Tốc độ một ngày phát hành một trang quả thật quá nhanh, ngoại trừ số ít các cao thủ Tiên Thiên, những người khác căn bản không theo kịp tiến độ, chỉ đành liều mạng nghiên cứu không ngủ không nghỉ.
Chờ đến lúc phát hành được mười trang, ngay cả Tả Hữu hộ pháp cũng bận rối mù.
Chờ đến lúc phát hành được hai mươi trang, đã có hai kiếm khách chết bất ngờ do quá lao lực, một người luyện công đến tẩu hỏa nhập ma, một người khác thì phát điên nhảy từ trên vách đá xuống, nghe nói giữa chừng còn gào to:“Là giả, toàn bộ đều là giả!”Ngay cả những kiếm khách khác nhiều lắm cũng chỉ dành ra chút thời gian rảnh rỗi khinh thường nói:“Tên ngu xuẩn này đương nhiên không xem hiểu kiếm phổ cao thâm như vậy!”Hầu hết các kiếm khách thậm chí cũng không chú ý đến mọi thứ đang xảy ra bên ngoài.
Đi trong sơn trang thường xuyên có thể bắt gặp những kiếm khách tay cầm chuôi kiếm, vẻ mặt dữ tợn, miệng nói lẩm bẩm.
Ngươi cho rằng hắn muốn giết ngươi, thật ra nếu ngươi đụng vào người hắn thì hắn cũng chưa chắc có thể tránh ra được.
Cứ như vậy trôi qua một tháng, các kiếm khách lại tụ tập ở đại sảnh, chờ đợi trang thứ ba mươi hai của kiếm phổ.
Tất cả ánh mắt đều đờ đẫn, đưa cổ ngóng nhìn giống như một đám vịt đang chờ được cho ăn.
Tuy đều đã no bụng đến sắp nổ rồi nhưng không có ai có thể nhịn được không ăn, có người nghi ngờ đây là âm mưu của hai vị trang chủ muốn dùng cách này hành hạ mọi người đến chết.
Mỗi ngày đều thề sẽ không xem kiếm phổ nữa, thời gian lập lời thề đều là sau khi xem xong một trang kiếm phổ mới nhất.
"Hoan nghênh trang chủ!"Trong âm thanh yếu ớt, Lý Thanh Sơn và Cố Nhạn Ảnh tới đúng giờ, so với sự chán chường của các kiếm khách phía dưới, bọn họ tỏ vẻ vô cùng thần khí, nhìn nhau cười.
Cố Nhạn Ảnh nói:"Thời gian này mọi người đều rất khổ cực, khiến chúng ta nhìn mà vô cùng đau lòng.
Vì vậy để cơ thể mọi người được thả lỏng, chúng ta đưa ra một quyết định, hôm nay sẽ không có.
kiếm phổ.
”Tất cả mọi người đều sửng sốt, phải tốn rất nhiều sức mới định thần lại được.
Trong mắt bọn họ lóe lên một tia lửa, cả đám người trong nháy mắt trở nên điên cuồng.
“Không có?”“Sao lại không có được.
”“Cuốn sách đầy đủ đã nói trước đó ở đâu rồi?”“Câm miệng!”Lý Thanh Sơn phun ra hai chữ, tất cả mọi người giống như vịt bị bóp cổ, tại chỗ Liệt Hỏa Kiếm Hầu bị đập chết bây giờ còn lưu lại một dấu tay rõ ràng, hắn vung tay lên:“Viên tổng quản, mang rương lên đi, cho mọi người mở mang tầm mắt.
”Viên Phỉ Phỉ ôm một cái rương lớn đi tới giữa đại sảnh.
Nàng cẩn thận đặt xuống, sau đó nhẹ nhàng mở ra, bên trong thế mà có một đống sách.
“Không cần tranh cướp, mỗi người một cuốn, đủ cho tất cả mọi người!”Lý Thanh Sơn nói.
Ánh mắt của các kiếm khách lại sáng lên.
Bọn họ lập tức vây quanh, đập vào mắt chính là “Bạch Viên Vương đại truyện” còn có bốn chữ lớn “Lý Thanh Sơn trước” cực kỳ bắt mắt, bọn họ không hẹn mà cùng phát ra tiếng thở dài thất vọng.
Cố nén thất vọng nhìn kỹ, trên bìa viết mấy dòng giới thiệu:"Đây là cuộc đời huy hoàng của một vị kiếm tông, còn đây là một tiếng thở dài đột nhiên rơi xuống!”Liệt Hỏa Kiếm Hầu nhiệt tình đề cử:"Điều ta hối tiếc nhất là ta đã không sống đến khi nhìn thấy cuốn sách này ra mắt!”Cuối cùng có bốn chữ lớn màu đỏ tươi:"Học kiếm phải nhìn!"Da mặt của các kiếm khách giật giật, phỉ báng:"Không phải Bạch Viên Vương bị chính ngươi giết sao? Liệt Hỏa Kiếm Hầu nói vậy khi nào? Hối hận cũng là hối hận “không thể sống tiếp” nhỉ!”Nhưng cân nhắc đến kết cục của mình, bọn họ nên vẫn cố nhẫn nại, mỗi người cầm một cuốn lên lật xem.
Những quá khứ huy hoàng của Bạch Viên Vương, trong sơn trang này nào có ai không biết không hiểu, thật sự không thể khơi dậy hứng thú của mọi người, nhưng sau khi đọc vài trang, mọi người dần ý thức được gì đó, trợn to hai mắt, đây chẳng lẽ là.
"Ta hiểu rồi!"Một kiếm khác trẻ tuổi mừng rỡ nói, thực lực của hắn còn chưa tới Tiên Thiên, ở tuổi này cũng coi như không sai, nhưng vô luận là kinh nghiệm hay là tu vi đều không đủ để lĩnh ngộ "Bạch Viên kiếm điển".
Hắn càng xem càng thấy mê loạn, nhưng lại không nhịn được muốn xem, mấy ngày qua cũng sắp tẩu hỏa nhập ma rồi.
Vừa đọc cuốn “Bạch Viên đại truyện” này đột nhiên cảm thấy đủ các loại nghi hoặc đều đã được giải đáp.
Đáp án đơn giản này khiến hắn hoài nghi không biết có phải là thật không, nhưng khi nội lực của hắn bình phục lại đã chứng minh tất cả.
"Thì ra là vậy, thì ra là vậy!"Lúc này, tất cả các kiếm khách cũng hiểu rõ rồi, cuốn sách trong tay không phải viết về Bạch Viên Vương, rõ ràng là viết về “Bạch Viên kiếm điển”.
"Không, cái này không chỉ là viết về "Bạch Viên kiếm điển", mà là chí cao kiếm đạo!"Hai vị Tả Hữu hộ pháp đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời đều quên mất việc giành thế chủ động, chỉ có sự thán phục không gì sánh kịp.
Chỉ có bọn họ mới biết cuốn sách này không chỉ là chú thích về “Bạch Viên kiếm điển”, sau những tình tiết phức tạp rườm rà kia là sự thấu hiểu về kiếm đạo, nếu chắt lọc ra có thể viết thành một cuốn kiếm phổ ngắn gọn hơn “Bạch Viên kiếm điển” vô số lần, cũng cao siêu hơn vô số lần.
Cảnh giới tối cao của loại kiếm pháp này đã vượt xa cực hạn của thế giới, tựa như ngựa thần lướt gió tung mây, khó mà chạm đến.
“Quyển sách này viết như thế nào?”Lý Thanh Sơn hỏi.