Còn chưa dứt lời thì chuyện kỳ lạ đã xảy ra, con Địa Sát thú nhỏ vừa bị đạp vỡ đầu ôm chặt chân Lý Thanh Sơn, trên cổ nó mọc thêm một cái đầu mới cắn phập vào đùi hắn.
Mắt Lý Thanh Sơn tối sầm, một bàn chân đầy móng vuốt sắc nhọn đập vào mặt hắn, cùi chỏ hắn hơi nâng lên nhưng chưa kịp tạo tư thế phòng ngữ thì đã bị vuốt nhọn hất bay ra ngoài.
Ầm ầm ầm ! Hắn đâm gãy mấy ngọn măng đá, cả người đập mạnh vào vách đá lớn, chôn vùi trong đống đá vụn.
Nguyễn Dao Trúc hét lên kinh hãi, tuy tu sĩ Nguyên Anh rất mạnh nhưng thân xác con người lại không thể so với Yêu Vương cùng cảnh giới được, đặc biệt là do ảnh hưởng của Nguyên Từ Sơn nên tu sĩ Nguyên Anh càng yếu ớt hơn.
Trực diện đỡ một đòn này chỉ sợ xương cốt sẽ đứt đoạn, ngũ tạng vỡ nát.
Nàng vỗ đầu Cửu Sắc Lộc, muốn đi vào sơn động cứu Lý Thanh Sơn ra ngoài.
Nhưng bóng người trước mặt lóe lên, Lãnh Nguyên ngăn cản nàng, người hắn tỏa ra hơi lạnh kết thành bức tường băng dài trăm trượng như thể không hề bị Nguyên Từ Sơn ảnh hưởng vậy.
Nguyễn Dao Trúc mím môi, nói:“Lãnh sư huynh, ngươi tránh ra đi!”Lãnh Uyên nói:“Sư muội, có ta ở đây thì ngươi đừng hòng bước vào hang một bước!”Cửu Sắc Lộc truyền âm:“Đầu gỗ ơi là đầu gỗ, ngươi không giỏi đánh lộn, mà ta cũng chẳng khá hơn ngươi.
Chúng ta không thể đánh thắng tên tiểu tử Lãnh Uyên này đâu.
”“Xong rồi, con hắc mã của ta!”Nhạc Thiên ôm đầu, hét như cha mẹ chết.
Nhâm Ngao Du bật cười, lắc đầu nói:“Thôi bỏ đi sư muội, bây giờ ngươi có vào đó cũng muộn rồi, tên tiểu tử kia đã bị Địa Sát thú phân thây từ lâu.
Ngươi đừng khổ sở làm gì, là do hắn quá to gan, kiến thức hạn hẹp mà thôi.
Cả người Địa Sát thú được tạo thành từ nham thạch, nó gần như không có điểm yếu.
Ngoại trừ ngươi có thể tìm thấy miếng Nguyên Từ thiết trong người nó.
”“Nhưng miếng Nguyên Từ thiết có thể nằm ở bất cứ đâu trên người Địa Sát thú, nghe nói miếng Nguyên Từ thiết còn di chuyển liên tục.
Còn con người lại bị Nguyên Từ làm nhiễu loạn nên không thể dò thám ra được.
Muốn đánh chết một con Địa Sát thú thì phải phá hủy hơn nửa thân thể của nó.
Nhạc sư đệ, ngươi chuẩn bị trước tiền thua cược đi!”“Chờ chút, các ngươi xem kìa!”Bì Dương Thu chỉ vào Thiên Thị Địa Thính Đồ, nói:“Hắn vẫn còn sống!”Đống đá vụn nổ tung, Lý Thanh Sơn lại đứng dậy, quần áo trên người rách rưới nát tươm, nhưng trước ngực hắn chỉ xuất hiện vài vết cào mờ mờ.
Chỗ bắp chân bị Địa Sát thú nhỏ liều mạng cắn rách thì lại chẳng để lại một chút dấu vết nào.
“Ha ha, phải như vậy mới đúng chứ.
Nếu con nào cũng nhỏ như ngươi thì lấy được bao nhiêu miếng Nguyên Từ thiết cơ chứ, không uổng công ta ca hát lâu như thế!”Sắc mặt Bì Dương Thu thay đổi liên tục, nói:“Ở cảnh giới này mà có sức lực như thế thì chỉ có tu Chân Long Thiên Thư của đại sư huynh và tu Huyền Vũ Thiên Thư của đại sư tỷ mới sánh bằng được.
Chỉ cần hắn ta không tự tìm đường chết thì hầu như ở Nguyên Từ Sơn này không có vật gì có thể uy hiếp được hắn ta.
”Nhâm Ngao Du nói:“Tên tiểu tử này không tu hành công pháp gì đặc biệt cả, chắc chắn hắn mang huyết thống nào đó trong người.
Hừ, cũng giấu kín lắm, không thể nhìn ra từ bên ngoài được! Nhạc Thiên, sao ngươi lại nhìn ra được?”Lời nhận xét này của hắn gần như đoán trúng thiên cơ, là do Lý Thanh Sơn tu hành Thần Ma Cửu Biến và gia trì thêm đủ loại huyết thống không phải của con người thì mới có cơ thể mạnh mẽ như thế này.
Nhạc Thiên bật cười ha hả, nói:“Ta chỉ nhìn ra được hắn là kẻ hung hãn mà thôi, còn công pháp hay huyết thống thì ta không nhìn ra được.
Nhưng với tính tình mạnh mẽ hung ác thế này không thể nào thuộc về người chỉ tu luyện trong động phủ được.
Không hổ là con hắc mã mà ta chọn trúng, làm hay lắm!”Lúc này Lý Thanh Sơn quét ngang, đá bay Địa Sát thú lớn đang nhào tới ra ngoài, còn Địa Sát thú nhỏ cũng bị hắn đánh nát bấy.
Tiếng ầm vang lên, con Địa Sát thú lớn lại bị đánh nát, người đập mạnh lên vách đá.
Thân mình nó nứt ra, đá vụn trên thân vỡ tan tành rồi rơi xuống đất.
Đá vụn bay tán loạn, Lý Thanh Sơn dễ dàng lấy một cục đá to bằng hạt đầu ra ngoài.
Cục đá đen sì như cục sắt nhưng lại hơi lóe lên giống tia chớp.
Vậy mà nó lại chính là miếng Nguyên Từ thiết trong cơ thể Địa Sát thú nhỏ.
“Miếng nhỏ đầu tiên và một miếng lớn thứ hai!”Lý Thanh Sơn khoái trá, mỉm cười tỏa sáng như một chàng thiếu niên.
Địa Sát thú không biết sợ, không biết đau, nó lại nhào về phía hắn.
Cơ thể kinh khủng kia và từ trường vô hình chính là khắc tinh của tu hành giả.
Nhưng lần này, không còn ai nghi ngờ về kết quả thắng bại nữa.