Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2189 - Chương 2201: Các Ngươi Nhầm Rồi

Chương 2201: Các Ngươi Nhầm Rồi

Nhưng những nữ tử ở đây đều không phải là ngươi, mà là yêu.

Hắn từng gặp qua nữ yêu, nhưng lại không được thấy nhiều như vậy bao giờ.

Vả lại từng người trong này đều là Yêu Vương, rất nhiều người đã vượt qua ba lần thiên kiếp đỉnh phong, tương đương với Kim Thiền Linh Vương.

Vừa nghĩ tới đây hắn lại chợt nhớ ra một chuyện lạ.

Hình như hắn mới gặp được vài nữ Yêu Vương ở Cửu Châu, ngay cả lần chúng yêu tụ tập ở Tham Thiên Thành cũng như thế.

Đáng lý ra giống cái trong Yêu tộc có tỷ lệ cao hơn nhiều so với nữ tu sĩ của nhân tộc.

Nữ giới loài người bẩm sinh có nhiều mặt kém cỏi hơn so với nam giới loài người, vóc người không cao lớn, sống trong một quần thể thường thuộc về địa vị thấp.

Tính cách cũng hay lo nghĩ hơn nam giới, mang tới sự bất lợi rất lớn cho tu vi, còn bị đủ loại đạo đức ràng buộc nữa.

Còn yêu tộc lại không để ý nhiều tới thế, dù giống đực chiếm được nhiều ưu thế trong quần thể hơn thì đa số, số lượng của giống cái lại chiếm ưu thế rất lớn, ví dụ như bầy sư tử.

Có rất nhiều tộc hình thể của giống cái to lớn hơn giống đực, ví dụ như Chu tộc.

Hắn đã từng nhìn thấy hình thể của La Ti Chu Hậu, nhưng bằng tu vi của nàng, hắn chưa đủ để vượt qua một bầy Yêu Vương mạnh mẽ để tới gần nàng hơn, thực lực là giai cấp tối cao ở Yêu tộc.

Cảnh trước mặt như thể tất cả nữ Yêu Vương trong thiên hạ đều đang tụ lại một nơi.

Nếu nói về thế lực thì chỉ sợ cũng đủ để so với vương triều Đại Hạ rồi.

Nếu chỉ có vậy thì cũng thôi, cũng chỉ là dốc sức nhiều hơn để đánh một trận.

Nhưng những nữ Yêu Vương này lại xông tới khoác áo lụa đỏ lên người hắn, để mặc Tự Long đìu hiu đứng bên cạnh, không muốn lại định làm gì!Cơ thể Lý Thanh Sơn cương cứng, tuy hắn vô cùng tự tin với thực lực của mình, nhưng bị cùng lúc nhiều Yêu Vương liên thủ lại như vậy không phải chuyện đùa.

Nhưng những đôi bàn tay lại chỉ nhẹ nhàng mơn trớn trên người hắn, không hề có ý định tấn công.

Trái lại còn xoa xoa tràn ngập ý định trêu đùa, người thì bật cười, người thì tức giận mắng, không có chút dè dặt nào giống nữ giới nhân loại.

Trong lúc đó, giữa hai chân hắn không biết đã bị bao nhiêu bàn tay lướt qua, ngay cả một nữ yêu đồng chỉ tầm bảy tám tuổi cũng chen vào bóp mạnh một cái khiến hắn chết lặng.

Mà bộ trang phục tân lang trên người lại không có vấn đề gì cả, chỉ là vải vóc bằng lụa bình thường.

Hắn không thèm phản kháng, để im xem họ định đùa thế nào.

Lúc này, ngay cả Tự Long cũng đơ mặt, không cười nổi nữa.

Chỉ một thoáng sau, một tân lang mới đã ra lò.

Lý Thanh Sơn giang hai cánh tay đứng im tại chỗ vẫn đang cảm thấy việc mình gặp phải hôm nay rất khó tin.

Nhưng khi thấy vẻ mặt của Tự Long lại thấy rất vui vẻ.

Nhóm nữ yêu cười đùa tản sang một bên.

Đột nhiên, một nắm đấm vụt tới, lao vào khu vực giữa hai chân hắn.

Lý Thanh Sơn vươn tay tóm lại nắm đấm của nữ yêu nhỏ tuổi:“Này, sờ là được rồi! Ngươi đánh như thế ta đau lắm đấy!”Đừng thấy bộ dạng chỉ là một nữ hài, hóa thành nguyên hình thì ít nhất cũng phải cao mấy trăm trượng.

Đấm một cái chỉ sợ ngay cả núi cũng phải sụp đổ.

Nữ yêu đồng liếc lên nhìn hắn, sau đó mới ngoan ngoãn đứng lùi sang một bên.

Lễ bộ Thượng thư nói:“Các ngươi nhầm rồi, người tới cầu hôn là bệ hạ nhà chúng ta.

”“Đúng thế, cung chủ nói hắn mới là tân lang.

”Trầm Mộng Điệp thản nhiên đi ra từ hậu đường, nói:“Về phần hoàng đế Đại Hạ thì…”Nghiêm túc nghĩ ngợi một lúc mới nói:“Là cái chó má gì chứ?”Lý Thanh Sơn nhìn vẻ mặt xám ngắt của Tự Long, thầm than chuyến đi hôm nay đúng là không uổng công.

"Là ngươi! Huyễn Hải thận vương, là lỗi của ngươi!"Tự Long tức sùi cả bọt mép, dùng cái kích chỉ vào Trầm Mộng Điệp, một đường kim quang lập tức xuyên qua đầu của Trầm Mộng Điệp, sắc bén đến mức chói cả mắt dường như có thể cắt đứt tầm nhìn, khiến máu tươi chảy ra.

Lý Thanh Sơn muốn cứu viện, nhưng đã chậm hơn một bước.

Nhìn lại những người khác, bất kể họ là người hay yêu quái, cũng không một ai có thể phản ứng lại kịp.

Sắc mặt của các nữ yêu vương thay đổi chóng cả mặt, nếu như ngón tay này chỉ vào mình, chỉ sợ ngay tại chỗ vẫn sẽ rơi vào nguy hiểm.

Tuy nhiên, thân thể của Trầm Mộng Điệp liền lay động trong giây lát, như thể đó không phải là sự tồn tại thực sự mà chỉ là hình ảnh phản chiếu trong nước, lỗ trống trên đầu dần dần liền lại, và nụ cười vẫn không thay đổi:"Ồ, ta tưởng là ai, thì ra là tiểu tử nhà ngươi! Ngươi cũng đến đây để chúc mừng Lý đạo hữu sao?""Hồi đó ta tha cho ngươi một mạng, ngươi không cảm tạ cũng không sao, dám tới đây tìm cái chết, vậy thì để ta tiễn ngươi một đoạn đường!"Tự Long cười khẩy một cái, rồi từng bước đi về phía của Trầm Mộng Điệp, hai con mắt của hắn hóa thành mắt long màu vàng, chắc chắn khóa lại Trầm Mộng Điệp.

Thân thể đang đung đưa của Trầm Mộng Điệp đã bị cố định, dường như ngay cả không gian này cũng bị khóa lại.

Bình Luận (0)
Comment