Lão già mặc cẩm bào lại chém liên tục hơn mười người nữa, gầm lên:“Chỉ là ảo giác thôi không phải sợ, ai dám lùi về sau một bước thì chính là kẻ phản bội Mã gia!”Trong lòng hắn cũng thấy khó hiểu, ngoài trăm người này thì rõ ràng bên đối phương đều chỉ là tráng hán không biết võ công, tại sao tập hơn lại một chỗ thì lại có uy lực như vậy, gần như trực tiếp nghiền ép.
Hắn chỉ biết rằng nếu cứ tiếp tục như vậy thì trận chiến này tất bại.
Hắn lướt qua biển người cuồn cuộn, thấy Cố Nhạn Ảnh đang cưỡi trên ngựa trắng, thế là lại ra lệnh cho một đám cao thủ Mã gia ở bên cạnh:“Giết người cưỡi ngựa trắng kia!”Mười mấy cao thủ Tiên Thiên bừng bừng lao ra, đạp lên biển người dựa vào khinh công của mình, đánh thẳng về phía Cố Nhạn Ảnh.
Cố Nhạn Ảnh mỉm cười khẽ bên dưới chiếc giáp mặt Ngân Ưng, quả nhiên quân khí là dễ cô đọng nhất trong chinh chiến.
Mặc dù con rắn dài này không có lực sát thương thực tế gì, nhưng lại khiến sức mạnh của nàng trở nên mạnh hơn.
Mà trang phục của nàng dễ làm người khác chú ý như vậy, chẳng phải là vì giờ phút này hay sao.
Lý Thanh Sơn vung mạnh đại kỳ, dồn ép ra một khoảng trống, quát lên:“Tả Hữu hộ pháp, đến lúc rồi!”Hai ánh kiếm xuyên qua không trung, Tả Hữu hộ pháp ngự kiếm mà lên rồi chém về phía lão già mặc cẩm bào.
Cố Nhạn Ảnh vung chiếc quạt sắt trong tay lên, mười mấy cao thủ Tiên Thiên rơi xuống biển người tựa như sủi cảo, bị loạn kiếm chém giết rồi giẫm thành thịt nát.
Lão già mặc cẩm bào bỗng trợn to hai mắt:“Sao có thể có chuyện đó, nàng đã làm gì?”Hắn không rảnh để suy nghĩ thêm, lập tức phất kim đao lên đón lấy ánh kiếm.
Hắn có thể đợi quân địch mệt rồi tấn công, bên cạnh còn có rất nhiều hộ vệ nên không hề rơi vào thế hạ phong chút nào.
“Tới!”Tay phải Lý Thanh Sơn giơ cao đại kỳ, dốc hết toàn lực mà quăng một cái!Đại kỳ gào thét xuyên qua lồng ngực lão già mặc cẩm bào, kéo hắn bay lên rồi đóng vào trên tường đá.
Biển người não động cũng vì thế mà yên tĩnh lại, hai mắt lão già mặc cẩm bào trợn tròn, rõ ràng hắn vẫn luôn đề phòng mà tại sao lại không tránh thoát được?!Tả Hữu hộ pháp nhìn nhau mà trong mắt đều lộ ra vẻ sửng sốt, uy lực của đòn đánh lúc nãy to lớn nhường nào, e là ngay cả họ cũng không tránh thoát nổi, làm họ không khỏi nhớ tới cái chết của Hầu Hồng Đào.
Thực lực của nam nhân này luôn luôn sâu không lường được như vậy, lúc bình thường chưa chắc rất mạnh, nhưng vừa đến phút mấu chốt là lại dễ dàng nghiền ép được tất cả kẻ địch.
Lý Thanh Sơn buông thõng tay phải, tản đi tia sáng năm màu rồi quát lên:“Kẻ sát nhân, Lý Thanh Sơn!”Chỉ một thoáng, tiếng hoan hô như núi gào biển gầm lập tức vang lên ở phía sau.
Mặc dù trong tay hắn không còn binh khí nhưng vẫn cất bước về phía trước, bọn hộ vệ Mã gia dồn dập lùi về phía sau, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi, vậy mà lại để hắn bước từng bước một tới phía trước lão già mặc cẩm bào, chỉ nghe hắn nói:“Được rồi, đừng miễn cưỡng chống cự nữa, chớ ép ta bổ đao!”Lão già mặc cầm bảo giơ tay chỉ vào Lý Thanh Sơn, há miệng muốn nói gì đó nhưng máu tươi lập tức trào ra, tắt thở bỏ mạng, chết không nhắm mặt, kim đao trong tay rơi xuống.
Lý Thanh Sơn nắm chặt chuôi đao rồi tiện tay vung lên, cười nói:“Tuy hơi nhẹ nhưng vẫn là cái này thuận tay hơn!”Sau đó hắn lại giật bộ trọng giáp tàn tạ trên thân xuống, khí thế lại biến đổi, lộ ra sự sắc bén, sát khí bắn ra bốn phía.
“Gia gia! Gia gia! Ngươi không thể chết được!”Một nữ tử xinh đẹp liều lĩnh xông lên, nhào tới bên dưới lão già mặc cẩm bào mà thốt ra tiếng than khóc thê thảm.
Nàng vốn là một trong “thiên hạ thập đại mỹ nhân”, dáng vẻ đau lòng gần chết lúc này không khỏi khiến người nghe thương xót, người thấy rơi lệ.
Nàng bỗng nhìn lại, trong con ngươi xinh đẹp tràn ngập thù hận, sau đó múa đao nhào về phía Lý Thanh Sơn:“Trả lại mạng cho gia gia của ta!”Kim quang lóe lên, chỉ thấy một chiếc đầu xinh đẹp bay lên, trên gương mặt vẫn còn vẻ mê man nghi ngờ, dường như không thể tin thực sự có người có thể ra tay với mình, máu từ chiếc cổ phun ra vài thước, thi thể không đầu lại chạy vài bước rồi mới ngã lên mặt đất.
“Ha, đao pháp quá kém!”Gương mặt Lý Thanh Sơn đầy vẻ hài hước, muốn giết người thì phải có giác ngộ bị giết đã, hơn nữa hắn đang chìm đắm trong sự vui sướng vì lâu không vung đao, nên hoàn toàn không để ý xem nữ tử này đẹp hay xấu.
“Tên súc sinh nhà ngươi! Mọi người cùng tiến lên, giết chết tên ma đầu này!”Hiển nhiên nữ tử cực kỳ được cưng chiều ở Mã gia, người mến mộ lại càng đếm không xuể, lúc này thấy nàng bị một đao chặt đầu nên tất cả mọi người đều bị chọc giận.
“Như vậy lại có một câu hỏi rồi, đến cùng ta là súc sinh hay là ma đầu đây?”