Hơn nữa bên dưới còn có một con Cửu Thải Lộc trông giống như là kỳ thú, lại còn không rõ sức mạnh của nó thì hắn lại càng thêm không có một chút phần thắng nào.
Chỉ bằng với tốc độ nhảy vọt của nó vừa rồi, sợ rằng ngay cả việc chạy trốn cũng hoàn toàn không hề dễ dàng.
"Ngươi là người gỗ sao, hắn cũng đã mắng ngươi là kẻ khốn nạn, ngươi còn không cho ta nói.
Tiểu tử, ngươi hiện tại đổi giọng vẫn còn kịp!"Cửu Thải Lộc nói một cách đầy đe dọa, nhưng mà dáng dấp của nó thực sự là quá mức ôn nhu tao nhã, cho nên không có bao nhiêu sức dọa nạt.
Mà nữ tử bị mắng là "người gỗ", vẫn cúi đầu xuống như trước, nhẹ nhàng nói:"Người khác mắng là chuyện của người khác.
Lại có quan hệ gì với chúng ta? Nếu mắng đúng, chúng ta nên cố gắng sửa sai, không chỉ có không nên tức giận, ta còn nên cảm ơn hắn đấy!""Nếu mắng sai thì sao? Lẽ nào ngươi là một kẻ khốn nạn hả?"Cửu Thải Lộc hỏi.
"Nếu ta không phải là một người khốn nạn, vậy thì lại càng không có quan hệ gì tới chúng ta cả.
"Cửu Thải Lộc cúi đầu xuống, thể hiện ra vẻ "Bị ngươi đánh bại".
Lý Thanh Sơn vốn đã làm tốt việc chuẩn bị để liều mạng một lần, nghe thấy vậy không khỏi sửng sốt, đây lại là tình huống thế nào.
Bị mắng không chỉ có không tức giận, còn giúp hắn nói chuyện.
Lẽ nào.
Lẽ nào hắn rốt cục gặp gỡ được người tốt trong truyền thuyết sao?Không thể, đây tuyệt đối là điều không thể, đây vẫn là ta cái thế giới tu đạo quen thuộc kia sao?Thử dò xét hỏi:"Ngươi chính là vị Thái thượng công chúa điện hạ kia sao?"Nữ tử "Ừ" một tiếng nhỏ đến mức không thể nhận ra.
"Ta mắng ngươi, ngươi không tức giận, cũng không có muốn giết ta sao?"Lý Thanh Sơn trợn mắt lên, giơ tay ra làm như đao đang ở trên cổ.
"Ngươi là người tốt, nếu ta tức giận cũng sẽ không giết ngươi.
"Nữ tử liếc hắn một cái.
Thấy hắn làm ra dáng vẻ giống như là muốn tự sát, không khỏi nở nụ cười như một gợn sóng xanh trên mặt hồ.
Để mà nói thì sau khi Lý Thanh Sơn đi tới thế giới này, thứ mà hắn nhìn thấy không phải là giặc cướp thì chính là loạn binh, còn có cái người chỉ có tu vi ở trình độ trúc cơ kia.
Hay là một tên quốc chủ độc ác coi chúng sinh như giun dế, coi như là kẻ được chính mình cứu tính mạng như Chu Anh Tài, cũng không có bao nhiêu ý tứ cảm ơn, trái lại một lòng muốn được đi nhờ, nhiều hơn nữa là có thể chiếm chút lợi ích, làm cho hắn tự hoài nghi việc hắn muốn "Lấy đức thu phục người" có phải là có sai lầm cái gì hay không.
Giờ khắc này nghe được câu đơn giản với lời nói giản dị như vậy, còn được khen là người tốt, quả thực là cảm động đến mức muốn khóc.
"Làm sao ngươi biết ta là người tốt?"Bỗng nhiên nhớ lại cái cảm giác bị nhìn chằm chằm kia, còn có một tiếng lộc kêu kỳ dị, nhất thời bừng tỉnh:"Nguyên lai là các ngươi vẫn luôn theo dõi ta?"Cửu Thải Lộc không vừa ý nói:"Cái gì gọi là vẫn luôn theo dõi ngươi, chúng ta đã đến từ sớm rồi, chỉ là trơ mắt nhìn ngươi từ trên tường thành nhảy xuống mà thôi.
"Chóp mũi của nó ở Lý Thanh Sơn trên người ngửi một cái:"Trên người ngươi hình như là có Huyết Mạch của Kỳ Lân?""Việc này mà ngươi đều có thể ngửi được?"Lý Thanh Sơn trong lòng rùng mình một cái, người tu hành cấp thấp ở nhân gian tất nhiên là một đám cặn bã yếu ớt, thế nhưng người tu hành cấp cao hơn, tất nhiên sẽ có thật nhiều thủ đoạn mà hắn không biết, cũng còn may là gặp phải chính là một đôi kỳ lạ như vậy, bằng không thật sự là gặp phải nguy hiểm lớn rồi.
"Đương nhiên rồi! Hả? Kỳ quái, giống như là còn có mùi vị khác.
"Cửu Thải Lộc lại để sát vào thêm một chút, nữ tử trên lưng cũng phải sát vào theo, sắc mặt có chút choáng váng, xẵng giọng nói:"Cửu nhi!"Lý Thanh Sơn lùi về sau một bước:"Nam nữ thụ thụ bất thân, xin mời cô nương tự trọng!""Tên tiểu tử này, người thực sự là muốn tìm đường chết, có tin hay không ta hiện tại liền giết ngươi!"Lý Thanh Sơn cười nói:"Ta tin tưởng hai vị tuyệt đối không phải loại người có thể tùy ý giết người vô tội, à, còn có lộc.
""Ai, người hiền bị bắt nạt, lộc thiện bị người cưỡi!"Lý Thanh Sơn chắp hai tay lại nói:"Ta là Lý Thanh Sơn, xin hỏi hai vị đạo hữu tên gọi là gì?""Hừ, Cửu Cô nãi nãi!""Nguyễn Dao Trúc.
"Lý Thanh Sơn khẽ mỉm cười, con Cửu Thải Lộc này tu vi tuy rằng không thấp, ít nhất là một Yêu Đế, thậm chí có thể là Yêu Hoàng, nhưng tuổi cũng không phải rất lớn.
Ở Nhân Gian, cảnh giới lại không bằng người, thực sự là rất khó phán đoán trình độ tu vi cụ thể.
Mà vị Nguyễn Dao Trúc này tất nhiên không thể nghi ngờ gì hết chính là Nhân Hoàng, Nhân Hoàng có tính tình và khí chất như vậy, nếu so sánh với Tự Long thì quả thực là hai thái cực hoàn toàn khác nhau, thực sự là thú vị đến cực điểm.