Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1772 - Chương 1783: Phá Hủy Trấn Ma Điện

Chương 1783: Phá Hủy Trấn Ma Điện

“Các ngươi đã làm gì vậy?”Vô Úy tăng chất vấn.

Lý Thanh Sơn không thèm để ý, ngồi xổm bên cạnh Bất Nộ tăng:“Sư phụ, cứu được rồi sao!”“Hừ, ta không cứu được ngươi thì chẳng lẽ còn không cứu được người khác?”Bất Nộ tăng nói, chỉ thấy thân thể Hoa Thừa Tán chấn động một hồi, ma khí mỏng manh tán đi hết, còn trên mặt hắn thì lộ vẻ khoan thai.

“Ha, vậy thì tốt rồi!”Lúc này Lý Thanh Sơn mới hoàn toàn yên lòng.

“Vô Úy phương trượng, nếu chấp niệm quá sâu thì ngược lại sẽ không thấy rõ chân tướng của vấn đề.

Việc này không chỉ liên quan đến sự sống còn của Thiên Long thiền viện, mà còn liên quan đến sự sống còn của hàng tỉ lê dân Thanh Châu, kính xin ngươi bình tĩnh nghe ta nói một lời, còn tin hay không thì tùy ngươi.

”Cố Nhạn Ảnh đã bàn bạc với Lý Thanh Sơn từ lúc đang trên đường tới rồi, khi đến Đại Phật sơn thì chỉ để mình nàng nói chuyện, tránh đôi bên lại nảy sinh tranh chấp.

“Được, ngươi nói đi!”Vô Úy tăng nhắm mắt lại rồi hít sâu một hơi, hắn thật sự không thể nhịn được nỗi bực tức khi đối mặt với Lý Thanh Sơn, vừa nãy gần như đã quyết định muốn cùng tồn vong với Thiên Long thiền viện rồi.

Chẳng qua Cố Nhạn Ảnh đã ở Thanh Châu nhiều năm, vang danh trừng gian trừ ác, duy trì pháp luật.

Phụ thân nàng lại là Ưng Thần hộ quốc, nên hắn không thể không đối xử nghiêm túc.

Cố Nhạn Ảnh chỉ vào Hoa Thừa Tán và nói:“Các ngươi không cảm thấy biểu hiện của hắn ở trên Đại Hùng bảo điện rất kỳ quái sao?”Nàng ngừng một chút để cho mọi người có thời gian nhớ lại, sau đó mới nói:“Ta phát hiện trong kiếm thai của hắn có một viên ma chủng.

”“Lời này có ý gì?”Vô Úy tăng cau mày nói.

“Mời phương trượng xem.

”Cố Nhạn Ảnh cũng không vội giải thích, lấy Chuyển Phách kiếm ra rồi giao cho Vô Úy tăng.

“Đây là một thanh ma kiếm! Ngươi muốn nói cái gì?”Vô Úy tăng liếc mắt nhìn thanh kiếm trong tay một cái rồi lại nhìn về phía Cố Nhạn Ảnh.

“Ta nghĩ là không có mấy ai ở Thanh Châu biết tên của thanh kiếm này.

Nó tên Chuyển Phách.

”Cố Nhạn Ảnh nói.

“Một trong mười danh kiếm! Chuyển Phách kiếm?”Vô Úy tăng kinh ngạc, vừa cẩn thận nhìn kỹ kiếm trong tay.

“Trong thanh kiếm này cũng giấu một viên ma chủng.

”Cố Nhạn Ảnh nói.

“Ngươi muốn nói Tàng Kiếm cung bị ma vực thao túng sao? Buồn cười, ngươi cho rằng ta sẽ tin lời nói hoang đường như vậy sao?”Mấy vị tăng vương đều không phải kẻ ngu, nên lập tức hiểu ý của Cố Nhạn Ảnh.

Nhưng họ đều cảm thấy không thể tin được, Tàng Kiếm cung là danh môn chính phái được truyền thừa cả vạn năm, môn hạ đệ tử đông đảo.

Nếu Tàng Kiếm cung thực sự cấu kết với ma vực, thì sao có thể không lộ ra một chút sơ sót nào trong nhiều năm như vậy.

“Nếu không ngại thì hay nghe ta nói tiếp để biết có hoang đường hay không…”Cố Nhạn Ảnh bắt đầu phân tích từng thứ liên quan đến ma thai và kiếm thai.

Mấy vị tăng vương lắng nghe mà sắc mặt biến ảo liên hồi, khi thì nghi ngờ không thôi, khi thì cau mày trầm tư.

“Vì thế mà rất có thể lần này ba vị Tàng Kiếm cung đến là để phá hủy Trấn Ma điện.

biến Đại Phật sơn thành ma quật, một lưới bắt hết giới tu hành đạo ở Thanh Châu.

”Kết luận cuối cùng của Cố Nhạn Ảnh lại càng khiến mọi người tỉnh ra, nói không nên lời.

“Tất cả những thứ này cũng chỉ là suy đoán của ngươi thôi.

”Vô Úy tăng hơi cau mày, trong lòng có chút dao động, luyện mười danh kiếm thành ma kiếm cũng không phải chuyện đơn giản.

Nghĩ lại thì thái độ Tàng Kiếm cung đối xử với Hoa Thừa Tán cũng giống như muốn giết người diệt khẩu.

“Là suy đoán! Chỉ là nếu nói đến nhân chứng thì trước mặt ngươi cũng có một, chỉ xem xem ngươi có chịu tin hay không thôi.

”Cố Nhạn Ảnh liếc mắt nhìn Lý Thanh Sơn ở bên cạnh.

Vô Úy tăng cả giận nói:“Miệng tên yêu nghiệt này toàn lời nói dối…”“Sư huynh, ngươi cứ nghe thử xem hắn nói thế nào đi! Tất cả mọi chuyện liên quan đến ma vực đều không phải việc nhỏ!”Vẻ mặt Bất Nộ tăng trở nên nghiêm nghị, hắn trấn thủ Trấn Ma điện quanh năm nên hiểu rõ nhất sự khủng bố của ma vực, lại càng biết một khi Trấn Ma điện bị hủy thì sẽ có kết quả đáng sợ như thế nào.

Hơn nữa, lúc trấn áp ma tính cho Hoa Thừa Tán thì hắn cũng phát hiện ma tính đã rất sâu, tuyệt đối không phải chuyện một sớm một chiều.

Sau đó lại nói với Lý Thanh Sơn:“Nghịch đồ, bình thường ngươi lừa gạt ta thì thôi, riêng việc này ngươi không thể nói dối, bằng không, bằng không.

Ài, ngươi cho sư phụ chút mặt mũi đi!”Lý Thanh Sơn mỉm cười khẽ:“Sư phụ cảm thấy hiện tại ta còn cần nói dối sao? Cho dù hiện tại ta đi đánh sập Trấn Ma điện thì có ai ở đây ngăn cản được ta?”“Đừng đùa kiểu này!”Bất Nộ tăng trừng mắt.

Bình Luận (0)
Comment