Tịch Minh lấy một thanh hình trượng nặng nề màu đen ra, so sánh thân hình lọm khọm của hắn với hình trượng khổng lồ thì có vẻ hơi không quá tương xứng, nhưng vẻ nghiêm túc thì lại không khác chút nào, chỉ thấy hắn đi tới phía sau Bất Nộ tăng, nghiêm nghị nói:“Mời sư thúc nằm sấp xuống!”Xiềng xích kêu vang một hồi, thân thể mập mạp của Bất Nộ tăng ngã xuống đất, khiến cho chúng tăng vây xem náo động một trận.
Dù sao đây cũng là một vị tăng vương mà! Bất kể có cử xử càn rỡ như thế nào đi nữa thì cũng là nhân vật mà bọn họ phải ngước nhìn, sao lại bị nhục nhã đến như vậy? Ngay cả những người căm hận và bất mãn kia cũng bỗng thấy bất an trong lòng.
Các trưởng lão và thủ tọa các viện lại càng bùi ngùi hơn, tất cả đều nhắm mắt lại.
Hình trượng phất lên thật cao, đang định hạ xuống.
“Chờ đã!”Thất Bảo tăng vương bỗng ngăn cản.
“Thất Bảo sư huynh có gì chỉ giáo?”Vô Úy tăng hỏi.
“Mặc dù Bất Nộ tăng mạo phạm giới luật nhưng thân là tăng vương, tăng lữ bình thường không có tư cách hành hình, cũng không thể để đồng môn ra tay, khó tránh khỏi thiên vị.
”Thất Bảo tăng vương nói.
“Vào giờ phút này, chạy đi đâu mời đại luật sư đến hành hình chứ?”Vô Úy tăng cau mày.
Địa vị của tăng vương trong Phật môn cực cao, nếu làm trái giới luật thì cũng phải mời đại luật sư Luật tông đến để phán định, sau khi trải qua một loạt trình tự trang nghiêm rườm rà thì sẽ đích thân hành hình, bảo đảm sự công bằng của luật pháp cùng với độ mạnh yếu của hình phạt.
Chỉ là Vô Úy tăng nóng lòng xoa dịu sự phẫn nộ của quần chúng, vỗ về lòng người, lại còn phải khống chế ảnh hưởng ở mức nhỏ nhất.
Phải giữ gìn danh dự của Bất Nộ tăng hay thậm chí là cả Thiên Long thiền viện, tuyệt đối không thể chạy theo cái trình tự đó.
“Tuy ta không phải đệ tử Luật tông, nhưng xuất thân từ Linh Quốc tự, có trách nhiệm giám sát chúng tăng khắp thiên hạ, có thể hành hình thay!”Thất Bảo tăng vương tiến lên một bước, nói một cách đáng tin.
“Thất Bảo!”Vô Úy tăng chau mày, thầm giận trong lòng.
Trước giờ Thất Bảo vẫn luôn ghét cay ghét đắng sư đệ, lúc này lại tràn ngập oán giận, nếu để hắn hành hình thì sư đệ mình không chỉ phải chịu đựng sự nhục nhã khôn cùng, mà còn nguy hiểm đến tính mạng.
“Thất Bảo sư đệ, đây là việc của Thiên Long thiền viện ta, vẫn nên để Giới Luật viện hành hình thôi!”“Đúng đấy, không nhọc lòng sư đệ đại giá!”Hai vị tăng vương khác cũng tới khuyên nhủ, mặc dù có trách móc Bất Nộ tăng nhưng suy cho cùng vẫn là đồng môn quen biết nhiều năm.
Lần này Bất Nộ tăng gánh vác hết mọi tội, chịu sự trừng phạt nghiêm khắc như vậy là bọn họ cũng cảm thấy đủ rồi.
“Mấy vị sư huynh đệ đang lo lắng cái gì, sợ ta ra tay quá nặng sao? Không sai, ta sẽ không nương tay, bằng không thì giới luật tôn nghiêm Phật môn để ở đâu? Hay là hình phạt của Thiên Long thiền viện chỉ là một chút hình thức?”Thất Bảo tăng vương không nhường nửa bước, trong uy nghiêm có ẩn chứa chút tàn ác.
“Mời Thất Bảo sư huynh hành hình!”Bất Nộ tăng trầm mặc hồi lâu bỗng nhiên lên tiếng.
Vô Úy tăng thở dài một hơi.
Thất Bảo tăng vương đoạt lấy hình trượng trong tay Tịch Minh thiền sư, hỏi:“Bao nhiêu trượng.
”“Ba ngàn.
”Tịch Minh thiền sư nói.
Phật môn có cái gọi là “ba ngàn thế giới”, vì vậy mà số lượng trượng cao nhất chính là ba ngàn, cao hơn nữa là hình phạt nghiêm khắc hơn, ví dụ như phế tu vi, trục xuất khỏi Phật môn hoặc thậm chí là trực tiếp giết chết.
Phật môn lòng dạ từ bi, cho nên rất ít khi tăng lữ phạm giới mà bị phán tử hình, đa số đều chết dưới hình trượng này.
Nếu không hành hình xong, dù có người bị hành hình có thoi thóp thì chắc chắn cũng sẽ không ngừng tay.
“Như thế đã được tính là rất khoan dung rồi.
”Thất Bảo tăng vương ước lượng hình trượng rồi nói một cách lạnh lùng:“Bất Nộ sư đệ, ta đã nói rồi, ta sẽ không nương tay đâu, ngươi sống hay chết thì phải xem ý của Phật tổ rồi!”“A Di Đà Phật.
”Hai tay Bất Nộ tăng chắp trước ngực, nhỏ giọng niệm Phật hiệu rồi mỉm cười khẽ:“Thế thì cảm ơn sư huynh trước, đưa ta về miền cực lạc sớm, đợi đến trước mặt Phật tổ thì nhất định ta sẽ nói tốt vài câu về sư huynh.
”“Hừ, đến hoàn cảnh này mà còn dám cứng miệng, thực sự là không biết hối cải!”Thất Bảo tăng vương giận dữ phất hình trượng lên, một vòng bảo quang sáng lên ở giữa không trung chiếu sáng rực đỉnh ngọn núi.
Sau đó, hắn dốc hết toàn lực, đánh xuống thật hung ác.
“Sư phụ!”Đa Cát kinh sợ thốt lên.
“Con lừa trọc, ngươi thử đánh một cái xem!”Một giọng nói bỗng truyền đến từ phía chân trời.
Trong lòng Thất Bảo tăng vương kinh hãi, hình trượng đột ngột khựng lại, chắn ở trước ngực.
Hắn ngửa đầu nhìn thì thấy một ngôi sao đỏ rực phá không mà tới, bèn nói với vẻ sợ hãi:“Là hắn!”“Yêu nghiệt!”