Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2181 - Chương 2193: Hôn Lễ

Chương 2193: Hôn Lễ

"Này chẳng lẽ là. liệu lý trong truyền thuyết sao!"Lý Thanh Sơn không khỏi nắm chặt Mạt Lộ Cuồng Hoa đao.

Thật ra rất nhiều đan dược quý giá khi ra lò sẽ có linh khí bắn lên bầu trời, dù sao thì cũng tập trung bao nhiêu là linh thảo, cho nên tất nhiên là tràn đầy linh khí.

Mà nguyên liệu bỏ vào món canh này quả thực phải nói là cực kỳ xa xỉ, nên nó có tác dụng như vậy cũng không có gì đáng kinh ngạc.

Tâm trạng của Lý Thanh Sơn vô cùng kiên định, hắn cắt miếng thịt chó tiếp theo.

Trong đầu hơi suy nghĩ một chút, nước thịt bao quanh thịt chó bay tới trước mặt, hắn há to miệng rồi nuốt xuống một ngụm.

Như thể có một tia sáng xuyên qua huyệt Thái dương, hắn cảm nhận được một hương vị thơm ngon vô cùng đang nở rộ ở trên đầu lưỡi.

Một dòng nước ấm chảy thẳng vào bụng, thịt chó tươi mới mà lại hơi dai, răng của hắn mà cũng phải nhai mạnh mấy lần mới có thể nuốt xuống bụng.

Cũng không biết từ nơi nào mà hắn lấy ra một vò linh tửu ngàn năm rồi uống một ngụm thật lớn, trời đất ngập tràn băng tuyết tựa hồ trong phút chốc hóa thành giữa hè chói chang.

"Sảng khoái!"Lý Thanh Sơn nhìn về hướng của Lý Phượng Nguyên và giơ lên ngón tay cái:"Không hổ là Thiên Vương luộc thịt của ta.

"Lý Phượng Nguyên đánh bạo nói:"Cũng có thể gọi Thiên Vương phanh thần.

""Cái tên quỷ gì vậy chứ!"Lý Thanh Sơn không phản đối, bắt đầu phân chia rượu thịt, Tứ đại thiên vương mỗi người đều có phần, bầu không khí lập tức sôi nổi hẳn lên.

Lý Phượng Nguyên cũng không quan tâm hắn là gọi "Thiên Vương luộc thịt" vẫn là " Thiên Vương phanh thần ", ăn uống vui vẻ đến mức không hề có hình tượng gì đáng nói.

Tiểu An chủ yếu phụ trách gặm xương, trên thực tế nàng chỉ cần dùng một ánh mắt, xương cốt trong tay liền biến thành Tam Muội Bạch Cốt Hỏa, sau đó hút nó vào trong miệng.

Lý Thanh Sơn thương tiếc sờ sờ đầu của nàng, việc tu luyện Chu Nhan Bạch Cốt Đạo khiến nàng thật sự là mất đi rất nhiều niềm vui trong cuộc sống, sau đó hắn đưa cho nàng xá lợi của Tả Quốc Sư:"Lấy cái này coi như món ăn phụ đi!"Cố Nhạn Ảnh cười nói:"Người bình thường tham gia hôn lễ đều muốn giữ bụng lại để ăn một bữa thật no nê, chúng ta thì ngược lại là chọn ăn no trước.

""Khà khà, thịt chó không bày được trong bữa tiệc.

Chủ nhà sợ là sẽ không hoan nghênh một vị khách xấu như ta, cho nên vẫn là ăn uống no đủ rồi đi về thôi!"Lý Thanh Sơn cười bưng rượu lên, cùng nàng cụng một cái:"Không đi không được!""Nam nhân muốn chém giết, nữ nhân từ đâu tới lại nói nhảm nhiều như vậy!"Ý chí chiến đấu của La Hầu Tiểu Minh hừng hực bốc lên, từ khi vẫn lạc rồi sống lại đến nay, hắn rốt cục cũng ăn được một bữa tươm tất, nhưng còn không có trải qua một trận chiến đấu chính thức nào, cho nên từ lâu hắn đã không thể nhịn thêm được nữa.

A Tu La có thể sống mà không có thức ăn, nhưng không thể sống mà không chiến đấu.

Có thể không có bạn bè, nhưng không thể không có kẻ địch.

"Coi như ta chưa nói gì đi.

"Cố Nhạn Ảnh phóng khoáng nhún vai một cái, cũng là hai người này, mới có thể coi nàng như nữ nhân, hoặc là khiến nàng trông giống nữ nhân hơn một chút.

Kỳ thực nàng đã sớm nghĩ tới kết quả như vậy, nhưng mà là ở trong một cái đội, chung quy luôn phải có người đưa ra ý kiến phản đối mới được.

Tự Long đã truyền ra một triệu bản kêu gọi hành động, mỗi một lời kêu gọi hành động đều có thể được coi là vũ khí tâm linh, cho dù là người không biết chữ, hay giống loài không phải loài người cũng có thể hiểu được, như vậy tinh thần sẽ bị đầu độc và mê hoặc, cùng với sự ảnh hưởng của cái thiên ý sâu xa, tâm của chúng sinh trong thiên hạ đã ngã về phía Tự Long một nửa.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, càng kéo dài thì tình hình sẽ càng tồi tệ.

Hiện tại lời kêu gọi hành động còn khó có thể ảnh hưởng đến ý chí của các tu hành giả.

Một khi kết thúc ngày hôm nay, khi mà Tự Long đã hoàn thành liên minh của hắn trong thiên hạ, thì sẽ rất khó có gì để có thể lay chuyển được.

Chỉ có thể thừa dịp hôm nay Tự Long rời xa Long Thủ Sơn, đem hết toàn bộ sức mạnh của mình giáng cho hắn ta một đòn chí mạng, mới có thể có cơ hội chiến thắng.

Nhưng mà chuyện đơn giản như vậy, không thể nào Tự Long lại không nghĩ tới?Vì lẽ đó mà cơ hội lần này, rất rõ ràng chỉ là một miếng mồi nhử.

Mặc dù biết đó là mồi nhử những cũng phải nuốt, đây gọi là “Dương mưu”.

Cho nên chỉ có thể nói rằng hắn quả thực xứng đáng để được gọi là Thái tổ hoàng đế.

Lý Phượng Nguyên ăn vui vẻ đến mức không còn biết trời đất ở đâu, thở dài nói:"Thực sự là quá ngon rồi! Phụ thân, đây sẽ không phải là bữa cơm cuối cùng trước khi bị chặt đầu chứ!"

Bình Luận (0)
Comment