Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2121 - Chương 2133: Suy Nghĩ Phức Tạp

Chương 2133: Suy Nghĩ Phức Tạp

Những suy nghĩ phức tạp khiến tâm trạng xoắn xuýt đã tan thành mây khói sau cái gật đầu vừa rồi, nàng ngày càng bay cao bay xa hơn, gặp được “Ưng Thần”, cũng được thấy bầu trời mình chưa từng được thấy bao giờ.

Phụ thân là phụ thân, phụ thân vẫn chỉ là phụ thân.

“Hình như nơi đó là Thiên Đàn!”Cố Nhạn Ảnh thầm nghĩ, sau đó cũng ôm lại Tự Bảo.

Hầu hết đại tu sĩ ở Long Châu đều tụ tập xung quanh Thiên Đàn, còn Tam công Cửu khanh có thể giải thích sơ qua bao gồm: tả hữu quốc sư, vài vị Thái tử, lục bộ Thượng thư các thứ khoảng chừng mười vị.

Nhưng không một ai thấy nàng đi qua đại trận để đi lên đỉnh núi thế nào.

“A tỷ, ngươi lợi hại quá!”Tự Bảo nói bằng vẻ mặt kinh ngạc.

Tu vi của Cố Nhạn Ảnh mới qua ba lượt thiên kiếp, thậm chí còn chưa lên tới điên phong của ba lần thiên kiếp, tất nhiên là do Côn Bằng giao cho nàng sức mạnh.

Cũng may có vật cưỡi mới của Lý Thanh Sơn thay thế nên Côn Bằng mới có thể cất giữ một ít sức mạnh.

Cho dù phần sức mạnh đó không thực sự thuộc về nàng, dùng bao nhiêu thì ít đi bấy nhiêu, mà thời gian hồi phục lại vô cùng chậm.

Nhưng lại mở ra cho nàng một con đường.

Ưng Thần Hộ Quốc lập tức hiểu ra rằng nàng đã lấy được sợi lông chim kia, với lại còn được kế thừa truyền thừa bên trong.

Còn lĩnh ngộ sâu sắc hơn, tiến được xa hơn so với Bạch Thần năm xưa.

Nếu nàng không đắc thủ trước thì lão sẽ không cố kỵ tình cha con, thậm chí còn tranh đấu với nàng.

Nhưng bây giờ ánh mắt của lão đã dịu dàng hơn, yên lặng nhìn khuôn mặt của Cố Nhạn Ảnh.

Khuôn mặt già nua trong ký ức dần trở nên trẻ trung hơn, giống y hệt Cố Nhạn Ảnh.

Lão nhắm mắt lại thở phào một hơi, con ưng nhỏ bị lão đẩy xuống vách núi năm xưa nay đã tìm được bầu trời của riêng mình, thậm chí còn bỏ xa mình.

“Đồ đệ tốt của ta, ngươi tới đây làm gì?”Ánh mắt Cố Nhạn Ảnh đột nhiên rơi lên người Tiền Dung Chỉ đang đứng trên Thiên Đàn, trong lòng đã mơ hồ có suy đoán.

Thế nhưng lúc nàng định đi lên hỏi cho rõ thì hoàng đế Đại Hạ lại chắn trước mặt, cảnh giác nhìn nàng.

Còn chưa biết Thiên Nhân tế thiên có thể thành công hay không, mà tế thiên lại là cọng rơm cứu mạng của hoàng triều Đại Hạ, hắn không thể để xảy ra sai sót được.

Cố Nhạn Ảnh dừng bước, thở dài nói:“Bệ hạ, ngươi sẽ hối hận thôi, người đồ đệ này của ta.

Thôi, dù sao cũng từng là thầy trò.

”Tiền Dung Chỉ không nhìn về phía Cố Nhạn Ảnh, chỉ khi Cố Nhạn Ảnh phi lên Long Thủ Sơn mới nhìn thoáng qua nàng một cái.

Đó chính là tư thái mà chỉ có Thiên Nhân thực sự mới có, với lại Tiền Dung Chỉ cũng đang lo lắng cho Tiểu An vì tên Thi Đế kia chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ của mình.

Quả nhiên luồng hơi thở cuồng bạo tới từ phương bắc đang xông lên bầu trời, khiến gió mây đổi màu, thoáng cái đã khóa chặt lấy Tiểu An.

Có một bóng người xuyên qua không trung xông tới, khuôn mặt không khác gì nhân loại lúc này đang vô cùng giận dữ.

Huống Thiên Hữu đứng trong kỳ trủng thử nửa ngày trời mới phát hiện trong khoảng thời gian ngắn không thể khôi phục cánh tay bị cụt như ban đầu được.

Đánh giết Truyền Nhân Bạch Cốt là nhiệm vụ duy nhất của hắn lần này, hiện tại toàn Ngạ Quỷ Đạo đều đang quan tâm tới chuyện này nên hắn không thể ẩn náu mãi được.

Vì thế chỉ đành chịu nhục lao ra khỏi kỳ trủng, dường như những cặp mắt trên bầu trời đang nhìn vào cánh tay bị cụt của hắn, khiến hắn càng giận điên lên.

“Ngươi chết đi cho ta!”Huống Thiên Hữu to tiếng gào lên, rồi chém một đao xuống!Không có kỹ xảo, không có ánh sáng rực rỡ nào lóe lên, chỉ có một lực vô cùng mạnh mẽ!Cương thi không tu phép thuật thần thông, chỉ chiến đấu bằng cơ thể.

Nơi nào bị lưỡi đao xẹt qua đều để lại một vết rách màu đen, dường như thế giới không thể chịu được một đao này.

Khi đao thế không còn chịu sự ức chế của đàn trủng và kỳ trủng, nó trở nên mãnh liệt như thiên tai địa kiếp, hiện đang không ngừng co súc lại như muốn chặt đứt cả Long Thủ Sơn.

Hắn căn bản không coi Lý Thanh Sơn bên cạnh Tiểu An ra gì, loại hàng như vậy chỉ dựa vào dư âm thôi cũng đủ để nghiền ép rồi.

“Thanh Sơn?”Tiểu An thấy Lý Thanh Sơn không có ý lùi vào Hoàng Đình Đại Hạ, mà bây giờ dù có lùi ra sau thì cũng khó cản lại một đao này.

“Đừng lo, có ta ở đây.

”Lý Thanh Sơn xoa đầu nàng rồi bước lên che trước người nàng, nhìn Huống Thiên Hữu rồi nói:“Đồ ngu tới từ Ngạ Quỷ Đạo kia, đừng tưởng ngươi tàn tật thì ta sẽ không đánh ngươi.

Nào tới đây đi, ta chấp ngươi một tay!”Cánh tay trái của hắn đột nhiên thu nhỏ lại, cánh tay phải mọc dài ra rồi trở nên cơ bắp cuồn cuộn, lông đen mọc dài ra như tay vượn.

Chấp một tay là hắn nói bậy mà thôi, đây chính là thần thông Viên Ma thứ hai.

Viên Ma Thông Tí.

Bình Luận (0)
Comment