Vô Úy tăng nghe giọng nói quen thuộc đó thì càng hoảng sợ tột cùng, không ngờ tên yêu nghiệt này bỏ đi rồi mà còn quay lại, Thiên Long thiền viện lúc này căn bản không hề có lực chống chọi.
Lý Thanh Sơn từ trên trời giáng xuống, đáp xuống khoảng đất trống được chúng tăng vây quay chừa ra rồi thu cánh Phượng Hoàng lại.
Lúc này, đối mắt đỏ rực lại biến thành đen thui, hiện ra khuôn mặt của nhân loại.
“Đại sư huynh!”Đa Cát nói đầy vui mừng, còn xung quanh thì vang lên tiếng “soàn soạt” do chúng tăng dồn dập lùi về sau, vẻ mặt ai nấy cũng đều sợ hãi, mấy ngàn người tạo thành một vòng tròn, chỉ một thoáng mà vòng tròn đã lớn hơn một vòng.
“Ai u!”“A!”Tiếng hô sợ hãi vang lên liên tiếp, mười mấy tăng lữ đứng trên vách đá treo leo trực tiếp trượt chân rớt từ trên núi xuống, có xu hướng thuận thế lăn một đường xuống dưới núi.
Vốn dĩ dù có là cao thủ giang hồ thì cũng không đến nỗi chật vật như vậy, nhưng những tăng lữ đứng bên ngoài vốn là những đệ tử có tu vi kém cỏi nhất, mặc dù cũng có lòng hướng về Phật nhưng lại sợ vị yêu ma hung ác này hơn.
Lúc này họ chỉ muốn tránh càng xa càng tốt, nếu xoay người chạy trốn thì lại sợ phải gánh cái tội danh “không tận sức bảo hộ tự, tránh chiến sợ chiến”, nên trực tiếp “lăn”!Lý Thanh Sơn không quay đầu lại mà chỉ giơ tay vẫy một cái, chúng tăng ở bên cạnh Đa Cát vừa ổn định vị trí lại “soàn soạt” lui ra một mảng lớn.
Đa Cát ngạc nhiên nhìn lại, rõ ràng hắn còn chẳng cảm nhận được một trận gió nhẹ, nên suýt nữa cho rằng vị “đại sư huynh” này lại luyện được thần kỹ gì đó mới có thể đẩy lùi người khác trong vô hình.
Lý Thanh Sơn chỉ vào Thất Bảo tăng vương và nói:“Con lừa trọc, ngươi dám động vào một cọng tóc gáy của hắn thì ta sẽ chặt cái đầu trọc của ngươi làm quả cầu để đá!”“Ngươi…”Thất Bảo tăng vương cũng không nhịn được mà lùi về sau một bước, tới gần đám người Vô Úy tăng hơn một chút.
“Nghịch đồ!”Bất Nộ tăng quay đầu lại rồi quát lên.
“Xin lỗi sư phụ, đó là ngộ thương.
”Lý Thanh Sơn tiến lên một bước, vuốt đầu Bất Nộ tăng rồi cười ha ha:“Ngài nằm nhoài trên đất làm gì thế? Còn đeo thứ đồ chơi bỏ đi này nữa, nào nào nào, để ta đỡ ngài đứng lên, đừng nói kẻ làm đồ đệ này không có nghĩa khí!”Hai tay hắn nhẹ nhàng kéo một cái khiến xiềng xích đứt toạc, sau đó lại đi đỡ Bất Nộ tăng.
“Ngươi đi ra! Ngươi lại về đây làm gì? Còn chê hại ta chưa đủ hay sao?”Bất Nộ tăng dở khóc dở cười, quả thực không biết nên bày ra vẻ mặt gì, dốc hết toàn lực mới có thể tránh không bị Lý Thanh Sơn nâng dậy.
“Ài, ngài đừng hung hăng như vậy! Ở trong “thôn” của bọn ta, làm như ngài chính là muốn lừa người.
Thôi bỏ đi, nói chuyện chính đáng này, lần này ta đến là muốn xin ngài giúp đỡ cứu bằng hữu của ta, vả lại còn nói cho ngài biết chuyện tốt ra đã làm.
Bởi vì có cái gọi là làm việc tốt phải báo tên, Thiên Long thiền viện chuẩn bị lập cái bia cho ta đi! Ha ha ha ha!”Lời nói “chính đáng” của Lý Thanh Sơn khiến Vô Úy tăng hoàn toàn tức giận, bèn giận dữ nói:“Yêu nghiệt, ngươi đừng khinh người quá đáng!”Lý Thanh Sơn ngừng cười, quay đầu nhìn lại:“Khinh người quá đáng? Vẫn tự rước lấy nhục!”Hắn vừa nói vừa đi về phía Vô Úy tăng.
Mấy vị tăng vương đều bày ra tư thế quyết một trận tử chiến như gặp đại địch, nhưng họ đều biết mình tuyệt đối không phải đối thủ của kẻ này.
Vô Úy tăng thì than vãn trong lòng:“Lẽ nào thực sự là trời muốn tiêu diệt Thiên Long thiền viện?!”“Thanh Sơn!”Bất Nộ tăng nhảy lên một cái, bắt lấy Lý Thanh Sơn:“Ngươi thật sự muốn đẩy ta vào con đường bất nghĩa sao?”“Thôi, ta đến không phải để đánh nhau, chỉ đến nói cho sư phụ biết một tiếng.
Ngươi không hề có lỗi với Thiên Long thiền viện, ai còn dám để người nhận hình phạt chịu tội thì cứ việc đánh miệng hắn, đồ đệ làm chỗ dựa cho người!”“Ý của ngươi là…”Trong lòng Bất Nộ tăng chẳng hiểu gì, bất kể ra sao thì những đệ tử đã chết kia đều không tránh khỏi mối liên quan đến tên này, chớ nói chi là những thiệt hại khác.
Hành động của hắn đâu chỉ có lỗi với Thiên Long thiền viện thôi đâu, quả thực có thể bị liệt vào trọng phạm truy nã số một, còn Tiểu An thì càng không cần phải nói, hai chỉ “Phật địch” đủ để đại diện cho tất cả.
Lúc này, một trận gió đêm thổi tới.
“Mấy vị đại sư, chỉ sợ các ngươi vẫn chưa rõ lắm.
Vì sao Thanh Sơn không quản việc bị bại lộ thân phận, rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm cũng phải giết chết Minh Phi! Đó chính là lý do, kính xin Bất Nộ đại sư ra tay cứu giúp.
”Cố Nhạn Ảnh mang theo Hoa Thừa Tán từ trên trời giáng xuống, đặt Hoa Thừa Tán ở trước mặt Bất Nộ tăng.
“Ma hóa!”Bất Nộ tăng kinh ngạc, vươn tay đặt lên trên ngực Hoa Thừa Tán thì cảm nhận được rằng tên này đang nhanh chóng chuyển từ nhân loại thành ma tộc , một phần linh khí đã biến thành ma khí.
Thế là hắn cấp tốc thi triển Trấn Ma Đồ Lục, trấn áp luồng ma khí này, sau đó đi sâu hơn vào trấn áp ma tính mãnh liệt.