“Há, có chuyện lớn gì?”Lý Thanh Sơn hiếu kỳ, cảm thấy Hồ Tiên Nhi ở trong ngực hơi run lên.
Giáo chủ Ngũ Độc giáo hung tợn nói:“Ta phải độc chết tất cả đám tiểu tử trong lâu này!”Lời vừa nói ra, toàn bộ lâu đều ồ lên.
Nếu không có Lý Thanh Sơn ra tay giữa chừng thì làm gì có ai ở nơi này là đối thủ của giáo chủ Ngũ Độc giáo, chỉ sợ tất cả đều bị dính độc thủ.
“Đúng là thâm độc!”Thiết Hùng hít một ngụm khí lạnh, vốn đang cảm thấy chuyện gặp phải Lý Thanh Sơn là xui xẻo cực độ, nhưng bây giờ nghĩ lại, nếu không có Lý Thanh Sơn ở đây thì e là hắn cũng gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Huyền Hư quan chủ và Phục Khổ phương trượng ở trên mặt đất quay sang nhìn nhau, đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bọn họ dồn hết tâm tư lên người Lý Thanh Sơn nhưng lại không chú ý đến những ma đầu khác, chỉ là tên này vẫn luôn trốn không ra, tại sao lại biết tình hình trong Huyền Vũ thành này?“Ồ, đây cũng là chuyện lớn? Nếu như ngươi nói việc độc chết hết những người tham gia đại hội võ lâm thì ta còn ngưỡng mộ người ba phần, bắt nạt một đám nhãi con thì tính là gì, đi chết đi!”Lý Thanh Sơn giơ tay lên, đang muốn vỗ một chưởng xuống.
Chỉ nghe giáo chủ Ngũ Độc giáo hô to:“Hiền chất nữ, cứu mạng!”Toàn thân Hồ Tiên Nhi run lên, cúi đầu không nói.
“Tất cả những thứ này đều là kế hoạch của ngươi, nếu như ngươi không đưa ta tới thì sao ta lại gặp đại nạn như vậy, hiện tại ngươi trèo lên cành cao rồi, nói một câu giúp ta cũng không được sao?”“Cái gì!”Mọi người đều kinh hãi đến biến sắc, ánh mắt tụ lại trên người Hồ Tiên Nhi, đều lộ vẻ không thể tin nổi.
“Ha, ta đã biết là ngươi không có ý tốt.
”Lý Thanh Sơn lại vỗ một cái lên gáy nàng, sau đó đá một cước giết chết giáo chủ Ngũ Độc giáo:“Sau này đừng kết giao với loại bằng hữu xấu này.
”“Tiên Nhi cô nương, đây không phải sự thật đúng không.
”“Đúng vậy, là ta làm, vì muốn báo thù rửa hận cho mẫu thân ta, tất cả người trong Võ Lâm Minh đều đáng chết!”Trên mặt Hồ Tiên Nhi tràn ngập oán hận.
“Lẽ nào ngươi là.
truyền nhân của Huyền Vũ Yêu Cơ?”Phục Khổ phương trượng bỗng bừng tỉnh:“A di đà Phật, Hồ thí chủ, mẹ người dựa vào huyễn thuật mà gây ra không biết bao nhiêu là giết chóc hỗn loạn, là kẻ mà người người phải diệt trừ.
Còn có vị Lý thí chủ tự nhận là “Hiệp vương” này, ngươi không hề biết rằng việc ngươi làm chắc chắn khiến thiên hạ đại loạn, bao nhiêu người tan cửa nát nhà vì ngươi.
”“Ha hả, ta làm chuyện giống như Phật thôi mà, chỉ là muốn chúng sinh bình đẳng thôi không phải sao? Không, ta còn cao cả hơn cả Phật, Phật chỉ nói ngoài miệng mà ta lại mang tới sự bình đẳng chân chính, để người trong thiên hạ đều có cơ hội học được võ công tuyệt thế.
Để tất cả những môn phái thế gia tự cho là đúng, áp bức chúng sinh đều tan rã.
Đánh rớt đám tiểu tử cao quý từ nhỏ này khỏi mây, để họ cạnh tranh với nô bộc.
Không sai, chính là muốn thiên hạ đại loạn đấy!”Lý Thanh Sơn ngang nhiên nói, không tin thần Phật gì hết.
“A di đà Phật, ma tính của thí chủ đã sâu, Phật pháp không thể độ hóa được nữa, sống thì lâm vào bể khổ, chết thì rơi xuống địa ngục, vĩnh viễn không được siêu sinh.
”“Mẹ kiếp, nói không lại ta lại bắt đầu nguyền rủa ta, nếu không độ được ta vậy thì để người khác độ ngươi!”Lý Thanh Sơn ngồi xổm xuống dưới, vỗ lên cái đầu trọc lóc của hắn rồi chỉ vào Hồ Tiên Nhi ở bên cạnh:“Ngươi thấy tâm địa của nàng xấu đến mức nào, giờ đang cần Phật pháp hun đúc, nên ngươi mau nhận nàng làm đồ đệ đi, thế thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”Biểu cảm của Hồ Tiên Nhi trở nên kỳ quái, hắn nói đến nói đi vẫn là vì cái này.
Bỗng trên mặt nàng hiện lên ý cười:“Phục Khổ phương trượng, ta nguyện bái làm môn hạ của Phổ Độ tự, ngày ngày lắng nghe Phật pháp diệu kỳ.
”Võ lâm thập đại mỹ nhân, đó là danh hiệu mà mẫu thân cũng chưa từng đạt được.
Phục Khổ phương trượng nhắm mắt không nói.
Lý Thanh Sơn đứng lên, nhún vai, nhấc chân phải lên, định đạp thẳng lên cái đầu trọc kia.
“Phiền Vương gia chờ một chút.
”Thiết Hùng nói.
“Chờ cái gì chứ?”“Cả đời Phục Khổ đại sư đều mang lòng dạ từ bi, không chỉ đơn giản là người nổi danh trong võ lâm, mà còn có được địa vị siêu phàm trong lòng của muôn vàn Phật tử, nếu như cứ thế mà giết hắn, chỉ sợ sẽ làm cho càng nhiều người muốn trở thành kẻ địch với Thiên Hạ Hội hơn.
”“Ý của ngươi là hắn có thể giết ta, nhưng ta không thể giết hắn.
Lý Thanh Sơn hơi sa sầm sắc mặt, Thiết Hùng hoảng sợ toát mồ hôi lạnh, cố nhắm mắt nói bừa:“Vương gia tung hoành khắp thiên hạ, ai có thể ngăn cản chứ? Nhưng nếu giết đã không có tác dụng gì thì cần gì phải giết, ta có thể lại khuyên nhủ đại sư, nói không chừng vài ba hôm nữa hắn lại thay đổi ý kiến thì sao.
”“Được, nể tình bốn chữ “lòng dạ từ bi”, ta cho ngươi thêm bốn ngày, nếu đến lúc đó mà hắn vẫn không chịu quay đầu, cho dù có muôn vàn Phật tử đứng ở trước mặt ta, ta cũng nhất định sẽ giết hắn!”