Cố Nhạn Ảnh lặng lẽ chìm vào giấc ngủ, và trở lại ngọn núi cao ngạo, cuối cùng nàng đã không còn là quái vật nữa, và khiến cho tất cả những ai dám gọi nàng như vậy đều phải trả giá, nàng bất đắc dĩ nghĩ về những chuyện trong mấy năm nay, cho dù nàng có chịu thừa nhận hay không thì thân phận này đã mang đến cho nàng rất nhiều sự giúp đỡ.
Bây giờ, cuối cùng nàng đã trở nên mạnh mẽ và tin rằng mình có thể đủ bao dung để tha thứ.
Phải chăng có thể hiểu rằng hắn đang vì chính bản thân mình?Nên một lần nữa đứng trước mặt hắn.
"Thực ra thì từ khi ngươi sinh ra, ta đã có đủ năng lực để khiến ngươi trở thành hình dáng con người.
”Hắn phá vỡ mọi hàng rào phòng ngự của nàng chỉ bằng một câu nói, đó là điều mà nàng không muốn nghĩ tới nhất, đối với hắn mà nói thì đây chẳng phải là chuyện nhỏ không đáng kể hay sao? Vậy thì sự kiên định mấy năm nay là vì điều gì?Nàng cười khổ một tiếng:“Nếu đây là thử thách dành cho ta thì quá tàn nhẫn?”“Thử thách? Không phải như vậy, tất cả những tài nguyên mà người có được không phải là do yêu mến hay trợ giúp, những sự đau khổ mà ngươi phải chịu được cũng không phải là thử thách, mà tất cả những thứ này chỉ là số phận và sự lựa chọn của ngươi, nó hoàn toàn không liên quan gì đến ta cả.
Thứ duy nhất ta cho ngươi đó là sự tự do, ta hy vọng ngươi sẽ thích nó.
”"Cha, ngươi hận ta sao? Bởi vì ta.
""Không.
"Câu trả lời lạnh lùng này đã đánh thức nàng khỏi giấc ngủ say, nàng nhìn vào đôi mắt đen láy của Lý Thanh Sơn, cười hỏi:"Ngủ thế nào?""Ta ngủ bao lâu rồi?"Cố Nhạn Ảnh đè tay lên đầu gối của hắn, rồi chóng người lên, xoa xoa giữa ấn đường, bầu trời đêm đầy những vì sao.
“Cũng mới thôi.
”Lý Thanh Sơn nói, mặt của hai người gần nhau trong gang tấc, nhưng thái độ ung dung của nàng thì vẫn không mảy may chút nào.
“Lấy được đồ rồi sao?”Cố Nhạn Ảnh đứng dậy vươn vai.
“Đương nhiên.
”Lý Thanh Sơn lấy Tu La Trường ra.
“Việc này không nên chậm trễ, đi thôi!”Cố Nhạn Ảnh đã biết được phương hướng, liền bay về hướng thành Vân Trung.
"Đợi đã!"Lý Thanh Sơn giật giật ống tay áo của nàng:“Vật này không phân biệt được địch ta, một khi lấy ra thì cả ta và ngươi đều sẽ bị ảnh hưởng, ngươi định sử dụng nó thế nào?”“Chúng ta đi bái kiến Vũ Nhân Vương, thỉnh cầu con trai ngươi, hắn nhất định sẽ cho chúng ta vào thành Vân Trung, nói không chừng còn mời chúng ta dự yến tiệc.
Đến lúc đó ngươi chỉ cần lặng lẽ lấy con côn trùng ra, phá vỡ lớp Hổ Phách bao quanh nó, rồi phóng ra toàn bộ sức mạnh của nó, sau đó.
”"Sau đó chúng ta đều ngủ đi! Chẳng lẽ không có cách nào để luyện hóa nó sao? Đúng rồi, con côn trùng này rốt cuộc là cái quái gì vậy, nhìn cũng không giống yêu quái, quả thực rất kỳ quái!”"Đây là một con sâu ngủ, nó không phải là một con côn trùng thực sự, nhưng nó thuộc về phép thuật thần thông, nó là một sự ngưng tụ của sức mạnh cực kỳ to lớn.
Với cảnh giới của chúng ta thì căn bản không thể kiểm soát được nó, chúng ta chỉ có thể sử dụng cách ngu ngốc nhất này thôi.
”"Sâu ngủ!"Mặc dù khả năng tiếp nhận kiến thức của Lý Thanh Sơn đã tốt hơn rất nhiều sau khi nhìn thấy sự ảnh hưởng của chiếc lông vũ đó với Cố Nhạn Ảnh, nhưng khi nghĩ đến nguồn gốc sức mạnh của cấm địa hiển hách của Cửu Châu chỉ là phép thần thông, thì hắn không khỏi cảm thấy rất thán phục, sự kiêu ngạo trước đó lập tức biến mất.
“Thành Vân Trung là sân nhà của Vũ Nhân, ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng Vũ Nhân Vương sẽ ngủ trước chúng ta?”"Bởi vì hắn là một ông già, và người già thì luôn buồn ngủ.
"Sau khi suy nghĩ một lúc thì Cố Nhạn Ảnh đã đưa ra lập luận của mình, điều này khiến cho Lý Thanh Sơn có chút sững sờ.
“Sao ta lại nghe nói răng người càng già thì càng ít ngủ.
”"Thật sao?"Cố Nhạn ảnh có chút kinh ngạc, nhưng vẫn quả quyết nói:"Vậy thì chỉ có thể đánh cược một phen.
""Này, ngươi không cảm thấy mình quá vội vàng sao?"Lý Thanh Sơn cau mày, cảm thấy Cố Nhạn Ảnh chỉ vì cái lợi trước mắt là liều lĩnh.
"Chuyện này liên quan đến tính mạng của con trai ngươi, nếu như chậm một bước thì rất có thể sẽ bị Vũ Nhân Vương luyện thành đan dược rồi nuốt chửng, ngươi không vội sao?"Cố Nhạn Ảnh hỏi ngược lại.
“Đó cũng là số phận của hắn!”Lý Thanh Sơn quát lên.
"Quả nhiên, ngươi cũng chẳng ấm áp như thế.
”"Cố thống lĩnh, nếu như ngươi vì lo lắng cho chuyện của mình thì cũng đừng giả vờ quan tâm đến tính mạng của người khác!”Lý Thanh Sơn nói với vẻ không được vui.
"Được, ta thừa nhận điều này, nhưng chuyện lần này chúng ta gài bẫy Lang Vương để lấy được sâu ngủ sẽ không thể giấu được lâu.
Nếu như bị Vũ Nhân Vương phát hiện, hắn sẽ có sự chuẩn bị trước, vậy thì mọi nỗ lực của chúng ta sẽ trở thành công cốc.
”Cố Nhạn Ảnh vẫn giữ vừng lập trường của mình.