Lý Thanh Sơn kéo Thiết Hùng lên lầu, dưới lầu thì còn có vài vị khách linh tinh, nhưng những người trên lầu đều là người trong võ lâm hết, thanh niên chiếm đa số, trung niên và người già cũng không ít, chỉ là không có một ai vượt qua cảnh giới Tiên Thiên.
Hôm nay, những võ giả lên được mặt bàn đều tham gia đại hội võ lâm ở trong thành rồi.
Lúc này, tất cả mọi người đều trợn mắt ngoác miệng nhìn sang, có vài người thoáng đoán ra thân phận của Lý Thanh Sơn nên không dám cử động tí nào, trong đó những người từng mở miệng mắng hắn lại càng sợ đến mức mặt tái mét.
Chỗ ngồi của Thiết Hùng là vị trí tốt nhất, trực tiếp nhìn xuống sân khấu bên dưới từ trên lầu cao.
Sau khi phất tay cho đám ca cơ lui ra, hắn mới mời Lý Thanh Sơn ngồi lên ghế, hỏi:“Không biết Tiết huynh của Tuyết Sơn phái thế nào rồi?”“Giờ đã là Tiết đường chủ của Tuyết Sơn Đường rồi.
”Lý Thanh Sơn ném giáo chủ Ngũ Độc giáo xuống cạnh chân, tên giáo chủ Ngũ Độc giáo cũng chẳng dám nói tiếng nào.
“Ôi, vậy thì tốt, chúc mừng vương gia lại có thêm một đại cường viện.
”Trong lòng Thiết Hùng dễ chịu hơn xíu, bất kể là danh tiếng, võ công hay quyền thế thì Tiết Hàn Phong đều hơn hắn nhiều, chẳng phải giờ cũng đầu hàng Thiên Hạ hội thế này sao.
Thế là hắn lại hỏi:“Không biết vì sao hôm nay vương gia lại tới đây, chẳng lẽ là vì đại hội võ lâm?”“Đại hội võ lâm?”“Không lẽ ngài không đến vì chuyện này?”“Không phải, đại hội võ lâm là như nào, lẽ nào là luận võ?”Thiết Hùng thật sự muốn tát cho mình một cái, không ngờ Lý Thanh Sơn lại không biết chuyện lớn như vậy, nhưng nếu giờ mình nói ra thì chẳng phải là tiểu nhân qua cầu rút ván, thông đồng với kẻ địch bán rẻ bằng hữu hay sao.
“Nếu như ngươi không muốn nói thì ta cũng không ép, kiểu gì cũng có người ở đây biết nhỉ!”Ánh mắt Lý Thanh Sơn quét một lượt, các công tử thiếu hiệp đều co rúm lại.
“Ôi, để ta nói, Trương minh chủ triệu tập anh hùng khắp thiên hạ đến nghị sự ở trong thành.
”“Minh chủ? Chẳng phải hắn đã thoái vị nhường người có tài có đức sao?”Lý Thanh Sơn gảy gảy ngọc phù minh chủ ở trên chuôi đao.
“Chuyện này.
Trương minh chủ xin nghỉ nhưng mọi người đều không đồng ý.
”“Thì ra là như vậy, ngươi không cần phải nói, đám người không biết xấu hổ kia thì còn có thể thảo luận chuyện gì chứ, đơn giản là đối phó ta như thế nào, chờ ta rảnh rỗi thì sẽ tới xem cảnh náo nhiệt của bọn họ.
”Lý Thanh Sơn sờ sờ cầm, lộ ra nụ cười không có ý tốt.
“Vương gia tiếp tục ở lại đây thì e là sẽ gặp chút phiền phức, chẳng bằng đổi một nơi khác, tránh quấy nhiễu nhã hứng uống rượu.
”Thiết Hùng muốn liều mạng tìm cách xoay chuyển.
Lý Thanh Sơn cười nói:“Phiền phức? Ta có cho bọn họ lá gan nữa thì bọn họ cũng không dám tới, lão tử không gây đi tìm bọn họ để chuyện với là bọn họ đã phải cảm ơn trời đất rồi.
”Thiết Hùng nghĩ thầm lời này cũng không phải là giả:“Vâng vâng vâng, vậy chúng ta uống rồi thôi.
”Hắn nhanh chóng rót đầy cho Lý Thanh Sơn, chỉ ngóng trông Lý Thanh Sơn vui vẻ uống mà quên đi chuyện này.
Lý Thanh Sơn uống liền mấy chén rượu, lại ăn mấy miếng thịt bò lớn, xoa dịu sự đói khát trong bụng rồi lại hỏi:“Hồ Tiên Nhi đâu, tại sao vẫn chưa ra?”Đại hội võ lâm gì chứ, đây mới là chuyện chính.
Phía sau Vạn Hoa lâu là một loạt đình đài lầu các, trên một tiểu lâu tinh xảo.
Hồ Tiên Nhi ngồi đối diện gương trang điểm, gương mặt yêu kiều thực sự vô cùng xinh đẹp, chiếc cằm nhòn nhọn, hai mắt to tròn lộ ra vẻ thông minh gian xảo.
Bộ váy lụa trắng bao bọc thân thể mềm mại linh lung mềm mại, làm cho người ta suy nghĩ sâu xa.
“Tỷ tỷ thật sự càng ngày càng đẹp, chỉ là nếu cứ ung dung thong thả như thế thì các công tử thiếu hiệp ở bên ngoài sẽ phải đợi đến suốt ruột.
”Tiểu tỳ nữ áo xanh ở phía sau khen ngợi, dù thân hình hơi gầy còm ốm yếu nhưng cũng là mỹ nhân bại hoại, mà cũng có nét giống Hồ Tiên Nhi.
“Cứ để bọn hắn chờ, dù sao cũng là đêm cuối cùng, cứ cố gắng hưởng thụ trước khi chết đi, cũng không uổng công một phen tình ý của bọn họ dành cho ta.
”Giọng điệu Hồ Tiên Nhi uy nghiêm đáng sợ.
“Trong đó có không ít ong bướm, nhưng mấy người Lục công tử và Vương thiếu hiệp là thật lòng đối với tỷ tỷ.
Ôi, ngẫm lại thật khiến người ta không đành lòng.
”“Hừ, thật lòng ư, chẳng qua là mơ ước sắc đẹp thôi, nếu ta để lộ bộ mặt thật thì bọn họ còn thật lòng sao? Ngươi đừng quên nương chết như thế nào!”Hồ Tiên Nhi nhìn về phía trong gương, tiểu tỳ nữ áo xanh bỗng nhiên cúi đầu không nói, vặn vặn góc áo.
Hồ Tiên Nhi thu tầm mắt lại:“Muốn chiếm lợi từ ta thì tới biên giới phía bắc làm thịt Lý Thanh Sơn kia rồi nói sau!”“Nhưng trêu chọc tên Lý Thanh Sơn kia thật sự ổn không? Nghe nói võ công của hắn sâu không lường được, không một ai trong thiên hạ có thể cản được một đao tiện tay của hắn.
”