Lý Thanh Sơn phát hiện nguyện lực của Đại Diễn Thần Phù bắt đầu hơi tăng lên.
Cho đến giờ phút này mới coi như đóng nền móng ở thế giới này, vượt qua giai đoạn gian nan, tâm trạng của hắn cũng theo đó mà cởi mở, không khỏi cười ha hả.
Tiếng cười vang dội làm chấn động băng trên mái hiên ào ào rơi xuống, từng tảng băng sắc bén như kiếm, tăng nhanh tốc độ đủ để xuyên thủng hộp sọ.
Lý Thanh Sơn phất tay một cái, tất cả tảng băng đều tan thành bụi, ào ào lóe lên giống như bột bạc, cuốn đi theo gió.
Từ nay về sau, cho dù ý trời u tối kia tạo ra nạn lửa vô tận, sao có thể làm gì được hắn!Tiếng cười dần dần lắng xuống, Cố Nhạn Ảnh nhìn thấy Lý Thanh Sơn đứng tại chỗ không nhúc nhích, cau mày như đang suy nghĩ điều gì.
"Chuyện gì vậy?"“Không có việc gì, nếu đã có sự bảo đảm cơ bản, tiếp theo càng phải ra sức tiến lên!”Lý Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên trời cao, ý chí chiến đấu dâng trào.
"Tất nhiên rồi.
""Trở về tháp cao thôi, ta phải bế quan một thời gian, thử luyện hóa mấy viên yêu đan kia!”Lý Thanh Sơn mở lòng bàn tay ra, yêu đan của Bạch Viên Vương lấp lánh rực rỡ, tỏa ra ánh kim loại.
"Có tác dụng không?"Trong thời gian này, Cố Nhạn Ảnh đã thử các loại đan dược và đồ ăn, toàn bộ đều thất bại.
Đây là một phần thuộc về giam cầm của thế giới này, nếu không xiềng xích vô hình này rất dễ dàng bị phá giải.
"Có lẽ, bọn chúng không phải là thứ trọng yếu!”Trong lòng Lý Thanh Sơn lại hiện ra bóng đen kia, hắn đang chờ mong nó lộ ra mặt mũi thật sự.
…Dưới tòa tháp cao chót vót, trong mật thất sâu thẳm.
Lý Thanh Sơn ngồi xếp bằng, đem viên yêu đan nhỏ nhất bỏ vào trong miệng, nuốt xuống bụng.
Thứ đồ chơi này sẽ không hòa tan như yêu đan bình thường mà cần tốn rất nhiều sức lực mới có thể luyện hóa được cho nên hắn mới trì hoãn tới tận bây giờ.
Bây giờ, cuối cùng thần thù Đại Diễn cũng đã biến lỗ thành lãi, hắn cũng không sợ hao phí nguyện lực nên mới có thể thử một lần.
Hắn âm thầm thúc giục Đại Diễn Thần Phù, nguyện lực diễn hóa thành linh lực bao bọc kim đan, tạo thành một vòng ánh sáng mờ mịt cuồn cuộn trong bụng.
Mặc dù không thể nhìn vào bên trong, nhưng Lý Thanh Sơn vô cùng quen thuộc với quá trình luyện hóa.
Suy nghĩ của hắn trầm xuống, vận dung sức mạnh với đột chính xác cực cao, kích thích từng tia sức mạnh trong đó, nếu phóng đại hình ảnh gấp trăm lần có thể thấy hàng ngàn ngân tuyến tỏa ra từ yêu đan, mỗi một tia đều nhỏ hơn cả sợi tóc.
Thứ này lẽ ra rất dễ dàng hấp thu và hòa tan, nhưng thế giới này hết lần này đến lần khác đều không cho phép hắn được như ý nguyện.
Từng tia sức mạnh này vừa thoát khỏi yêu đan lập tức chạy trốn, dung nhập vào trong linh khí trời đất, tạo thành một gông xiềng cực kỳ chắc chắn.
Giống như đang muốn nói với hắn rằng tất cả những thử nghiệm khôi phục lại sức mạnh của hắn đều uổng công vô ích.
Lý Thanh Sơn đã sớm đoán ra được, cũng không nằm ngoài dự đoán, hắn vẫn không ngừng kích thích sức mạnh trong yêu đan.
Mục tiêu của hắn tuyệt đối không phải là dùng mấy viên yêu đan này khôi phục lại sức mạnh, mà là tạo ra một nguồn sức mạnh hoàn toàn mới chân chính thuộc về hắn, một loại sức mạnh rất khó tu luyện được ở Cửu Châu, một cơ hội bị hắn bỏ qua.
Cố Nhạn Ảnh leo lên sân phơi của tòa tháp cao, gió lạnh trên núi lướt qua lỗ tai, đây là âm thanh yêu thích của nàng, nhưng bây giờ nàng không thể không quấn chặt áo khoác, nắm lông vũ của Côn Bằng trong tay.
Nàng lạnh đến nỗi gò má cũng đỏ lên rồi nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười, ảo tưởng có một ngày sẽ hóa thân thành Côn Bằng, đến được phía bên kia của những vì sao này.
Đây là tu hành của nàng, làm theo lời đề nghị của Lý Thanh Sơn, dùng suy nghĩ của mình để có được sự đồng ý của lông vũ Côn Bằng, cuối cùng đạt được sự phù hợp lấy được truyền thừa, từ chim ưng hóa thành Côn Bằng thẳng lên tầng chín!"Có lẽ một ngày nào đó, ta có thể bay cao hơn cái tên ở trong hầm trú ẩn kia!”Không biết qua bao lâu, Lý Thanh Sơn cuối cùng cũng luyện hóa được viên yêu đan thứ nhất, sau đó không những không lấy được sức mạnh gì, ngược lại còn tiêu hao một lượng lớn nguyện lực.
Hắn cũng không nản chí, lại cầm viên yêu đan thứ hai lên nuốt vào trong bụng.
Thời gian trôi qua từng chút một, trong tay Lý Thanh Sơn chỉ còn lại một viên yêu đan cuối cùng cũng chính là viên yêu đan của Bạch Viên Vương.
Nếu như không thành công nữa, coi như bao nhiêu công sức đều đổ sông đổ biển.
Trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ nghiêm túc, trong lòng tràn đầy kỳ vọng, rõ ràng hắn đã cảm nhận được mục tiêu đang gần trong gang tấc.
Trong sân, ánh kiếm lấp lánh cùng với tiếng kêu mềm mại, một nhóm nữ tử xinh đẹp mặc trang phục lộng lẫy đang múa kiếm.
Người cầm đầu chính là nữ tử áo đỏ được Lý Thanh Sơn ban cho thanh kiếm Liệt Hỏa.
Cả người nàng mặc trang phục đỏ rực như lửa, đứng cầm kiếm, đảm nhận vị trí hướng dẫn.