Làm người không thể che giấu bản thân hoàn toàn, đặc biệt là lúc xử lý chuyện mà mình thích làm nhất.
Mặc dù Lý Thanh Sơn cảm giác có người giám thị mình, nhưng hắn không có ý định thay đổi tác phong làm việc.
Đó là thói quen khi chiến đấu của hắn nên tất nhiên cũng có khí chất quen thuộc bốc lên.
Ngoài Nguyễn Dao Trúc không thích tranh giết, hiện giờ vẫn đang u mê ra thì ba vị đệ tử chân truyền khác đều cảm nhận rõ ràng được khí chất này.
Đó là khí chất của một người đã trải qua hàng trăm trận chiến, sát phạt quyết định lắm.
Tất nhiên cũng từng trải qua vô số cuộc đánh giết sinh tử thì mới có thể đánh tiêu sái và ung dung như vậy được.
Họ thầm hận bản thân lại bị khuôn mặt trông thì vô hại kia che mờ mắt, không hẹn cùng nhìn về phía Nhạc Thiên, nói:“Hừ, lại để ngươi cược đúng rồi!”Dù kết quả cuối cùng có ra sao thì người tên Lý Thanh Sơn này vẫn là người có tư cách đứng đầu nhất.
Nhạc Thiên dịu dàng vuốt ve Tam Túc Kim Thiền bên cạnh, mỉm cười đáp:“Ta có cảm giác ta sẽ thắng trong cả hai ván cược này.
”Sắc mặt ba người còn lại sa sầm, nam nhân có loại khí chất như này không biết trong tay đã dính biết bao máu tanh, sao có thể là người lương thiện được.
Dù hắn có giết hết sạch cả Nguyên Từ Sơn này họ cũng không thấy quái lạ gì.
Chỉ e lần này Nguyễn sư muội đã bị tên tiểu tử ấy lừa gạt, hừ, nếu là như vậy thật thì họ sẽ không tha cho hắn! Để Nhạc Thiên thắng cũng được thôi, nhưng nếu dám lừa gạt Nguyễn sư muội thì hắn thực sự chán sống!Lý Thanh Sơn vẫn không hay biết rằng vì một ván cược khó hiểu mà hắn chưa gia nhập vào Vạn Tượng Tông đã kết thù với ba đệ tử chân truyền rồi.
Nguyễn Dao Trúc dựng thẳng một ngón tay trắng nõn nà của mình lên, vẻ mặt tỏ ra thành thật nói:“Nhạc sư huynh, ngươi cùng lắm chỉ thắng được một trận mà thôi.
”“Ha, vậy chúng ta cùng mỏi mắt mong chờ thôi!”Lý Thanh Sơn nghiền nát hoàn toàn Địa Sát thú, hắn không đánh bại hoặc đánh chết nó, mà là dùng từng nắm đấm đánh nát từng khối đá trên cơ thể nó.
Đánh tới khi tìm thấy miếng Nguyên Từ thiết kia.
Miếng Nguyên Từ thiết trong cơ thể Địa Sát thú lớn to hơn của Địa Sát thú nhỏ rất nhiều, còn lấp lánh ánh sáng trong bóng tối.
Hắn cầm miếng sắt trong tay nghịch một lúc, nhắm mắt cảm ứng, vẻ mặt như có điều suy tư.
Ở Nguyên Từ Sơn này không thể mở nhẫn Tu Di ra được, vì thế hắn tiện tay ném miếng Nguyên Từ thiết vào chiếc gùi sau lưng.
Đó là chiếc gùi mà Vạn Tượng Tông đã phân phát cho mỗi người một chiếc trước khi vào hang, và một chiếc cuốc mỏ hạc dùng để đào mỏ nữa.
Trong hang sâu vang lên từng tiếng vù vù kỳ quái, có rất nhiều Địa Sát thú đang lao về đây.
Hắn vác cuốc mỏ hạc lên vai, sải chân bước về phía trước, miệng thì nghêu ngao hát:“Lên đường, lên đường, lên đường thôi nào!Các hảo hán cùng đi với ta nào.
Người băng qua núi non không hề già đi.
Khát vọng tuổi trẻ không đợi báo đáp.
”Mấy vị đệ tử truyền trố mắt lên nhìn nhau, tuy câu từ và ngữ điệu của bài hát này cứ là lạ, nhưng lại mang tới cảm giác tiêu sái phóng khoáng khó nói.
Nhâm Ngao Du nói:“Tên tiểu tử này rất thú vị, có khả năng sẽ trở thành đệ tử chân truyền.
”Lãnh Uyên cảnh giác, nói:“Các ngươi có thể nhìn ra được lai lịch của hắn không?”Nhâm Ngao Du nói:“Nhân Gian đạo rộng lớn nhường nào, ba ngàn thế giới đều có người phi thăng, không phải ai cũng có thể nhìn ra được lai lịch của người khác.
”Tâm trạng của Nhạc Thiên thay đổi không ngừng, mặt đỏ bừng lên vì hưng phấn làm chiếc mặt nạ trông như đang tươi cười cũng trở nên sinh động hơn:“Thực sự quá kích thích, vô cùng thú vị! Thị phi đúng sai, thành bại, được mất, thiên ý mênh mông hay lòng người khó lường đều xuất hiện trong một ván cược.
Nguyễn sư muội, ngươi từng cảm nhận vui thú khi đánh bạc bao giờ chưa?”Nguyễn Dao Trúc nhếch miệng, lắc đầu.
“Được rồi, ngươi là đồ kỳ quặc.
”Nhạc Thiên xoa tay, nói:“Ha ha, tiếp theo chỉ cần con hảo mã này của ta giết thành công những con Đại Sát thú đang lao tới này là xong.
Còn nếu có thể giết được thêm mấy tên xui xẻo, biến miếng Nguyên Từ thiết của họ thành của mình thì lại càng hoàn hảo hơn!”Lý Thanh Sơn bước chân nhanh hơn, chạy băng băng trong hầm mỏ quanh co.
Mỗi khi chạy qua một ngã ba hắn đều không hề do dự chọn lối đi.
Trên đường còn gặp hai con Địa Sát thú, cả hai đều bị hắn giải quyết thành thạo.
Trong chiếc gùi đeo trên lưng cũng nhiều thêm hai miếng Nguyên Từ thiết, cục lớn nhất to bằng một quả đào.
“Hắn đang không ngừng chân đi xuống bên dưới!”Mấy người Bì Dương Thu có thể thấy rõ ràng thông qua Thiên Thị Địa Thính Đồ, gần như đi qua mỗi một lối rõ Lý Thanh Sơn đều lựa chọn con đường đi xuống bên dưới.
Hắn đang to gan làm trái ngược để thăm dò nguyên tắc của Từ Nguyên Sơn.