Trong đầu Lý Thanh Sơn chiếu đi chiếu lại một đòn kiếm chỉ vừa rồi, lại thầm suy đoán về thực lực của Tự Long:“Thực lệch chênh lệch thực sự quá lớn, khoảng chênh lệch không phải dùng một món binh khí là có thể bù đắp vào được!”Rồi nói với đám Cố Nhạn Ảnh:“Các ngươi ở ngoài chờ tiếp viện.
Để ta vào trong uống ly rượu mừng, thuận tiện đập phá hiện trường luôn!”Tự Long gật gù nói:“Ừm, hôm nay thực sự không phải lúc để ôn chuyện! Ngày xưa từng làm chuyện gì có lỗi với ngươi thì ta sẽ cố gắng đền bù lại, mong ngươi hãy tha thứ cho ta!”Nói rồi nhìn thoáng ra phía sau.
Một cỗ hơi thở khổng lồ xông thẳng vào Long Châu, khóe miệng hắn hơi nhếch lên rồi mới bước vào Quỳnh Ngọc Cung.
Chúng khanh đi theo sát sau lưng, trong tay bưng đủ loại kỳ trân dị bảo, bên trên còn phủ cả vải đỏ.
Đó chính là sính lễ do Tự Long cẩn thận chuẩn bị.
Ánh mắt Hàn Vũ Nga Vương có phần mê mang.
Một giọng nói ngạc nhiên mừng rỡ đột ngột vang lên:“Tiểu Nga, đúng là ngươi rồi này!”Làn tóc đỏ tung bay, người đâm xuyên qua bão tuyết, là người cuối cùng bước vào Quỳnh Ngọc Cung.
Người đó ôm chầm Bạch Tiểu Nga vào lòng, cả người nóng rực như một ngọn lửa.
“Là tên yêu nghiệt đó!”“Các vị đạo hữu hãy cẩn thận.
”Chúng khanh Đại Hạ kinh hoảng thay đổi sắc mặt, không ngờ người này lại vội vàng tới đây nhanh như vậy, cả đám như gặp phải địch mạnh.
Đối mặt trực diện với người đó ở khoảng cách gần như vậy chẳng khác nào treo tính mạng trên sợi dây mỏng, không thể bất cẩn một giây nào.
Tự Long hơi nhướng mày, không rõ là do biểu hiện của đám thuộc hạ hay là do Bạch Tiểu Nga đang được Lý Thanh Sơn ôm chầm vào lòng kia.
Lý Thanh Sơn dễ dàng áp chế hết những hành động muốn chống cự của Bạch Tiểu Nga, mỉm cười nói:“Đám phế vật các ngươi bớt ra vẻ đi, ta được mời tới đây đàng hoàng đấy!”Rồi vô cùng thâm tình nói với Bạch Tiểu Nga trong lòng mình:“Tiểu Nga, tên phụ bạc kia không cần ngươi thì ta cần ngươi, ngươi hãy đi theo ta đi!”Bạch Tiểu Nga nhìn về phía Tự Long, trong mắt hàm chứa chút hy vọng.
Hai đầu lông mày của Tự Long giãn ra, hắn chắp tay nói:“Hóa ra là Lý đạo hữu đại giá quang lâm, xin thứ tội vì không thể tiếp đón từ xa được.
Nếu đã tới rồi thì mời theo ta vào trong đón tân nương, sau đó quay lại Long Thủ Sơn uống chén rượu mừng!”Mê Nhiêu để Tiểu Nga sắp xếp đón khách tất nhiên là để thăm dò tâm ý của mình, chắc chắn bây giờ đang đứng trong cung nhìn ra.
Nếu mình quá thân cận với Tiểu Nga thì Mê Nhiêu nhất định sẽ không vui, cho rằng mình chưa dứt tình.
Thôi vậy, cái nhỏ nhặt còn không nhịn được thì mưu lớn tất loạn! Lý Thanh Sơn, sau hôm nay ta nhất định sẽ biến tất cả nữ nhân của ngươi thành món đồ chơi.
Lý Thanh Sơn cảm nhận được sự ác ý bên trong, nói:“Được thôi, ta cũng có ý đó.
Cái gọi là oan gia nên giải không nên kết, chúng ta phải nói chuyện cho thật tốt mới được!”Người ta càng nhẫn nhịn thì càng chứng tỏ sát ý của mình, đúng là một tên khốn dối trá!Cảm thấy Tiểu Nga trong lòng không vùng vẫy nữa, Lý Thanh Sơn buông nàng ra, rồi nói:“Rời khỏi đây đi!”Sau đó mới sải bước về phía Tự Long.
Một bước, hai bước, ba bước…Yêu khí bốc lên không ngừng tựa như mãnh hổ đang dạo bước, hai bên đang nhanh chóng tới gần nhau hơn.
Tự Long như cười như không, chúng khanh bắt đầu bày trận chờ đợi như một con long lớn đang chiếm giữ khu vực.
Chỉ cần động cái là bùng nổ một trận chiến lớn.
Bạch Tiểu Nga đột nhiên bay lướt tới, Huyền Băng Thần Phủ rơi xuống giữa Tự Long và Lý Thanh Sơn:“Tô tỷ tỷ mời hai vị cùng tới cung làm khách.
”“Ta chỉ sợ Lý đạo hữu không đồng ý thôi.
”Tự Long mỉm cười nói, không muốn làm trái ý người gọi là “Tô tỷ tỷ”.
Lý Thanh Sơn nhướng mày nói:“Ta đang muốn xem thử bộ dạng của tân nương để khuyên nhủ một phen đây, tránh việc nương nhờ sai người.
”Bạch Tiểu Nga hỏi:“Nếu tân nương không chịu đổi ý thì sao?”“Thế thì đành phải làm thịt tân lang thôi.
”“Nếu tân nương không chịu thì sao?”“Vậy thì đành giết cùng luôn, để họ được làm đôi đồng mệnh uyên ương!”Vẻ tức giận chợt lóe trong mắt Tự Long rồi biến mất.
Lý Thanh Sơn nói muốn giết hắn, hắn có thể cười khẩy rồi mặc kệ, nhưng hắn không cho phép bất kỳ ai uy hiếp tới nàng.
Bạch Tiểu Nga trừng mắt lên nhìn Lý Thanh Sơn, đột nhiên nói:“Lý Thanh Sơn, Bạch Tiểu Nga ta thề với trời, nếu ngươi có thể làm được thì ta sẽ nương nhờ ngươi để báo đáp ơn cứu mạng xưa kia!”