Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2161 - Chương 2173: Yêu Nghiệt

Chương 2173: Yêu Nghiệt

Thu Hải Đường nói:"Cần gì phải nằng nặc tính rõ lợi hại và được mất, cần gì khăng khăng phải có đáp lại.

Ta chung tình với hắn, đó là chuyện của chính ta.

Chẳng lẽ Phật không cho điện hạ lợi ích thì điện hạ sẽ không tin ư?"Thương Ương vương tử cả giận:"Chỉ là một yêu nghiệt, sao có thể đánh đồng với Phật?""Sao điện hạ lại hồ đồ rồi, thứ ta đang nói đến không phải là Lý Thanh Sơn, mà là chữ tình! Trong lòng ta, tình là thứ còn quan trọng hơn Phật, nhưng dù Lý Thanh Sơn có muôn vàn khiếm khuyết, hắn cũng chưa từng đòi sự đáp lại từ phía ta, lại càng không nợ ta điều gì.

Hơn nữa, hắn rất mạnh.

Điện hạ, cảm tạ ngươi đã chiếu cố những năm qua, ta thật sự không hy vọng ngươi bị liên lụy vào, xin cáo từ tại đây.

"Thu Hải Đường khẽ thi lễ, lập tức xoay người trở về phòng.

Trong lầu ngoài lầu đều lặng thinh, thân là người Lôi Châu, không có gì quan trọng hơn Phật, đương nhiên không thể chấp nhận cách nói như thế, nhưng lại vì những lời ấy mà rung động.

"Chờ một chút, nàng muốn đi đâu?"Thương Ương vương tử cảm thấy mình đang mất đi thứ cực kì quan trọng, trong lòng trống rỗng.

"Đương nhiên là đi tìm hắn.

"Thu Hải Đường ngoái đầu lại cười cười, không oán trách không hối hận.

Thương Ương vương tử càng không nỡ từ bỏ, buột miệng nói:"Hắn đối địch với Đại Hạ, đối địch với Nhân Hoàng, chẳng còn sống được bao lâu nữa!""Vậy thì sao?"Thu Hải Đường kinh ngạc, hoàn toàn không cảm thấy điều này có gì ghê gớm, nhưng ngẫm đến cách nghĩ của người thường, trầm ngâm rồi đáp:"À, vậy nên điện hạ mới dám kiên trì như thế, không sợ đắc tội hắn.

""Hải Đường cớ gì nói ra lời ấy? Tình ý của ta đã thổ lộ với nàng từ mấy năm trước.

"Thương Ương vương tử cả giận mà đáp, lại có hơi chột dạ, bởi vì khi đó đã hắn xác nhận Lý Thanh Sơn đã bị đày ra ngoài Cửu Châu từ trước, căn bản không nghĩ đến hắn còn có thể trở về.

Không ai muốn trêu chọc kẻ địch mạnh cả.

Thu Hải Đường cũng không truy đến cùng:"Được rồi, đừng nổi giận, nếu điện hạ có thể cùng ta đi một chuyến, nói rõ những lời này với hắn, nếu ta nói oan cho ngươi, chắc chắn sẽ tạ lỗi với ngươi.

""Ngươi muốn để ta đi chịu chết thì có!"Làm sao Thương Ương vương tử có thể nhận lời chứ, Lý Thanh Sơn đuổi giết Thi Đế, hủy diệt Linh Quốc tự, sức mạnh kia đáng sợ nhường nào, tính tình hung bạo bực nào, ngay cả Tự Long nhất thời cũng chẳng thể làm gì được hắn.

Mình đi tới trước mặt hắn nói ta thích nữ nhân của ngươi, đây chẳng phải chán sống, ăn thạch tín vào ngày sinh nhật sao?Thu Hải Đường mỉm cười:"Ta giúp điện hạ biện hộ, sẽ không đến mức chắc chắn phải chết, thực ra hắn không đáng sợ như trong truyền thuyết đâu.

Nếu ta là ngươi, dù chắc chắn phải chết thì cũng nhất định sẽ đi, chỉ cần có thể để người ta yêu tin tưởng tình ý của ta, nhớ kỹ dung nhan của ta, cho dù hồn phi phách tán thì đã làm sao?"Trên người nàng dường như tỏa ra ánh sáng vô hình, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, lại làm người khác không thể nhìn thẳng, càng mang đến một cảm giác khó nói thành lời.

Phàm nhân xem thường sống chết, quá nửa là xúc động nhất thời, thứ họ đánh mất chẳng qua là vài chục năm tuế nguyệt.

Đối với tu hành giả mà nói, đây chính là mấy trăm năm, vài ngàn năm tiêu diêu tự tại, hơn nữa thanh xuân còn mãi, không bị bệnh tật đau ốm tra tấn, càng có cơ hội thành tiên.

Nếu bị giết, chưa biết chừng sẽ hồn phi phách tán, đến cơ hội luân hồi cũng không có.

Thân là tu hành giả truy cầu trường sinh, nói là lời này, thật sự khiến người khác rung động thật sâu.

Sắc mặt Thương Ương vương tử thay đổi mấy lần, lần này không chỉ không chiếm được nàng, mà ngay cả danh hiệu "tình tăng bảy đời" cũng sẽ bị đả kích thật sâu.

Tất cả trí tuệ, tu vi, địa vị của hắn đều cao hơn nàng nhiều, nhưng chỉ đơn thuần một chữ "Tình" thì hắn lại không sánh kịp, có cảm giác bị vả mặt.

Trong lòng Lý Thanh Sơn thầm cảm thán:"Được rồi, bệnh điên của nữ nhân này càng ngày càng trầm trọng! Trước đây chỉ là một nữ thanh niên văn nghệ si tình, giờ đúng là sắp thành tình thánh rồi.

Có điều, ta thích!"

Bình Luận (0)
Comment