Tiếng hú lơ lửng tiêu tán trong gió tuyết, Lý Thanh Sơn tiến lên, hai tay vung vẩy, ánh mắt chuyển động tràn đầy thần thái và linh động tựa như thật sự biến thành một con vượn lớn, chính thức bắt đầu tu hành "Viên Ma Trảo Nguyệt quyết”.
Hắn lao nhanh rồi nhảy lên, không thế tấn công hung mãnh, ngược lại giống như con vượn đang chơi đùa trong rừng.
Trong lòng Lý Thanh Sơn cũng tràn ngập niềm vui sướng giống như quay trở lại thời thơ ấu, cho dù chỉ có một mình cũng không cảm thấy buồn chán, thế giới tràn ngập hứng thú cùng những điều kỳ lạ, sẽ không bao giờ khiến người ta cau mày.
Đây là lần đầu tiên hắn tu luyện một công pháp mà vui vẻ như vậy, nỗi buồn bã khi không mò thấy trăng đã sớm bị ném lên chín tầng mây rồi.
Đương nhiên, tu luyện bất kỳ công pháp nào cũng đều cần có tài nguyên chống đỡ, thế giới này tuyệt đối không chịu bố thí cho hắn chút linh khí nào.
Nhưng hắn nào cần ai bố thí, toàn lực thúc giục Đại Diễn Thần Phù, diễn sinh ra linh khí vô cùng thuần túy.
Nó ở trong cơ thể hắn lưu chuyển rồi tan ra, động tác của hắn càng trở nên nhạy bén, mang theo tiếng gió vù vù.
Lúc này những thuận lợi của thế giới này liền lộ ra, sự giam cầm vô hình kia ngược lại trừ khử tất cả mọi sự quấy nhiễu, hắn chỉ cần tận tình múa thôi.
Dù là Ngưu Ma, Hổ Ma hay là Phượng Hoàng, Linh Quy đều chỉ có thể trơ mắt nhìn con khỉ nhỏ nhảy tới nhảy lui mà không thể gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào.
Cho đến khi trời sáng, Lý Thanh Sơn mới dừng lại.
Cả người hắn mồ hôi đầm đìa, trên mặt tràn đầy sự hưng phấn cùng vui sướng.
Viên Ma này chơi vui quá đi, trên trời thế mà lại có công pháp vui vẻ như vậy.
Nhưng mà trong lúc vô tình, sức mạnh trong Đại Diễn Thần Phù không ngờ lại tiêu hao gần phân nửa.
Lượng sức mạnh này đủ để hắn giết chết Bạch Viên Vương hai trăm lần, mà quá trình tu hành của Viên Ma Biến mới chỉ ở bước đầu mà thôi.
Giống như dùng dao giết người, chỉ cần lưỡi dao rạch nhẹ qua một cái là được nhưng muốn đúc được một thanh bảo đao bách luyện thì phải trải qua muôn vàn thử thách.
Nhớ lại lúc ở Cửu Châu, uống rượu ăn thịt cũng được coi là tu hành, linh sam đan dược không biết ăn hết bao nhiêu, tựa như cả một thế giới đang chống đỡ hắn.
Bây giờ rời khỏi Cửu Châu thì chỉ có thể ăn bản thân thôi, thật đúng là “trên đời chỉ có mẹ là tốt nhất, con không mẹ như cọng cỏ khô.
”Tuy nhiên, cuối cùng thế giới cũng cho hắn một con đường, chỉ cần bán “Bạch Viên Vương đại truyện” ra khắp thiên hạ, còn lo không có đủ nguyện lực sao? Trước khi rời khỏi thế giới này, ít nhất hắn phải luyện hóa thành công Viên Ma Biến tầng thứ nhất, nắm giữ một loại phép thần thông thiên bẩm.
Hắn đột nhiên cảm thấy trong người có gì đó khác thường, giơ tay lên thì phát hiện cánh tay của mình đã to ra rất nhiều, lòng bàn tay cũng trở nên dài hơn, mọc ra một tầng lông tơ mỏng.
Hắn vội vàng sờ lên mặt mình, mặt mũi hình như có hơi lồi ra.
"Này, nếu cứ tiếp tục như vậy, thì ta thực sự sẽ biến thành khỉ mất, nhưng cũng may còn có chút hình người!”Lý Thanh Sơn đảo mắt, lại nhìn thấy hồ nước đóng băng.
Hắn nhảy lên, vươn cánh tay dài ra dùng năm ngón tay đâm thủng không trung.
Vang lên một tiếng, lớp băng cứng như sắt đá bị chộp lấy nghiền nát thành từng mảnh.
Cánh tay hắn nhẹ nhàng giơ lên, tuyết nhỏ đang bay giống như bị hút vào trong tay, nắm thành một quả cầu tuyết.
Hắn dùng sức ném nó đi, biến mất trong bầu trời đêm.
Cố Nhạn Ảnh đang nhìn chằm chằm vào bóng tối sâu thẳm thì một chấm trắng đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt nàng, nó nhanh chóng lớn dần, căn bản còn chưa kịp phản ứng thì bị một quả cầu lạnh băng đập vào trán, bông tuyết tung tóe, người ngã ngựa đổ.
"Khốn kiếp!"Lý Thanh Sơn hai tay chống eo, cười to.
Kể từ ngày hôm đó, trong sơn trang bắt đầu có một vài lời nghị luận, hình như trang chủ phát điên rồi.
Đầu tiên, hắn đổi bảng hiệu của Thần Viên sơn trang thành “Viên Ma sơn trang”, cái này còn do hắn đích thân sửa lại.
Hắn viết hai chữ cực xấu trên tờ giấy trắng, dùng nước miếng dán lên trên tấm bảng hiệu.
Đúng vậy, là dùng nước miếng, cũng may bây giờ là mùa đông, không lâu sau là đông lại rồi, nếu không một thoáng là bị gió núi thổi bay.
Những người lần đầu tiên nhìn thấy tấm bảng hiệu mới này đều trợn mắt há mồm, không biết nên bày ra biểu cảm gì, ai cũng không thể lý giải được việc đổi Thần Viên thành Viên Ma là có ý gì, chẳng lẽ là cố ý đổi ngược lại sao?Hắn cũng thích leo trèo và nhảy nhót trên những vách đá dựng đứng lạnh lẽo, kèm theo những tiếng vượn hú và tiếng cười kỳ lạ, đôi khi còn nhảy lên bên vách đá dọa người khác giật mình.
Có người nói rằng do hắn đã ăn yêu đan của Bạch Viên Vương cho nên mới càng ngày càng giống khỉ nhưng lập tức có người phản bác lại cứ coi như là Bạch Viên Vương thì cũng không giống khỉ như vậy.