Linh Quy biến...Hắn hóa thành một con rùa lớn, từ từ chìm vào trong hồ nước.
Một lát sau, sóng lớn bị dẹp loạn trở nên tĩnh lặng như gương, phản chiếu rõ ràng quả cầu ánh sáng có vô số sợi tơ và rất nhiều phù văn kia.
"Bắt đầu thôi diễn."
Quả cầu ánh sáng phản chiếu dưới nước chậm rãi xoay tròn ngày càng nhanh, các sợi tơ đan xen, phù văn lấp lóe thay đổi trong thoáng chốc. Đối lập rõ ràng với quả cầu so sáng đang từ từ xoay vòng kia.
Mật mã chắc chắn không chỉ có mấy con số, mà còn phải điều chỉnh toàn bộ hình thức vận chuyển của trận pháp. Còn phải tìm ra ấn ký của chủ nhân hiện tại ở sâu trong trung tâm trận pháp nữa.
Nếu không thể kịp lúc xóa dấu ấn đó đi thì Ngao Huyền chắc chắn sẽ nhận ra, cho dù Ngao Huyền bây giờ đang ở xa vạn dặm cũng có thể thay đổi điều chỉnh vận chuyển của trận pháp ngay tức khắc, tạo ra một mật mã mới. Nếu là vậy thì chẳng khác nào kiếm củi ba năm thiêu một giờ cả.
Thời gian chậm rãi trôi qua, một viên niệm châu nhảy ra khỏi lồng ngực Lý Thanh Sơn, khàn khàn nói:
"Thanh Sơn, nàng ấy sắp không chịu được nữa rồi!"
Lý Thanh Sơn đột nhiên hóa thành hình người, trồi nhanh lên mặt nước rồi triển khai Viên Ma Thông Tí, bàn tay to chụp lên quả cầu ánh sáng giữa không trung.
"Viên Ma Nhiếp Không!"
…
Khi thần chú vừa được nói ra khỏi miệng, quả cầu ánh sáng đang không ngừng xoay tròn đột nhiên cũng ngừng lại, ngưng tụ lại như bị cố định ở trong hư không, ngay lúc này móng vuốt của Viên Ma lập tức vồ ngay lấy nó.
Huyền Minh đại trận đã bao trùm lên phạm vi trong vòng bán kính cả trăm dặm vẫn đang tiếp tục vận hành theo quán tính như cũ, hàng ngàn hàng vạn sợi tơ cùng với vô số hoa văn cũng đang không ngừng sáng lấp loé lên.
Hai nguồn sức mạnh không ngừng xoay chuyển bên dưới, quả cầu ánh sáng bắn ra những tia sáng cực kỳ chói mắt, một vệt ánh sáng từ bên trong ngọn núi xông thẳng lên đến trời xanh, phá tan cả những tầng mây, xa đến nỗi có đứng cách xa hàng nghìn dặm thì cũng vẫn có thể nhìn thấy được nó.
Ngao Huyền đột nhiên giật mình, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại
"Là kẻ nào xông vào động phủ của ta?!"
Trên bầu trời cao xa đến vạn dặm, Cố Nhạn Ảnh ngoái đầu nhìn lại và cười nói:
"Ngao Huyền, ngươi đã rơi vào bên trong kế điệu hổ ly sơn của ta rồi."
Ngao Huyền cười lạnh nói:
"Đây chính là thủ đoạn nhỏ không đáng nhắc tới của các ngươi sao? Tìm cách dẫn ta ra ngoài rồi lẻn vào trong động phủ của ta cứu người, thực sự là ngu xuẩn đến mức không thể nói thêm được gì mà! Ta sẽ bắt giữ cả ba người các ngươi, xem các ngươi còn có có thể dựa dẫm vào cái gì được nữa. Huyền Minh đại trận, trấn áp toàn bộ cho ta!"
Quả cầu ánh sáng xoay tròn đi lên, xé rách cả sự ngưng tụ và trì trệ của hư không, chùm sáng như một cây cột ánh sáng càng ngày càng rực rỡ và chói mắt.
Lý Thanh Sơn lập tức cảm giác trời đất sụp đổ, đè xuống hắn từ khắp bốn phương tám hướng.
Huyền Minh đại trận đã hoàn toàn được khởi động, bên ngoài có thể phòng ngự bên trong có thể trấn áp, hủy diệt tất cả những kẻ nào muốn xâm lược nó. Lúc này nếu như lui nửa bước, để cho Ngao Huyền điều khiển được đại trận này, thì chính là đến sau này cho dù việc hắn muốn chỉ là thoát thân thì cũng là một việc khó như lên trời.
Hắn cười gằn một tiếng, ánh mắt sắc bén, chiếu rọi ra cả ánh sáng, giống như một con thiêu thân lao đầu vào lửa, thả người lao vào bên trong tia sáng kia.
Ở sâu ở bên trong quả cầu ánh sáng chính là hạt nhân năng lượng của toàn bộ siêu cấp đại trận này, những sợi tơ cùng với hoa văn đan xen và ngưng tụ vào nhau, giống như là một vật thể có thực bình thường mà cắt chém thân thể của hắn nát tan, hắn giống như phải chịu sự tra tấn của một loại cực hình giống như là lăng trì thời xưa vậy. Nhưng hắn vẫn làm như thể không hề bị ảnh hưởng, tâm lặng như biển sâu vực lớn đầy thâm trầm, bình tĩnh mà phá tan tầng tầng lớp lớp những trở ngại xung quanh.
Âm Ma chỉ có một chút xao động nhỏ, liền bị hắn tùy ý mà trấn áp được. Ở trong cuộc chiến người sống kẻ chết như này thì, tim rắn như thép, không bị làm xao nhãng bởi bất kỳ một chút suy nghĩ hỗn loạn nào, chính là tố chất trời sinh của hắn.
"Tìm được rồi!"
Hai mắt hắn chăm chú nhìn vào nơi sâu xa nhất của quả cầu ánh sáng, dấu ấn của một bộ ấn ký cổ xưa hình một chỉ hắc long như ẩn như hiện trên đó. Đó là thứ duy nhất nằm ngoài những quy tắc và hoa văn của tòa trận pháp này, chính là dấu ấn mà sư phụ của Ngao Huyền là Huyền Minh lưu lại. Chỉ cần đem dấu ấn này xóa đi, toàn bộ toà đại trận này sẽ tự động được bố trí lại. Lại khôi phục về trạng thái không có chủ như lúc ban đầu.
Hắn hét lên một tiếng dài, ra sức nắm chặt bàn tay đã ở bị thương đến mức máu thịt mơ hồ. Dùng sắc mặt và thần thái thẳng thắn và cương nghị nhất, đánh một quyền vào bên trên Hắc long ấn ký.
Hết chương 2782.