Trước cửa cung điện có khắc ba chữ lớn "Quỳnh Ngọc Cung", cách viết cực kỳ uyển chuyển và tinh tế.
Khiến người ta vừa nhìn thấy những chữ này, liền không khỏi muốn tưởng tượng ra người viết chữ là dạng người như thế nào.
Không nghi ngờ gì nữa, đó phải là một người phụ nữ, nhưng đó là loại nữ tử như thế nào, thì cho dù đã suy nghĩ rất nhiều cũng rất khó có thể xác định được.
Không khỏi lại nghĩ đến người phụ nữ cầm ô trong giấc mơ và nụ cười như có như không đó.
Vẫn chưa chắc chắn đó là ảo ảnh do Thận Vương Huyễn Hải Thẩm Mộng Điệp tạo ra hay đây là Cửu Vĩ Hồ Hậu, chủ nhân của Quỳnh Ngọc Cung đây?Nghĩ đến đây, hắn lấy ra một cái đỉnh lớn từ chiếc nhẫn Tu Di, đổ đầy nước vào đó, ném một con chó đã lột da vào nước rồi cho các loại nguyên liệu như hành, gừng, quế, lá nguyệt quế các loại vào.
Đương nhiên, có người có thể nói đó là một con sói, hơn nữa nó còn là Vương của Sương châu, Thiên Sương Lang Vương.
Nhưng trong chiếc đỉnh của hắn thì đây cũng chỉ là một con chó.
Mặc dù yêu đan đã bị móc ra, nhưng máu thịt bên trong vẫn tràn ngập linh khí, cho nên không cần xử lý, ngay cả máu cũng không rửa sạch.
Nước dùng để luộc thịt là nước từ quy khư, được đặc biệt lấy từ Cộng Uyên, khi thịt chó rơi vào đó, trước tiên bị làm đông trong một lớp băng trước, cũng may con chó này có lai lịch bất phàm, nếu không cho dù có là gang thì rơi vào trong đó thì cũng sẽ bị vỡ thành từng mảnh vụn.
Lô đỉnh là pháp bảo luyện đan, nếu không thì căn bản cũng hoàn toàn không nấu được nó.
Loại pháp bảo luyện đan này có giá trị cực cao, tốt hơn cả mười cái pháp bảo thông thường, đây là là chiến lợi phẩm thu được từ Tả Quốc Sư.
Ngay cả các loại gia vị cũng đều là linh thảo do nông gia trồng được, kết hợp với các loại linh dược quý giá khác, cũng không nhớ rõ là lấy được chúng từ nơi nào, hình như là nó nằm trong chiếc nhẫn Tu Di của vị đại tông sư nông gia tham gia trận chiến Đại Phật Sơn.
Sau khi người nam nhân hoàn thành mọi công việc chuẩn bị.
Hắn ngửa đầu ra và nhìn lên trời:"Còn không nhanh chóng cút xuống đây cho ta!"Ánh sáng chợt lóe lên, một người thanh niên từ trên trời bay xuống, trên người hắn mặc một chiếc trường bào màu đen sặc sỡ, đội trên đầu một cái vương miện tinh xảo, tóc thì được chải cẩn thận tỉ mỉ ra phía sau đầu, càng hiện lên vẻ đẹp không giống người bình thường, rất có phong phạm của người quyền quý.
Hắn cúi đầu thật sâu một cách lịch sự với người nam nhân ở trước:"Phụ thân.
"Lý Thanh Sơn cười hỏi:"Nhóm hạ nhân của ngươi không cản ngươi lại sao?"Lý Phượng Nguyên hơi đỏ mặt, ngày đó hắn bị người của Vũ Nhân tộc ngăn cản nên không có cố gắng hết sức để giải cứu Tiểu An, cho nên trong lòng thấy hơi có lỗi với Lý Thanh Sơn.
Hắn vỗ ngực nói:"Mặc kệ người khác nói thế nào, ta cũng nhất định phải giúp một chút sức lực cho ngài! Cho dù ngươi muốn hủy diệt thế giới, ta cũng sẽ cùng ngươi đi đến cùng!"Vũ Nhân tộc khẳng định không muốn tham gia chiến tranh, cho dù phải chọn một bên, họ cũng khẳng định không chọn Lý Thanh Sơn.
Dù sao nếu thế giới bị hủy diệt, thì có trôi nổi ở trên trời cũng không làm được gì.
Lúc này Lý Thanh Sơn thật sự cảm thấy hắn có chút giống đại ma đầu trong ký kịch.
Ban đầu, khi mà xem đủ loại chuyện xưa khác nhau thấy bên trong có đủ loại Ma vương độc ác và tàn bạo, nhưng hết lần này tới lần khác có một nhóm người thông minh và tài giỏi ủng hộ, hắn còn cảm thấy không thể hiểu được, nhưng đến giờ thì hắn đã hiểu được một chút.
Nhưng hắn cũng không cảm thấy là Lý Phượng Nguyên có lỗi gì với hắn trong chuyện của Tiểu An.
Dù có là cha con, họ cũng vẫn là những cá thể độc lập, có phán đoán và lựa chọn riêng của mình, không cần phải học cái gì mà phụ từ tử hiếu hay phải biết cảm ơn như người bình thường.
Nhẹ nhàng vỗ vào đầu Lý Phượng Nguyên:"Ai bảo ngươi đi theo ta hủy diệt thế giới? Mau nhóm lửa!""A?!""Ta muốn tiết kiệm sức lực, miếng thịt này không dễ nấu, ta cần dùng Phượng Hoàng hỏa diễm của ngươi, để khỏi làm cho hương vị không ngon.
"Lý Thanh Sơn nghiêm túc giải thích.
Lý Phượng Nguyên không thể tin được mà hỏi lại:"Ngươi triệu ta tới đây, chính là vì để cho ta giúp ngươi luộc thịt sao? Dù sao tốt xấu gì ta cũng là Phượng Hoàng thần điểu Vũ Nhân Vương.
""Nói nhảm nhiều như vậy, ngươi có muốn ăn hay không?""Muốn.
"Lý Phượng Nguyên lập tức luyện hóa đại đỉnh, thúc đẩy Phượng Hoàng hỏa diễm, bắt đầu nấu thịt.
Trong chốc lát, nước liền được đun sôi, vang lên tiếng sùng sục, một mùi thơm kỳ lạ tỏa ra.
"Đun lửa nhỏ.
""Được.
"Cái Phượng Hoàng cao quý này liền ngoan ngoãn làm đầu bếp chế biến thịt chó, còn dùng ánh mắt thèm thuồng mà nhìn vào trong đỉnh.