Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 202 - Chương 202: Hoàn Toàn Biến Thành Yêu Ma

Chương 202: Hoàn Toàn Biến Thành Yêu Ma - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 202: Hoàn Toàn Biến Thành Yêu Ma


“Đây là lễ vật sinh nhật, ngày sinh nhật mới, ngày mùng 8 tháng 8, là ngày tháng tốt. Đây là mong muốn của vị Hoa cô nương kia, tuy rằng Hoa cô nương kia hơi ấu trĩ, nhưng tính cách không tệ lắm, tương lai nhất định phải trả lại phần ân tình này cho nàng, ừm thì ngươi cảm thấy thế nào?”

Tiểu An nháy nháy mắt, lông mi siêu dài chớp chớp, hơi ươn ướt, há miệng ra muốn nói gì đó, lúng túng một hồi nhưng vẫn không nói nên lời.

“Vẫn không nói được sao?”

Lý Thanh Sơn hơi tiếc nuối, lại càng hận mụ phù thủy kia.

Tiểu An chán nản cúi đầu.

Lý Thanh Sơn sờ đầu của nàng, cười khích lệ:

“Không cần gắng gượng, từ từ sẽ tốt thôi, không nói thì ta cũng biết ngươi muốn nói gì?”

Tiểu An đứng dậy chơi với con rối hình người kia, điều khiển con rối duỗi chân duỗi người tìm đồ vật, một lúc sau lại vui vẻ trở lại, quên hết mọi âu lo, lộ ra vẻ tươi cười.



Lý Thanh Sơn ở bên cạnh mỉm cười, trong lòng tràn đầy thỏa mãn yên bình. Tuy rằng không biết nên dùng tên gọi gì để hình dung mối quan hệ giữa bọn họ, nhưng kết luận đã quá rõ ràng, nàng là người nhà của hắn, người nhà mang đến cho hắn sự ấm áp.

Là một kẻ xuyên không cô độc, cha mẹ đều mất từ nhỏ, lại bị người thân duy nhất ức hϊếp, dường như sau khi cắt đứt ân nghĩa thù hận thì đã không còn mối ràng buộc nào. Nhưng nàng đã đến và thay đổi tất cả những thứ này, đối với hắn mà nói, nàng vốn dĩ chỉ là sinh mệnh đáng thương cần được chăm sóc, sau đó lại thường xuyên được nàng chăm sóc và giúp đỡ.

Là nàng tìm được nhân sâm, mở ra con đường tu hành cho hắn, khi đó hắn còn định báo đáp nàng gấp bội trong tương lai là được, nhưng đến ngày hôm nay, hắn đã quên ý nghĩ đó từ lâu. Hiện tại dù nàng có lấy ra một trăm cây nhân sâm thì hắn cũng sẽ ăn không chút khách sáo, vì giữa người nhà với nhau thì không cần tính toán những thứ này.

Có lúc hắn nghĩ, có phải Thanh Ngưu đã tính đến bước này từ lâu rồi hay không, nếu không có sự tồn tại của nàng, có lẽ hiện tại hắn đã trở nên hung ác hơn gấp mười lần. Dựa vào năng lực của Linh Quy Trấn Hải quyết, đi đánh gϊếŧ Luyện Khí sĩ ở khắp nơi, cướp đoạt linh đan, cũng không gì là không thể. Thậm chí còn thỏa mãn các loại du͙ vọиɠ của mình mà không tiết chế chút nào, hoàn toàn biến thành một yêu ma.

Hắn không tự tin vào điểm mẫu chốt đạo đức của mình, không có ai là đại hiệp trời sinh, người tốt tuyệt đối. Hắn tin tưởng hoàn cảnh sẽ thay đổi con người, sức mạnh tuyệt đối và sự cô độc, tất nhiên cũng dẫn đến sự tự do và buông thả tuyệt đối. Mà hiện tại, hắn muốn an toàn chăm sóc nàng, nên không thể mạo hiểm quá mức. Phải làm tấm gương cho nàng, nên không thể muốn làm gì thì làm.

Vì sự tồn tại của nàng mới khiến hắn tồn tại bằng phương thức của nhân loại, cũng không phải chỉ chiến đấu vì du͙ vọиɠ, thân là chủ của một gia đình, hắn cần đảm đương một phần trách nhiệm, phải thật lòng suy nghĩ cho hiện tại và tương lai.

Chỉ còn lại một vài viên Ngưng Khí hoàn thông thường, mà hắn cũng đã dùng một bình Bách Thảo hoàn để đột phá tầng thứ năm của Tiên Thiên Luyện Khí quyết, giờ phải mau chóng tìm kiếm đan dược lần nữa để duy trì tốc độ tu hành, ứng đối với Vân Vũ môn – một mối uy hϊếp tiềm ẩn lớn.

Cách đơn giản và trực tiếp nhất đương nhiên là giành được từ trong Ưng Lang vệ. Trong hai mươi bảy nhiệm vụ lần này, tuy rằng vẫn có vài người không đến, chỉ hoàn thành được hai mươi mốt nhiệm vụ, hơn nữa công huân của mỗi nhiệm vụ đều rất ít, nhưng tích tiểu thành đại, gộp lại cũng đã có hơn ba trăm điểm công huân rồi. Mà năm điểm công huân có thể đổi một viên Ngưng Khí hoàn, lại thêm hai trăm năm mươi điểm công huân vốn có nữa, có thể đổi được hơn trăm viên Ngưng Khí hoàn.
Thế nhưng lại kẹt chỗ Trác Trí Bá khiến Lý Thanh Sơn vô cùng khó chịu, hắn hoàn thành bao nhiêu nhiệm vụ cũng không thể có những được thứ mà xứng đáng với hắn.

Vốn dĩ hắn một lòng giúp Tiểu An khôi phục thân thể, không có lòng dạ ứng đối với kɧıêυ ҡɧíɧ của Trác Trí Bá, hiện lại mục tiêu này đã hoàn thành, đã đến lúc giẫm nát hòn đá chặn đường này rồi.

Nghĩ tới đây, sát khí đã nảy sinh ở trong lòng: Trác Trí Bá, ngươi ngoan ngoãn đi chết cho ta! Ta không gϊếŧ gϊếŧ được Luyện Khí sĩ tầng thứ chín, chẳng lẽ còn không trừng trị được ngươi sao?

Tiểu An lập tức nhận ra sự thay đổi của Lý Thanh Sơn, nhanh chóng quay đầu lại.

Lý Thanh Sơn cười nói:

“Trước hết chúng ta đi một vòng ở bên ngoài, tránh để bà lão kia vây lại, chờ một thời gian ngắn nữa lại trở về làm thịt Trác Trí Bá.”
Tiểu An hài lòng gật gù.



Ngày thứ hai, trời mưa không hề có dấu hiệu muốn ngừng.

Lý Thanh Sơn dẫn theo Tiểu An cùng xuất phát, vì không có nơi nào đặc biệt muốn tới, nên gặp phải chỗ ăn ngon chơi vui thì hai người lập tức dừng lại nghỉ ngơi một chút. Vừa đi vừa nghĩ, cứ như lữ hành nghỉ phép vậy.

Bình Luận (0)
Comment