Ngao Huyền vô cùng tự tin, bỏ mặc động phủ, tiếp tục cuộc đua chém giết với Cố Nhạn Ảnh, khi vừa thấy sắp có thể đuổi theo kịp, thì bỗng nhiên vẻ mặt hắn có sự thay đổi lớn, có vẻ không thể nói thành lời:
"Sao có thể có chuyện như thế được chứ! ?"
Thiết quyền oanh diệt hết tất cả mọi thứ, hắc long ấn ký bị đánh cho nát tan. Hơi thở của hắc long lập tức mất đi. Đại trận bỗng nhiên ngừng vận chuyển, ánh sáng trong nó cũng ảm đạm đi, âm thanh cũng bị bị lắng xuống.
Lý Thanh Sơn bị ném từ trong quả cầu ánh sáng ra ngoài và rơi vào bên trong hồ nước đang bị khuấy động.
Ầm! Tạo thành sóng lớn mênh mang giống như núi lửa đang phun trào từ trong vực sâu gào thét.
Hắn trực tiếp rơi vào trong đáy của vực sâu, khu vực cự long ngủ đông. Máu thịt trên người hắn bị tróc ra hơn một nửa, lộ ra cả xương trắng đầy dữ tợn. Hai con mắt hắn nhắm chặt lại, môi mím lại, giống như đang rơi vào trong cơn hôn mê.
"Ngao Huyền, động phủ đã không phải là của riêng ngươi, ngươi còn có gì để nói nữa!"
Cố Nhạn Ảnh vừa nói để làm nhiễu loạn tâm lý của Ngao Huyền. Vừa tính toán chờ chút nữa nếu như kẻ này phát điên lên mà đuổi theo nàng mãi không tha, thì có cần phải mạo hiểm để bay ngược trở về phương hướng Huyền Minh động phủ để cùng bọn họ hội hợp hay không, lúc đó mới có sức để đánh một trận.
Tâm lý của Ngao Huyền có chút hỗn loạn. Nếu như động phủ bị người ta mạnh mẽ công phá, hắn còn miễn cưỡng có thể hiểu được. Nhưng nếu là đại trận bị tổn hại, trận bàn điều khiển trận pháp trong tay hắn chắc chắn cũng sẽ đồng thời bị phá nát, nhưng lúc này nó lại vẫn còn trong tình trạng hoàn hảo không hề có chút tổn hại hay sứt mẻ nào.
Vậy thì cũng chỉ còn có một khả năng, đối phương cũng có một cái trận bàn điều khiển Huyền Minh đại trận trận pháp trong tay. Đối phương không chỉ là muốn lẻn vào trong động phủ cứu người, mà hơn hết còn muốn cướp đoạt quyền khống chế đại trận đang nằm trong tay hắn, nỗ lực trở thành chủ nhân của Huyền Minh động phủ.
Bởi vì toàn bộ động phủ đều là tài sản của Vạn Tượng Tông, toàn bộ đều là do đích thân Lâm Huyền đem trận bàn điều khiển trận pháp nộp lên cho tông môn vào lúc trước khi hắn chuẩn bị bước vào Luân Hồi chuyển thế. Những thứ như cái trận bàn điều khiển trận pháp này tuyệt đối không phải là thứ mà người ngoài có thể có được.
"Vạn Tượng Tông! Hắn Là đệ tử của Vạn Tượng Tông!"
Bằng không nếu như là người ngoài. Dù cho có cướp đoạt được động phủ thì lại có ích lợi gì được chứ? Mọi chuyện đều được giải thích rõ ràng, căn bản từ lúc vừa mới bắt đầu, thì cuộc chiến này đã là một trận âm mưu.
Ngao Huyền cực kỳ hung dữ trừng Cố Nhạn Ảnh một cái. Sau đó hắn gập người và bay ngược về hướng của Huyền Minh động phủ.
Cố Nhạn Ảnh đang muốn đuổi theo để kéo dài thời gian thêm một chút, nhưng nàng lại phát giác ra cả người đang cảm thấy tê dại và không còn một chút sức lực nào. Vốn dĩ hai cánh lúc đầu nhẹ như mây, bây giờ lại đột nhiên trở nên vô cùng nặng nề. Nguyên lai là khí lực vốn dĩ đã bị kiệt quệ từ lâu, nhưng lúc còn đang kịch liệt chạy trốn như bay thì nàng vẫn còn không có phát hiện ra.
Sau khi đã bay vài vòng trên bầu trời, nàng không thể không hạ cánh xuống mặt biển. Bộ lông đại bàng vốn dĩ ban đầu có màu trắng giờ đã chuyển sang màu xanh biển, có thể thấy là đã dung hợp triệt để mảnh Hỗn Thiên chi vũ kia. Nhưng sau khi nhiễm nước biển, chiếc lông vũ này lại đột nhiên hóa thành gió lốc gào thét mà bay đi.
Trong lòng nàng rùng mình, vội vã vỗ cánh chim, muốn bay vút lên. Tuy nhiên, đôi cánh vì long chim biến hoá mà trở nên vụng về yếu ớt và không có sức lực, gây nên việc nó bị thấm nước biển càng lúc càng nhiều hơn, hai cánh đều bị nước biển làm ướt hoàn toàn, hóa thành một cơn gió to kích động dòng nước trong phạm vi cách đó cả ba ngàn dặm.
Ầm ầm một tiếng, thân thể cao lớn trực tiếp rơi vào trong biển rộng, hóa thành một một con cá lớn màu xanh lam.
Tên hay gọi là côn!
Cố Nhạn Ảnh vụng về động đậy đuôi cá một cái, một tiếng rào lớn vang lên, tạo ra sóng lớn ngập trời.
Côn Bằng biến đổi, tất nhiên trước tiên sẽ là côn, lặn sâu bên trong biến lớn, chờ đến khi gió to. Tiếp đó sẽ là chim bằng, ở trên trời, đạp mây bay lượn.
Những loại chim như bồ câu, bay được cùng lắm là mấy trượng, đến ngọn cây rồi dừng lại, tất nhiên không cần trải qua quá trình này. Nhưng mà nếu là chim ưng muốn bay, thì nó phải liều lĩnh rơi thân xuống vách núi, chịu loại nguy hiểm tan xương nát thịt, huống chi là Côn Bằng.
Cố Nhạn Ảnh vốn dĩ đã là chim ưng, cho đến sau khi có được mảnh Hỗn Thiên chi vũ mới từ từ hóa thành Côn Bằng, cho nên ngay từ lúc vừa mới bắt đầu đã có thể tung cánh chim lớn mà bay lượn, có thể có được đến mấy phần phong thái của Côn Bằng, nhưng lại vẫn không phải là Côn Bằng chân chính. Cho đến lúc nàng vượt qua được bốn lượt thiên kiếp, đem nguồn sức mạnh này có thể tùy ý triển khai đến mức sức cùng lực kiệt, triệt để hòa vào bên trong máu thịt và hồn phách, mệt mỏi rã rời mà rơi vào trong biển lớn, mới hóa thành côn!
Hết chương 2783.