"Ai, tại sao lại phải vào thời điểm này cơ chứ!"
Cố Nhạn Ảnh không biết nên cao hứng hay là nên khổ sở, không thể làm gì mà nói với một viên khô cốt niệm châu rằng:
"Ta gặp phải bất ngờ, e là không có cách nào trở về đúng thời gian được."
Sau đó điều động toàn bộ sức lực còn lại trong cơ thể, đong đưa đuôi cá, thả người nhảy một cái, khuấy động hàng ngàn hàng tỉ những mảnh bọt nước, lại ầm ầm một tiếng, bơi sâu vào trong biển lớn, bơi nhanh về phía Huyền Minh động phủ.
Tiểu An khẽ gật đầu, áo cà sa màu trắng cùng với huyết hải phiên đồng thời tung bay trong gió.
Trong phút chốc, biển máu sền sệt từ dưới chân nàng tràn ngập ra, sóng lớn hoá hồng, biển rộng hóa thành biển máu, toàn bộ cá tôm rùa biển đều bị giết chết hết.
Lại chậm rãi rút ra thí phật kiếm, bên trong dung mạo như tiên nữ, ẩn hiện hình ảnh xương trắng , nốt ruồi son ở chính giữa mi tâm hiện lên hết sức rõ ràng. Phía sau chính là Huyền Minh động phủ, trận chiến này tuyệt đối sẽ không vì bất kỳ lý do gì mà lại phải lùi bước.
Trong lúc đó ở tại Hải Thiên, long về lại hang, phá tan không khí mà trở về.
Mũi kiếm ở trước người nàng nhẹ nhàng vạch nhẹ một cái, biển máu ngập trời, cắt ngang đường về của nó. Vô số hài cốt của quỷ theo sóng máu mà tới, lao nhanh tới phía của Ngao Huyền.
Tay trái vung lên, vèo vèo vèo vèo, khô cốt niệm châu lần lượt bay ra.
Nàng vừa giương mắt nhìn lên, trong đôi mắt kỳ ảo hừng hực ánh lửa.
Ngao Huyền hết sức kinh ngạc:
"Là ngươi!"
Vậy bây giờ ở bên trong động phủ, rốt cuộc là ai? Tên kia không chỉ lấy được trận bàn điều khiển trận pháp của Huyền Minh động phủ, mà còn có thể thâm nhập vào bên trong động phủ, phá giải Huyền Minh đại trận, xóa đi ấn ký của hắn trong thời gian ngắn ngủi như thế.
Vốn là ngọn núi và biển sâu mà bản thân hắn quen thuộc nhất, lúc này lại bị biển máu từ từ nhuộm dần, giống như là có một con quái vật không biết tên đang ẩn núp.
Ngay từ lúc Lý Thanh Sơn tiến vào trong quả cầu ánh sáng thì khô cốt niệm châu trong lòng hắn đã liền bị hóa thành bột mịn.
Trong vực sâu, sự yên tĩnh giống như là sự im lặng của cái chết.
Một thanh âm thúc giục vang lên:
"Tỉnh lại đi, hiện tại không phải là lúc để ngủ!"
Ánh sáng màu đỏ lóe lên, Lý Thanh Sơn mở hai con mắt ra, phát hiện thanh âm kia phát ra chính là do Âm Ma ở trong đáy lòng hắn đang quấy phá.
Hắn thét dài một tiếng lớn, phấn chấn lại thân thể đang bị tàn phế, hai chân hướng về phía dưới đạp xuống, đất đá nứt toác ra, cả ngọn núi chấn động, long động bị vỡ.
Hắn giống một như mũi tên đã rời khỏi cung tên, xuyên qua tầng tầng lớp lớp sóng lớn mà từ trong vực sâu sóng lớn xông thẳng về phía chân trời.
…
Ngao Huyền nghe thấy tiếng huýt gió thì giật thót, cảm giác sợ hãi không tên dâng trào lên, hắn quát lớn:
"Cút ngay!"
Tiếng long ngâm như đại phủ phá sơn, trực tiếp phá tan biển máu cuồn cuộn tạo ra một cái khe sâu đỏ như máu. Long ảnh lướt qua.
Lúc đó tiếng gió rít nghe thật thê lương, tiếng cười quái dị của năm mươi tư cái đầu lâu vang lên từ bốn phương tám hướng. Hốc mắt chúng hừng hực lửa đốt, kết thành Khô Cốt Ma Trận để ngăn cản đường đi của Ngao Huyền.
Tiểu An phất Huyết Hải Phiên lên, vô số thi hài quỷ quái lao ra khỏi biển máu xông về phía Ngao Huyền. Giống quân mai phục đột ngột xuất hiện từ xung quanh, mai phục khắp mười mặt, bao chặt vây lấy Ngao Huyền ở giữa trận.
"Giết."
Trong tiếng long ngâm đầy phẫn nộ của Ngao Huyền, hẻm sâu kia đột nhiên sụp đổ, nhấn chìm luôn cả người hắn lại.
"Không biết có thể ngăn cản hắn được bao lâu, một khắc chăng?"
Tiểu An đang nghĩ thì hai luồng kim quang lóe lên trong huyết hải. Nàng cảnh giác, lắc mình tránh sang một bên.
Vụt!
Giữa cơn sóng lớn của huyết hải, Ngao Huyền bay lên trời, long trảo quắp một cái đầu lâu mạnh mẽ bóp vụn, phá trận xông ra. Hai mắt bắn ra hai luồng kim quang, đi tới đâu hàng vạn thi hài quỷ quái biến mất khỏi thế gian tới đó.
"Ở trước mặt Chân Long mà cũng dám dùng nước để đùa à!"
Còn chưa dứt lời thì bóng dáng đã chợt lóe lên, một cái long đầu cực lớn đột ngột xuất hiện trước mặt Tiểu An, răng nhọn như kiếm hung hăng đớp mạnh xuống.
Tiểu An vung kiếm chém vào long nha, tiếng keng vang lên, đốm lửa cũng bắt tung tóe khắp nơi.
Cự Long gào thét bay vụt qua huyết hải, bay thẳng về phía Huyền Minh động phủ. Một long nha bị bẻ gãy rơi xuống biển rộng.
Tròng mắt lạnh lẽo màu vàng nhìn thoáng xuống bên dưới, Tiểu An vẫn đang khổ sở chống đỡ khi bị ngậm trong miệng. Chặt đứt được một cái long nha thì vẫn còn có trăm nghìn cái nữa. Cho dù nàng đã chứng đạo tu đà hoàn quả, bước lên con đường tiên phật thì cũng không thể chống lại được lực cắn của một con Chân Long đã vượt qua năm lần thiên kiếp.
"Hừ. Cứ tưởng có thủ đoạn gì chứ, thực lực kém không thể nói nổi!"
Ngao Huyền đang chờ thời cơ dùng toàn lực cắn nát nàng. Tam Táng Pháp Y nàng khoác trên người đột nhiên bay lên trời, to dần theo thế giới tựa như lớp da bao bên ngoài khổng lồ, bao chặt lấy Ngao Huyền bên trong.
Vẻ mặt nàng lạnh lùng vô cảm, mái tóc đen dài tung bay, môi đỏ mọng lúc mở lúc đóng. Vội vàng tụng Tiết Độc kinh văn, từng hàng kinh văn màu đen lưu chuyển trên pháp y, Loạn Hồn Chuông treo bên hông cũng vang lên liên tục.
Hết chương 2784.