Bạch Thần chậm rãi buông tay ra, cũng không phải hắn khoan dung, mà chỉ là muốn mượn máu Phượng Hoàng để kéo dài tuổi thọ, chỉ khi Lý Phượng Nguyên phối hợp thì mới đạt được hiệu quả tốt nhất.
Lý Phượng Nguyên xoa xoa cái cổ, thầm nghĩ:“Đây không phải dịch chuyển tức thời mà chỉ dựa vào tốc độ, vậy mà nhanh đến mức như vậy, thực sự là khó mà tin nổi, hình như ngọn nguồn sức mạnh là ở trên chiếc lông chim màu xanh biếc kia, dường như cũng có xíu liên quan đến huyết mạch của ta, nhưng tuyệt đối không phải là lông chim Phượng Hoàng, vậy kia là cái gì?”Phượng Hoàng là thần của muôn loài chim, có liên hệ máu mủ với rất nhiều thần điểu.
Mà gần như mọi loại chim đều nổi danh về tốc độ, vì thế mà rất khó để phân biệt xem đến cùng là chiếc lông chim màu xanh biếc kia thuộc về loại chim nào.
Thế rồi hắn lớn tiếng hô to:“Đây chính là cách đãi khách của Vũ Nhân sao? Ta vừa khát vừa đói, muốn ăn uống chè chén, mau đi chuẩn bị một buổi tiệc cho ta!”Bạch Thần nhìn hắn thật lâu rồi vỗ tay một cái.
Bạch Khiết lập tức đi vào đại điện, cung kính nói:“Ngô vương có gì căn dặn ạ?”“Đi bố trí một bữa tiệc, chuẩn bị nghênh đón khách quý.
”“Vâng!”Bạch Khiết lùi ra, Lý Phượng Nguyên cũng đi theo ra ngoài điện, tùy ý cứ như ở nhà mình.
“Ngươi muốn đi đâu?”Bạch Thần cau mày.
“Vào trong thành đi dạo một vòng.
Chẳng lẽ không được sao? Ta là “khách quý” đó.
”“Không được vô lễ.
”Bạch Khiết quát lên.
Bạch Thần phất tay nói:“Không sao, chỉ cần không ra khỏi Vân Trung thành thì đi tới đâu cũng được, cần dẫn đường không?”“Không cần.
”Lý Phượng Nguyên bước ra khỏi đại điện, bay vút lên.
“Ngô vương, vì sao mặc kệ hắn như vậy? Thần điểu cũng có gì đặc biệt đâu.
”Bạch Khiết nói.
“Không sao, mặc dù thời gian của ta không nhiều, nhưng trong chốc lát thì ta vẫn còn phải chờ.
”Bạch Thần nở nụ cười nhẹ như mây gió, khen ngợi:“Ngươi làm chuyện này rất tốt.
”“Đáng tiếc không thể mời Lý Thanh Sơn kia đến, hắn vừa đánh bại Long Vương ở Mặc Hải, có lẽ sẽ gặp phiền phức.
”Bạch Thần hơi lo lắng.
“Tên kia cũng thật không giống người thường, tuy rằng hiếm thấy nhân vật như vậy, nhưng ta cũng không phải chưa thấy bao giờ, hắn muốn tới thì cứ để hắn đến đây đi! Ta sẽ khiến hắn nằm lại đây mãi mãi, nghe nói hắn cũng có huyết thống Phượng Hoàng, không phải sao?”Lý Phượng Nguyên dạo chơi lung tung trong thành, cũng đang dốc toàn lực nghĩ đối sách.
Lúc nào hắn cũng vô tình hoặc cố ý đi tới gần tường thành, nhưng nhìn những cột vân trụ đứng lẳng lặng ở kia mà thì cũng đành từ bỏ ý định thử lao ra.
Đại trận Vân Trung thành không dễ phá như vậy, cho dù may mắn lao ra được thì cũng tuyệt đối không thoát khỏi truy đuổi của Vũ Nhân vương.
Nghĩ tới nghĩ lui mà không nghĩ ra chủ ý gì tốt, dù sao thì bất cứ kỳ mưu diệu kế nào cũng đều phải được xây dựng trên cơ sở thực lực:“Ài, nếu như ta lại vượt qua một lần thiên kiếp nữa thì liệu có biện pháp thoát thân hay không.
”Lúc chạng vạng, bầu trời trong vắt long lanh, các ngôi sao óng ánh vô cùng.
Trong Thần Vũ cung, yến tiệc vừa mới bắt đầu.
Bạch Thần ngồi trên vương vị ở cao cao, giơ chén rượu lên:“Mời chư vị ái khanh cùng nâng chén, hoan nghênh khách quý của chúng ta, thần điểu Phượng Hoàng Lý Phượng Nguyên.
”Sau đó hắn lại hỏi Lý Phượng Nguyên ở bên cạnh:“Đạo hữu đã hài lòng với lần chiêu đãi này hay chưa?”“Hài lòng, hài lòng.
”Lý Phượng Nguyên phóng tầm mắt nhìn lên, vậy mà còn hơn mười cường giả đã vượt qua thiên kiếp thứ ba ở trong cung điện này.
về phần Bạch Khiết thì vẫn còn mấy vị đang tu hành nên không thể tới, đây chính là nội tình và thực lực của Vũ Nhân tộc,Chẳng qua, đối thủ nguy hiểm nhất chính là Bạch Thần - Vũ Nhân vương đang ngồi ở đây này.
Đến chiếc chiếc lông chim màu xanh biếc kia là cái gì?“Đại phụ thân, ta biết người rất yêu con nhưng cũng đừng xông thẳng đến, thế thì sẽ trúng bẫy của tên điểu nhân khốn khiếp này.
”“Không có sơ hở thì nghĩ cách để tạo ra sơ hở thôi, nếu như cướp trắng trợn không được thì trộm thôi!”Hai mắt Cố Nhạn Ảnh biến thành mắt ưng sắc bén, chan chứa quyết tâm nhất định phải thắng.
“Trộm? Đến cảnh giới như chúng ta thì trộm như thế nào?”Lý Thanh Sơn thực sự không cảm thấy việc này khác cướp trắng trợn ở chỗ nào, mọi người đều không phải phàm nhân, giác quan thứ sáu nhạy cảm cỡ nào chứ, càng đừng nói đến chiếc lông chim kia còn mọc ở trên người Vũ Nhân vương.
“Mặc dù hơi mạo hiểm nhưng cũng chỉ đành thử một lần.
”Cố Nhạn Ảnh lại liếc mắt nhìn về mảnh hỗn độn kia một cái:“Cảnh sắc phía trên rất đẹp, đáng tiếc lại không có thời gian, có cơ hội ta sẽ dẫn ngươi đi xem, đi thôi!”“Lại muốn đi đâu?”“Sương Châu, Trường Miên cốc.
”Lớp tuyết trắng như lông ngỗng bị gió thổi tung bay, dường như đã biến thành một mảnh hỗn độn, từng ngọn núi tuyết giống như người khổng lồ đứng lẳng lặng ở giữa băng nguyên.
Diện tích ở Sương Châu lớn hơn nhà cửa nhiều, được gọi là đại châu loại kém nhất, nhưng cũng tự có không gian rộng lớn của riêng nó.
“Tuyết thật lớn!”