Lý Thanh Sơn chống cằm suy nghĩ, Lý Phượng Nguyên không dám xen vào nhưng lại nghe hắn đang lẩm bẩm nói:"Ta là Đại Ma Vương, làm sao dưới trướng có thể không có Tứ đại thiên vương được""Có rồi!"Đột nhiên hắn vỗ đùi, chỉ vào Lý Phượng Nguyên nói:"Ta phong ngươi làm Thiên Vương luộc thịt!"Lý Phượng Nguyên:"Ngươi có ý kiến gì sao?""Không có không có.
""Vậy ta là cái gì Thiên Vương?"Cố Nhạn Ảnh bỗng nhiên xuất hiện ở đỉnh núi, phóng khoáng bước tới.
Lý Phượng Nguyên bị nàng làm sợ hết hồn, nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy, hắn thật sự không thể tin được có người có thể nhanh đến như vậy.
"Ngươi là Thiên Vương Vương Phong.
"Lý Thanh Sơn tự tin nói.
"Ồ, ta phụ trách việc canh chừng à?".
Cố Nhạn Ảnh đi tới trước đại đỉnh và thở dài:"Tội nghiệp chú sói của ta, bị người giết thịt không nói, còn muốn phải tế ngũ tạng miếu.
"Sau đó hít một hơi thật sâu,"Chà, nó có mùi thơm quá!"Lý Thanh Sơn cười nói:"Nếu ta chết, ta thà để người khác chiên ta lên rồi làm một bữa ăn thịnh soạn còn hơn là thối rữa trong đất cho sâu bọ ăn.
""Vậy ta nhất định sẽ ăn không còn một mống, ngay cả một ngụm canh đều không chừa lại!"Một giọng nói từ xa truyền đến, sau khi nói xong lời cuối cùng, nam nhân đã ngồi xuống trước đỉnh, thần sắc tràn đầy sát khí, liếm môi nhìn Lý Thanh Sơn, tựa hồ đang muốn xem thử miếng thịt nào trên người hắn thì ăn ngon hơn.
Lý Phượng Nguyên trong lòng run lên, có một loại cảm giác như gặp phải kẻ địch rất mạnh, theo bản năng bắt đầu cảnh giác hơn.
Lý Thanh Sơn cười đắc ý:"Đây không phải Thiên Vương xạ điểu sao!""Đừng tùy tiện đặt cho ta một cái biệt danh xấu xí như thế!"La Hầu Tiểu Minh trừng mắt nhìn Lý Thanh Sơn, sát khí của hắn đóng băng cả gió và tuyết.
Sau khi sống sót qua ba lần thiên kiếp thì hắn đã cao lớn thêm một chút.
Hắn không hổ là thần linh trời sinh, hơn nữa hắn còn thực sự đã từng làm thần linh, tốc độ tu hành của hắn quả thực nhanh chóng giống như chó hoang chạy rông.
Lý Phượng Nguyên cảm giác máu tươi đông lại khắp người, như thể đang nhìn thấy rất nhiều xác chết chất đầy thành núi, và cả máu tươi chảy dài thành sông.
Chỉ bằng vào khí thế này thì chính hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của người này, lúc nào thì bên ngoài Cửu Châu lại có cường giả tuyệt thế đến bực này chứ!Lý Thanh Sơn dường như chưa phát hiện ra điểm này, ngón út ngoáy ngoáy lỗ tai:"Đã muộn rồi.
Tên khốn kiếp nhà ngươi, đừng chậm trễ công việc của Thiên Vương luộc thịt, ngươi có muốn ăn cơm hay không.
"Linh âm thanh minh, kỳ ảo thấu triệt, xuyên qua sát khí ngưng trệ, thẳng hướng đâm về phía La Hầu Tiểu Minh.
"Cuối cùng cũng coi như có thể ăn được cái gì đó tử tế một chút.
"La Hầu Tiểu Minh lập tức thu sát khí lại trong nháy mắt, như thể nó chưa từng có tồn tại.
Bất kể là thiếu niên trước mặt hay là truyền nhân của Bạch Cốt kia đều không phải là người có thể vượt lên trên bằng khí thế.
Nhưng nếu không phải vì điều đó, hắn cũng sẽ không ngồi ở chỗ này.
Lý Thanh Sơn lộ ra nụ cười ôn hòa:"Vị Thiên Vương cuối cùng của ta cũng đã đến.
"Tiểu An bồng bềnh mà tới, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Lý Thanh Sơn.
Lý Phượng Nguyên nhìn nhìn ba vị Thiên Vương này, đột nhiên cảm giác thấy mình có thể được làm "Thiên Vương luộc thịt" thật là một loại vinh hạnh, hơn nữa còn là đi cửa sau, nếu không phải vị này là cha hắn thì hắn căn bản còn không đủ tư cách.
Nghĩ đến món thịt mà chính mình là Thiên Vương luộc thịt nấu lại chính là Thiên Sương Lang Vương, là một trong Yêu Vương của thập phương, thì tâm tình của Lý Phượng Nguyên trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều, trong lòng hắn còn tự an ủi:"Ờ, cũng không phải công việc của ta quá thấp kém mà chính là do lão cha của ta, hắn căn bản không biết đặt tên, cái này Thiên Sương Lang Vương được gọi là 'Lang Thần', như vậy hắn chính là 'Thiên Vương Phanh Thần ' Lý Phượng Nguyên!"Lúc này, hắn cảm giác bản thân đã ngầu hơn thật nhiều, nhưng mà suy nghĩ này là trăm ngàn lần không được đề cập với Lý Thanh Sơn, hắn chỉ có thể ở trong lòng nghĩ đẹp một chút.
Mùi thơm càng ngày càng nồng hơn, thật sự là thịt chó lăn ba lần, thần tiên cũng ngồi không yên.
"Thời gian gần đủ rồi đi!"La Hầu Tiểu Minh không nhịn được nói, A Tu La nhưng là dị thường yêu thích rượu ngon và đồ ăn ngon.
Bầu trời đã bắt đầu sáng, bình minh sớm ló dạng.
"Được rồi, để ta nếm thử xem.
"Lý Thanh Sơn giơ Mạt Lộ Cuồng Hoa đao lên, cái này cuồng dã cự đao hiển nhiên là cũng không thích hợp để cắt thịt, nếu cứ như vậy hạ đao xuống, nhất định sẽ đem đại đỉnh bổ ra làm đôi.
"Ngoan, ta phong ngươi làm Thiên Vương cắt thịt.
""Ai muốn làm Thiên Vương cắt thịt chứ!"Cuồng hoa đao giận dữ nói, nhưng vẫn là đem thân đao thu nhỏ lại, hóa thành một thanh dao găm.
"Mở nồi!"Lý Thanh Sơn ra lệnh một tiếng, Lý Phượng Nguyên mở nắp đại đỉnh, hơi nóng bốc lên cuồn cuộn mang theo mùi thơm nồng đậm, một tia ánh sáng mang theo linh khí xông thẳng lên trời.