Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1843 - Chương 1854: Phương Trượng Khoan Hồng

Chương 1854: Phương Trượng Khoan Hồng

Một vệt ánh bạc ngút trời, thì ra Bắc Việt Vương đã triệu hồi “Ngân Long vương”, mang một đám thượng khanh trở về Vụ Châu.

“Thanh Sơn, trước tiên sư phụ đi hội họp với chúng tăng, ngươi phải vất vả ở chỗ này rồi.

”Bất Nộ tăng nói.

“Muốn đi thì đi, phí lời làm gì!”Lý Thanh Sơn nói không chút khách khí, sau khi Sở Liệt vương hoàn toàn cắt đứt liên hệ với Thanh Châu Đỉnh thì hắn bỗng cảm thấy ung dung hơn nhiều, chỉ cần tìm hiểu pháp tắc thiên địa ở trong đó thôi cũng đã rất lời rồi.

“Nghịch đồ!”Bất Nộ tăng quát một tiếng rồi lại tự cười nói:“Vậy là kêu thuận miệng hơn!”Quay đầu lại đã thấy Vô Úy tăng đang nói chuyện với Linh Vương Kim Thiền, thái độ vô cùng cung kính, nên không khỏi hơi kinh ngạc.

“Nếu tính theo vai vế của Thiên Long thiền viện, Kim Thiền đạo hữu được cho là tiền bối của chúng ta đó.

”Vô Úy tăng chắp hai tay trước ngực.

“Phương trượng khách khí rồi, người bị trục xuất sao dám nhận tiền bối gì.

”Linh Vương Kim Thiền đáp lễ lại.

“Đây là tập tục xa xưa của Thiên Long thiền viện, xem ra bây giờ còn chút sơ sót, đạo hữu bảo vệ Phật pháp, càn quét quần ma, có ân đức lớn đối với Thiên Long thiền viện, ta nguyện dùng danh nghĩa phượng trượng để thu hồi lệnh trục xuất, không biết đạo hữu có bằng lòng chấp nhận hay không?”Giờ Lý Thanh Sơn mới hiểu được dự định của Vô Úy tăng, bây giờ chính là lúc Thiên Long thiền viện suy yếu nhất, không chỉ mất đi sơn môn, mà hai trong tứ đại tăng vương cũng ngã xuống, sự tổn thất của hắn lại càng đếm không xuể, chắc chắn không phải dấu hiệu tốt lành gì trong thời đại hỗn loạn này.

Nếu có thể mời Linh Vương Kim Thiền về Thiên Long thiền viện thì trái lại thực lực có thể tăng lên không ít.

Nếu chủ bàn về sức chiến đấu thì e là tứ đại tăng vương hợp lực cũng không phải đối thủ của Linh Vương Kim Thiền.

Lý Thanh Sơn không khỏi cảm thấy không có một ai trong những vị lãnh đạo này không theo chủ nghĩa thực dụng.

Nếu việc này xảy ra trên người một yêu vương khác thì khả năng cao là sẽ không chịu, nhưng tình cảm Linh Vương Kim Thiền dành cho Thiên Long thiền viện không phải bình thường, cũng không coi việc bị trục xuất là nỗi sỉ nhục oan ức gì, cho nên hắn chắp hai tay trước ngực:“Thế thì đa tạ phương trượng khoan hồng.

”Một người một yêu ăn nhịp với nhau, thế rồi đi hội họp cùng chúng tăng, bàn luận về việc xây dựng lại Thiên Long thiền viện.

Kim Phú Quý và Nhạc Vũ Dương cũng cáo từ, Đằng phu nhân không muốn gặp Đại Dung Thụ Vương cho nên đã đi mất tăm từ lâu.

Trong nháy mắt, Đại Phật sơn bị bỏ lại, chỉ có tiếng gió lướt qua tai.

Tiểu An ôm đầu gối ngồi ở đỉnh đầu Thanh Sơn, ngước nhìn vầng trăng khuyết.

Lý Thanh Sơn mỉm cười khẽ rồi nhắm hai mắt lại, tâm thần chìm vào trong Thanh Châu Đỉnh.

Thời gian vội vã trôi qua…Bỗng nhiên có tiếng rộn rã vang lên trong Tham Thiên thành, vạn dặm lâm hải đều có gợn sóng dao động.

Một gốc đại dung thụ to lớn sinh trưởng nhanh chóng ở rìa phía bắc của khu vực lâm hải, sinh trưởng cho đến khi to bằng một nửa bản thể Đại Dung Thụ Vương, lóe lên hào quang rồi dần co rút lại, hóa thành hình người và bước về phía bắc.

Lý Thanh Sơn mở mắt ra, cười nói:“Cuối cùng cũng đến.

”Tiếng nói vừa dứt thì Đại Dung Thụ Vương đi đến trước mặt Lý Thanh Sơn, nhìn kỹ Linh Quy gánh chiếc đỉnh to lớn mà cười khen:“Vừa nghe tin tốt là lập tức khởi hành, thực lực của Thanh Sơn ngươi lại nâng cao một bậc rồi!”“Như nhau thôi, mau tới cầm lấy Thanh Châu Đỉnh đi!”“Được, chỉ là lần này phải từ từ lên kế hoạch, tránh cho ma tộc thừa lúc vắng mà vào.

”“Tất nhiên rồi, ta sẽ trấn áp ở chỗ này một thời gian, cho đến khi đạo hữu trở thành Thanh Châu Thần!”Đại Dung Thụ Vương tung thân nhảy vào trong Thanh Châu Đỉnh, chỉ chốc lát sau, bên trong chiếc đỉnh to lớn đã bắn ra tia sáng màu ngọc bích, trực tiếp xông thẳng lên trời!Lá xanh rậm rạp tuôn ra tựa như nước suối, một Gốc đại dung thụ cao chót vót chọc trời mọc ra, từng chiếc rễ lan ra rũ xuống, quấn từng vòng bao quanh Thanh Châu Đỉnh.

Trong chiến tranh với ma vực, Thanh Châu Đỉnh đã bị va chạm nhiều lần, trên bề mặt có rất nhiều vết nứt khó mà thấy rõ bằng mắt thường, vừa hay tiện cho những sợi rễ còn nhỏ hơn sợi tóc của Đại Dung Thụ Vương len lỏi vào trong đó, sau đấy lại sử dụng vô số nhánh khác để dốc toàn lực tìm hiểu pháp tắc thiên địa ở bên trong.

“Ta đã hiểu được một phần, đạo hữu có thể tham khảo thêm.

”Lý Thanh Sơn lên tiếng, ở trong trạng thái Linh Quy Biến thì năng lực học hỏi tính toán của hắn càng ngày càng kinh người, nên lập tức truyền âm phần tin tức đó cho Đại Dung Thụ Vương.

“Ồ, không ngờ ngươi lại hiểu thấu đáo đến vậy, thực sự là thiên phú dị bẩm, giảm bớt không ít thời gian cho ta.

”Đại Dung Thụ Vương than thở một tiếng, nhờ có kinh nghiệm tiêu hóa Vụ Châu Đỉnh mà sức mạnh càng vượt xa ngày xưa, lần này cũng ung dung hơn nhiều, phân tách Thanh Châu Đỉnh đâu vào đấy.

Cùng lúc đó, trên Hoàng Đình Đại Hạ ở Long Thủ sơn, Long Châu Đỉnh chấn động kịch liệt.

Một nam tử trung niên đầu đậu miện ngọc, thân mặc long bào minh hoàng dùng tay vỗ lên chiếc đỉnh to lớn, lầm bầm lầu bầu:“Đúng là dã tâm rất lớn, muốn trở thành Cửu Châu Thần sao? Đáng tiếc, chỉ là một giấc mộng hão huyền!”

Bình Luận (0)
Comment