Chương 203: Sao Có Thể Ăn Hết Được? - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 203: Sao Có Thể Ăn Hết Được?
Một ngày nọ, lúc hắn đang ngồi nghỉ ở một quán trà cạnh đường rộng, bỗng nhiên nghe thấy tên của mình trong cuộc thảo luận của người ở bàn bên cạnh thảo luận, thế là không kìm được mà dựng thẳng tai lên nghe.
“Cái tên Hổ Đồ Lý Thanh Sơn kia chính là sát tinh chuyển thế, vừa sinh ra đã bắt đầu sát sinh, chín tuổi bắt đầu gϊếŧ người, từ khi gia nhập Ưng Lang vệ lại càng không thể ngăn cản được, đầu tiên là diệt cả nhà Tiền gia, gϊếŧ chết sạch sẽ hơn một nghìn nhân khẩu từ trên xuống dưới của Tiền gia, không kể nam nữ già trẻ, còn vừa gϊếŧ vừa cười, thi thể nhiều đến mức nhét đầy hố trời vẫn chưa hết…”
Hóa ra là mấy lữ khách giang hồ ở đây tránh mưa, một người khá gầy mặt vàng vọt đang uống rượu dở, mặt mày hớn hở nói câu kia.
Vẻ mặt Lý Thanh Sơn trở nên cổ quái, hình như biệt hiệu của mình lại được đổi rồi, Hổ Đồ, đúng là dễ nghe hơn Hắc Hổ, Hạ Sơn Hổ nhiều. Nhưng hắn gϊếŧ cả nhà Tiền gia lúc nào, rõ ràng chỉ gϊếŧ ba người, những người khác đều là do Tiền Dung Chỉ giở trò quỷ. Còn vừa gϊếŧ vừa cười nữa, sao nói mình như quỷ gϊếŧ người vậy chứ. Có điều, trở thành nhân vật chính trong lời đồn về giang hồ cũng là trải nghiệm khá thú vị, vậy nên hắn lại vểnh tai lên nghe tiếp.
“Nếu đám quỷ nhát gan như các ngươi nhìn thấy nhiều thi thể như vậy, có lẽ sẽ sợ đến tè ra quần cũng nên, nhưng Lý Thanh Sơn này không phải người bình thường, gϊếŧ hơn một nghìn người mà vẫn cảm thấy chưa hết thòm thèm, lại trù hoạch một âm mưu lớn ở Tích Hoa đảo. Tích Hoa đảo chủ Thẩm Tích Hoa, Phi Thiên Thần Thử Triệu Nhữ Dũng, Thiết Chưởng Khai Sơn Điền Trung Hào...Chắc hẳn các người đều từng nghe về những người này đúng không!”
Khi nhận được câu trở lời khẳng định của mọi người, tên gầy mặt vàng lại nói tiếp:
“Tất cả đều bị hắn lừa lên Tích Hoa đảo, thành một nồi quái, vẫn vừa gϊếŧ vừa cười.”
Nhưng lúc này có người đưa ra lời dị nghị:
“Ta nghe nói Tích Hoa đảo bị đại pháo san bằng mà.”
“Ngươi thì biết gì, gϊếŧ hết trước rồi mới san bằng, lúc đó sư phụ của bạn của cữu cữu ta ngồi ở trên thuyền.”
Tên gầy mặt vàng lộ ra vẻ tự hào, nói tiếp:
“Các ngươi biết không? Về sau có người đào hố trời ngoài Cổ Phong thành lên, nhưng bên trong không có một bộ thi thể nào, trên Tích Hoa đảo cũng giống như vậy, các ngươi biết tại sao không?”
“Tại sao?”
Tên gầy mặt vàng bỗng nhiên nhỏ giọng, đợi mọi người nuốt nốt rồi mới phun ra ba chữ:
“Ăn thịt người!”
Dẫn tới một loạt tiếng hô kinh ngạc.
Ăn thịt người! Lý Thanh Sơn giật giật khóe mắt, Tiểu An thì ngoắc ngoắc khóe miệng, mắt đầy ý cười.
Lý Thanh Sơn nhào nặn khuôn mặt của nàng:
“Có ăn cũng là ngươi ăn!”
Tuy rằng lời đồn này có rất nhiều điểm hoang đường, nhưng có một số chỗ lại phù hợp với chân tướng đến lạ thường.
Tiểu An nghe vậy thì lè lưỡi.
Bên bên cạnh có người nghi ngờ mà chất vấn:
“Có những hơn một nghìn mạng người, sao có thể ăn hết được?”
Tên gầy mặt vàng cũng ấp úng, không giải đáp được.
Lý Thanh Sơn nhún vai một cái, quả nhiên lời đồn dừng chỗ trí giả*!
*lời nói vô căn cứ sẽ bị người thông minh ngăn chặn.
Không bao lâu sau, Lý Thanh Sơn đã biết rõ gì gọi là đơn phương tưởng tượng khi ở trong một tửu lâu.
“Nghe nói Hổ Đồ kia cao tận hai trượng, vòng eo cũng là hai trượng, mặt mũi hung dữ, đầu đồng trán sắt, bước nhanh như gió, giọng như sấm gầm, thích nhất là ăn thịt người, một bữa phải ăn bốn đến năm người mới no.”
“Ngươi đang miêu tả yêu quái hả!”
Ở một góc trong tửu lâu, Lý Thanh Sơn chỉ biết đỡ trán, cảm giác nếu để bọn họ tiếp tục loan truyền như vậy thì chân thân của hắn sẽ bị lộ mất.
Tiểu An thì lại mỉm cười rất tự nhiên.
Trong đêm khuya, ở một nhà dân nào đó có tiếng trẻ con khóc lóc không ngừng, làm ầm lên đòi ăn kẹo, nếu không thì sẽ không ngủ.
Mẫu thân nói:
“Buổi tối ăn kẹo thì sẽ hỏng răng!”
Đứa bé khăng khăng không nghe theo.
Cuối cùng mẫu thân nổi giận:
“Còn khóc nữa thì sẽ để Hổ Đồ ăn ngươi!”
Đứa bé lập tức ngừng khóc, không nói một tiếng nào, hồi lâu sau mới nhỏ giọng đáp:
“Nương, ta không ăn kẹo nữa, đừng để Hổ Đồ ăn ta.”
Mẫu thân lộ ra một nụ cười hài lòng.
Trên con đường bên ngoài khu bách tính ở, cuối cùng Lý Thanh Sơn cũng biết được gì gọi là bị yêu ma hóa! Hiện tại, danh hiệu của hắn lại có cả tác dụng ngăn trẻ con khóc đêm. Nó đã cắm rễ sâu sắc trong lòng đa số bách tính, giúp vô số gia đình dạy dỗ con cái của họ tốt hơn.
Tuy trong Ưng Lang vệ có nhiều cường giải, nhưng chủ yếu đều nhắm vào Luyện Khí sĩ, khá xa cách đối với cuộc sống của người bình thường, hơn nữa, mỗi một nhiệm vụ cùng lắm chỉ gϊếŧ chết vài người.
Còn hai lần mà Lý Thanh Sơn ra tay kia, đều tạo nên kết quả hơn ngàn người tử vong, hơn nữa đều có vô số người chứng kiến, có thể nói là hiệu quả tuyên truyền rất tốt, bởi vậy nên danh tiếng chấn động, không gì cản nổi.
Khánh Dương thành, Thiết quyền môn, đại đệ tử Vương Lỗi nói:
“Những chuyện này đều là thật sao?”