Bởi vì bất kể kẻ nào đoạt được quyển Bạch Viên kiếm điển này thì chắc chắn cũng không chia sẻ với người khác.
Cuối cùng chỉ có một người đi ra khỏi đại sảnh này được, mà đối phương chỉ cần cuốn một vòng là lại trở lại…“Đã như vậy, ta cũng nguyện tôn ngươi làm trang chủ mới, hi vọng ngươi có thể tuân thủ lời hứa hẹn, bằng không chúng ta chắc chắn sẽ không giảng hòa!”“Đó là đương nhiên, chẳng qua cũng hi vọng các vị an phận thủ thường, dò xét lẫn nhau, đàng hoàng ngồi đợi trang mới.
Nếu có người ôm suy nghĩ gây rối, định độc chiếm quyển Bạch Viên kiếm này…”“Thế thì Hầu mỗ sẽ là người thứ nhất không tha cho hắn!”“Được rồi, chúng ta phải đi về dưỡng thương, trước hết chư vị cứ từ từ nghiên cứu trang kiếm phổ thứ nhất đi!”Cố Nhạn Ảnh kéo Lý Thanh Sơn rời khỏi sành đường, trở lại phía sau sơn trang.
Đám kiếm khách trẻ tuổi nhìn bóng lưng rời đi của nàng mà lưu luyến không rời, ngược lại nảy sinh cảm giác căm ghét sâu sắc đối với Lý Thanh Sơn.
“Thế nhưng chẳng mấy chốc lực chú ý của họ đã bị trang kiếm phổ kia hấp dẫn.
”“Hầu gia, mau cho chúng ta xem thử Bạch Viên kiếm điển này.
”“Vội cái gì, lão phu giảm định thật giả cho các ngươi trước.
”Hầu Hồng Đào nghiêm mặt, bắt đầu nghiên cứu cẩn thận.
Mọi người nghe xong đều phỉ báng ở trong bụng:“Chẳng phải ngươi không thèm đặt một trang kiếm phổ này ở trong mắt hay sao?”Một trận gió lạnh cuốn theo hoa tuyết ập vào mặt, Cố Nhạn Ảnh hắt hơi một cái, chỉ thấy nàng xoa xoa mũi rồi cười nói:“Ý trời lòng người, đúng là thú vị!”“Ha, hiện tại chúng ta đúng là đang tự trào phúng chính mình, thậm chí những người này hoàn toàn không biết mình đang bị ý trời ép buộc.
”“Ai lại không bị hoàn cảnh ảnh hưởng chứ? Hiện tại vẫn nên cố gắng dùng cách nhẹ nhàng để quyết đi! Những người này đều là độc giả tương lai của ngươi đó.
”“Ha, cái này cũng đúng.
”“Trang chủ, trang chủ phu nhân, cuối cùng hai người cũng đi ra rồi, ta lo lắng chết mất thôi.
”Một phụ nhân trung niên bước như bay tới chào đón, trên khuôn mặt còn đọng lại chút lo lắng quan tâm, trong tay còn ôm hai cái áo khoác.
“Ngươi là?”Lý Thanh Sơn kinh ngạc hỏi, hắn hoàn toàn không nhận ra nữ nhân này, loáng thoáng nhớ lúc nãy xông thẳng vào chủ trạch, hình như hắn từng thấy nàng lúc khống chế đại trận.
“Ta là Viên Phỉ Phỉ, phụ trách trông coi hậu viện của sơn trang này.
Mọi chuyện ăn, mặc, ở và đi lại của trang chủ và phu nhân đều do ta phụ trách, nhất định sẽ làm người hài lòng.
”Viên Phỉ Phỉ cẩn thận nghe lời đoán ý, nàng vốn là phi tử của Bạch Viên vương, sau đó tuổi già xuống sắc, lại nhờ vào tâm cơ mà trở thành quản sự nội viện, chia ra quản lý bên trong và ngoài sơn trang với Hầu Hồng Đào.
Mặc dù nàng cũng có võ công nhưng thực lực kém nhiều, vừa đạt đến cảnh giới Tiên Thiên, gần như đều dựa vào việc lấy lòng Bạch Viên vương mới có thể ngồi vững vị trí này.
Hiện tại Bạch Viên vương chết rồi, tất nhiên nàng phải vội vã đến góp sức, bảo vệ địa vị của chính mình.
“Ha, ta nói ý trời có thể điều khiển lòng người, đó chính là “nhân định thắng thiên”, chẳng lẽ đây không phải một ví dụ hay sao!”Lý Thanh Sơn tươi cười nhận lấy áo khoác rồi khoác thêm cho Cố Nhạn Ảnh.
Cố Nhạn Ảnh cũng bật cười:“Chung quy chỉ là ảnh hưởng, vẫn không thể bóp méo hoàn toàn, bằng không thì phải coi nơi này là Tu La đạo rồi.
”Khuôn mặt Viên Phỉ Phỉ đầy vẻ khó hiểu, không biết họ đang nói cái gì.
Cố Nhạn Ảnh nói:“Được rồi, ngươi vẫn chịu trách nhiệm trông coi phía sau sơn trang, nhưng ta không phải là phu nhân của Trang chủ, mà là phó Trang chủ.
”“Thần thiếp bái tạ hai vị Trang chủ, sau này ta sẽ dốc hết sức hầu hạ hai vị, có gì cần xin hai vì cứ việc phân phó, đừng thấy Bắc Cảnh lạnh thấu xương mà coi thường, nếu nói về ăn mặc sung túc thì cả minh chủ võ lâm cũng không thể sánh bằng nơi này của chúng ta.
”Viên Phi Phi trên mặt nở nụ cười, không nghĩ họ lại thân thiện như vậy, không hề có chút tự cao tự đại nào, xem ra còn dễ đối phó hơn tên vượn già kia.
“Bây giờ ta chỉ muốn tắm rửa ăn uống cho thoải mái.
”Lý Thanh Sơn nói.
"Không biết Trang chủ muốn uống rượu gì? Ở đâu có Thiên Diệp Xuân của Nam Cảnh, Ngọc Đà Hồng của Tây Cảnh.
”Viên Phi Phi tiện miệng liệt kê hơn mười loại rượu, tất cả đều là những loại rượu được ủ lâu năm, có loại hàng trăm năm.
"Ta muốn tất cả!""Tửu lượng của Trang chủ quả là cao, còn phó Trang chủ thì sao?”“Bảo nhà bếp nấu chỗ thịt vượn kia đi, ta đợi nấu xong rồi ăn.
”Cố Nhạn Ảnh nói.
Sắc mặt Vân Phi Phi hơi có chút thay đổi.
“Được, ta sẽ đi chuẩn bị ngay!”Sau đó nàng vội vàng lui về phía sau, bước chân nhẹ nhàng không phát ra tiếng động, lộ kĩ năng kinh công không phải là dạng tầm thường.