Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1989 - Chương 2000: Đánh Cược (1)

Chương 2000: Đánh Cược (1)

“Bẩm báo Vương gia, đúng vậy.

”“Tên gì?”“Hồ Linh Nhi.

”“Chăm sóc nàng ta cẩn thận, nếu ta lại bất cẩn giết chết Mỹ nhân nào nữa thì cũng coi như còn có đồ dự bị.

”Ánh mắt Dương Diệu Chân hơi lóe lên, Lý Thanh Sơn âm thầm cười thâm trong lòng, nàng cũng không bình tĩnh giống như vẻ bề ngoài!Hai người ngồi đối diện nhau, vốn định đoán cờ để quyết định xem đi trước, Dương Diệu Chân lại nói:“Vương gia nhất định có cờ nghệ rất cao, có thể cho ta cầm quân đen đi trước không?”“Tùy ngươi! Tuy rằng ta không đánh được bao nhiêu ván cờ, nhưng vẫn dư sức đánh thắng ngươi.

”Quan chủ Huyền Hư Quan nằm trên mặt đất, âm thầm cười lạnh, ma đầu này mạnh miệng thật, lại không biết cờ nghệ của Diệu Chân tài giỏi đến cỡ nào.

Cờ nghệ khác với võ công, rất chú trọng đến thiên tư thiên chất, Dương Diệu Chân bẩm sinh đã có tính cách lạnh nhạt, không hề có hứng thú gì với võ công, ngoại trừ việc tu hành ra, chỉ có si mê với cờ đạo, mới mười ba tuổi đã thắng được quan chủ Huyền Hư Quan, từ sau mười lăm tuổi cũng chưa bao giờ thua.

Đúng lúc này, một cơn gió to ập vào trong lâu, một thiếu nữ ngự phong mà đến, trực tiếp chui vào cửa sổ đi lên lầu, chắp tay nói:“Hiệp Vương gia, Dương tỷ tỷ, có thể cho ta đặt cược cùng luôn không?”“Ngươi là?”Lý Thanh Sơn hỏi.

“Tiểu nữ là Trương Huyền Phong của Phái Thần Phong, vừa lúc cũng là một trong thập đại mỹ nhân.

”Trương Huyền Phong thay đổi cách ăn mặc nam trang, tư thế hiên ngang, trong lòng tràn đầy chua xót, nàng cũng không hề cam tâm tình nguyện đến nơi này.

Cách đây không lâu, nàng muốn chạy ra khỏi thành, cách Lý Thanh Sơn càng xa càng tốt, lại bị Trương Vân Thiên tóm gọn, sau đó bị tống cổ đến chỗ này làm tiền đặt cược.

“Ồ, ngươi muốn đặt cược cái gì với ta?”Lý Thanh Sơn cười nói, lần này thật sự là có được mà chẳng tốn công gì.

“Đánh cược thanh đao đằng sau Vương gia!”Trương Vân Thiên đứng ở trên đầu tường thành của nội thành ở đằng xa, nhìn về phía Vạn Hoa Lâu, dựa theo những tin tức có được để phân tích, trước khi Lý Thanh Sơn có được thanh đao này, hắn vẫn chưa mạnh đến thế, là dựa vào sức mạnh dã man để phá mở cửa thành, lại phải huyết chiến một trận mới có thể công chiếm được Phi Mã thành.

“Huyền Phong, đừng trách sư phụ vô tình, chuyện này liên quan đến sự sinh tử tồn vong của Võ Lâm Liên Minh.

Lý Thanh Sơn đã muốn thu thập đủ Thiên hạ thập đại mỹ nhân, dựa vào sự thông minh linh hoạt của ngươi, muốn giữ được tính mạng cũng không phải chuyện gì khó.

”“Sư phụ, ngươi sẽ không chết yên đâu!”Trương Huyền Phong mặt ngoài thì cười, trong lòng đã mắng Trương Vân Thiên ngàn vạn lần.

Một cột sáng đỏ phóng lên cao, xé rách bầu trời đêm đen tối, sát khí giống như cuồng phong thổi quét.

Trương Vân Thiên thay đổi sắc mặt, đó là hướng của Vạn Hoa Lâu, không lẽ hắn trở mặt ra tay sao? Nhưng lúc nãy hai cao thủ tuyệt đỉnh ở trong đó đánh nhau cũng chưa tạo thành biến cố như thế này, rốt cuộc Huyền Phong đã làm cái gì mà lại chọc giận hắn như thế?Lý Thanh Sơn cũng không hề bị chọc giận, thứ bị chọc giận là đao hồn Cuồng Hoa, sát khí nó bộc phát ra trong nháy mắt kia đã biến toàn bộ Vạn Hoa Lâu thành tu la sát tràng.

Tất cả mọi người đều hoảng sợ biến sắc, thậm chí phát ra tiếng kêu rên đầy sợ hãi.

Cuối cùng thì Dương Diệu Chân không thể nào giữ bình tĩnh nổi nữa, trong đầu dường như đang có thiên quân vạn mã đang rít gào rống to, cơ thể giống như chiếc lá rụng trong gió, liên tục run rẩy.

Rất nhiều công tử thiếu hiệp ở bên trong lâu đều dứt khoát bò xuống dưới gầm bàn, không thể nào chống cự lại được sát khí khủng bố này.

Sắc mặt Trương Huyền Phong trắng bệch, không tự chủ được lui ra sau, đặt mông ngã bệt xuống đất.

Lý Thanh Sơn trở tay nắm lấy chuôi đao nói:“Đừng kích động như thế mà!”Sát khí cuồng bạo mới thu liễm lại một chút, nói với Trương Huyền Phong:“Tiểu nữ hiệp, ngươi còn chưa xứng để đánh cược thanh đao của ta!”“Đúng vậy, ta không xứng, cáo từ, Dương tỷ tỷ, ngươi bảo trọng.

”Trương Huyền Phong nhảy dựng lên, lập tức xoay người định bỏ trốn.

“Đứng lại, nếu ngươi dám nói ra những lời nói không biết trời cao đất dày này rồi, còn muốn bỏ chạy sao?”Lý Thanh Sơn cong môi:“Ngươi không xứng để đặt cược đao, nhưng ngươi xem xem, ở đây còn có một tên hòa thượng, chính là Phục Khổ đại sư của Phổ Độ Tự, nếu người có thể thắng hắn về, hắn nhất định sẽ cảm ơn ngươi rất nhiều, đến đây đến đây nào, đặt xong bỏ tay ra, không đặt chặt tay!”“Được rồi”Trương Huyền Phong trưng vẻ mặt đưa đám xoay người lại, chậm rãi đi đến bên cạnh Dương Diệu Chân.

Phục Khổ phương trượng chắp tay trước ngực:“A di đà phật.

Đa tạ Trương thí chủ đến cứu giúp bần tăng.

Bình Luận (0)
Comment