Tăng bình tĩnh đi lướt qua đám người.

Đa Cát đi phía sau hắn lại bị bốn tên đệ tử của Giới Luật viện ngăn lại:"Sư phó!""Đi đi!"Bất Nộ Tăng quay đầu nói với Đa Cát một câu.

Nhưng hắn vẫn không nhúc nhích, lúc này xung quanh hắn vô cùng trống trải, bởi vì chúng tăng luôn duy trì khoảng cách với hắn.

"Khởi bẩm phương trượng, đã đưa Bất Nộ tới.

"Tịch Minh thiền sư bẩm báo.

"Ngươi chấp chưởng Giới Luật viện, hôm nay hắn đã phạm vào những giới luật nào?"Vô Úy Tăng cất lời.

"Nhìn người không rõ, đồng tình với yêu ma, không bảo vệ được sư môn, gặp chiến đấu lại lui bước!""Phải xử ra sao?""Đánh trượng, cầm tù!"Vô Úy Tăng hơi vuốt cằm, hắn hỏi Bất Nộ Tăng:"Ngươi có nhận tội không?"Bất Nộ tăng không đáp, chỉ gật nhẹ với Vô Úy tăng.

Hắn có thể biện hộ cho Lý Thanh Sơn nhưng nhất định phải có người chịu trách nhiệm với những thứ này.

“Được! Giới Luật viện hành hình!”Vô Úy tăng ra lệnh uy nghiêm nhưng lông mày nhíu lại.

Nếu hắn không phải phương trượng của Thiên Long thiền viện thì hắn thà rằng mình là người chịu hình trượng này.

“Đệ tử lĩnh mệnh.

Bình Luận (0)
Comment