Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 261 - Chương 261: Cầu Người

Chương 261: Cầu Người - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 261: Cầu Người


Tiền Dung Chỉ hét thảm, xương cốt trong cơ thể run rẩy, gần như sắp bị bóp nát:

“Ta...Thật sự...”

Cửa lớn bị mở ầm ra, mấy tên Ưng Lang Vệ nghênh ngang đi vào:

“Ngươi đang làm cái gì...”

Đợi đến khi nhìn thấy rõ tình hình bên trong phòng đều hoảng sợ thay đổi sắc mặt, họ nhận được tin tức nói có một Ưng Lang Vệ đang bị bắt ở trong Vân Vũ Lâu, cho nên vội chạy đến, nhưng không ngờ sẽ nhìn thấy một đám Luyện Khí sĩ mạnh mẽ như thế, suýt chút nữa đã không nói nên lời.

“Ngươi...các ngươi đang làm cái gì? Muốn...Muốn gϊếŧ Ưng Lang Vệ sao?”

Ngụy Trung Nguyên sực nhớ ra Tiền Dung Chỉ còn có thân phận này, Tây Môn Mỗ Mỗ ho khan:

“Môn chủ, bỏ đi, đây cũng không phải lỗi của Dung Chỉ, chúng ta vẫn là nên nghĩ cách tìm Tiểu Kiệt đi! Bà già này nhìn đứa bé kia lớn lên, cũng không muốn hắn gặp phải chuyện gì.”

Ngụy Trung Nguyên hừ lạnh, oán hận bỏ Tiền Dung Chỉ xuống, mấy Ưng Lang Vệ khác cũng không dám đi lên đỡ, Tiền Dung Chỉ chỉ có thể tự đứng vững, quỳ cảm ơn Tây Môn Mỗ Mỗ:

“Cảm ơn mỗ mỗ!”

Lại quỳ lạy Ngụy Trung Nguyên nói:

“Cảm ơn môn chủ!”

“Nếu không tìm được Kiệt Nhi, ngươi sẽ biết tay ta!”

Ngụy Trung Nguyên hất ống tay áo, rời đi. Bốn vị mỗ mỗ theo sát phía sau, mấy thanh niên trẻ kia cười nói đi lướt qua người Tiền Dung Chỉ, khinh thường miệt thị nhìn Tiền Dung Chỉ đang vô cùng chật vật quỳ dưới đất, lớn giọng bàn tán:

“Nhìn nàng xem, giống hệt một con cɧó áϊ!”

Một thiếu niên bên cạnh Tây Môn Mỗ Mỗ nói:

“Chứ còn gì nữa? Còn muốn nịnh bợ mỗ mỗ, đúng là không biết xấu hổ.”

Tiền Dung Chỉ cúi đầu, đầu tóc rối bời che khuất gương mặt, làm người ta không nhìn thấy rõ được ánh sáng lấp lóe sâu trong mắt nàng.

Cũng may trước đó nàng còn nhớ đến, kêu người đi đến Ưng Lang Vệ cầu cứu, nếu không thật sự bị lão thất phu này phát điên gϊếŧ chết, không phải oan uổng lắm sao, Luyện Khí tầng thứ mười, nếu dùng Thôn Nguyên Thuật thì có thể giúp nàng đột phá Luyện Khí tầng sáu, kết thành khí hải không nhỉ?

Mấy Ưng Lang Vệ nhìn Tiền Dung Chỉ, một người nói:

“Bây giờ đã biết được kết quả của việc bợ đít Vân Vũ Môn rồi đúng không!”

“Chừng nào Vân Vũ Lâu này khai trương, nể tình đều là đồng nghiệp với nhau, chúng ta chắc chắn sẽ đến ủng hộ chuyện làm ăn của ngươi, chờ Dung Chỉ ngươi dưỡng thương xong rồi, đến lúc đó phải hầu hạ chúng ta cho tốt đất!”

Mấy người nhìn nhau cười da^ʍ, không kiêng nể gì mà xem xét dáng người quyến rũ của Tiền Dung Chỉ.

Họ vốn đều là những Ưng Lang Vệ bị Trác Trí Bá xa lánh cho ra rìa, trong lòng vô cùng ghen tị và khinh thường Tiền Dung Chỉ vì nàng vừa gia nhập Ưng Lang Vệ đã có thể nịnh bợ Trác Trí Bá, bây giờ Trác Trí Bá vừa đi, đều cảm thấy đến lúc họ xoay người làm chủ, đều cảm thấy vô cùng sung sướиɠ, bắt đầu đắc ý càn rỡ.

Tiền Dung Chỉ đứng dậy, được chân khí xoa dịu, gương mặt sưng to đã quay trở về bình thường, chỉ để lại những vết bầm đen khó có thể tan được trong thời gian ngắn, lau vết máu trên khóe môi, cười nói:

“Dung Chỉ đang muốn đi ra ngoài chấp hành một nhiệm vụ, nhưng chỉ có một thân một mình không ai giúp đỡ, chỉ sợ không thể thành công, xin các vị đại ca giúp đỡ, Dung Chỉ chắc chắn sẽ cảm tạ ân tình của các vị.”

Mấy Ưng Lang Vệ nhìn nhau, đều rất động lòng, vẻ mặt càng thêm khinh thường, trong mắt họ, Tiền Dung Chỉ chỉ là một đứa dâʍ đãиɠ chỉ dựa vào bán cơ thể để leo lên chức vụ cao, bây giờ chỗ dựa lớn là Trác Trí Bá đã đổ, đương nhiên phải tìm chỗ dựa mới, mấy người họ, một người là Luyện Khí tầng bốn, ba người là Luyện Khí tầng ba, gần như là lực lượng trung kiên còn sót lại của Ưng Lang Vệ thành Gia Bình, rất đáng để dựa vào.
Vừa lúc thử xem cô gái này “ngon miệng” đến mức nào, dù sao dựa vào thực lực của họ, cũng không sợ nàng ta giở trò bịp bợm gì.

Đợi đến khi Tiền Dung Chỉ và bốn Ưng Lang Vệ đi đến Ưng Thú lâu nhận nhiệm vụ, lúc sắp xuất phát lại vô tình gặp được Điêu Phi.

Điêu Phi liếc nhìn Tiền Dung Chỉ, lập tức tránh ra, lễ phép hỏi:

“Các ngươi đây là?”

Luyện Khí sĩ tầng bốn dẫn đầu nói:

“Một cái nhiệm vụ nhỏ, có yêu thú tác quái, chúng ta đi xem thử, muốn đi cùng không?”

“Hắc hắc, đại ca, đây chỉ là một cái nhiệm vụ nhỏ, có phải hơi bị nhiều người rồi không.”

Một tên Ưng Lang Vệ cười da^ʍ, lại làm mọi người cười ồ lên.

Đi cùng?! Điêu Phi trốn nữ nhân này còn không kịp, mấy người này lấy đâu ra lá gan mà dám đi làm nhiệm vụ cùng nàng. Sau khi hắn làm xong nhiệm vụ ở thành Cổ Phong, đã bắt đầu cực kỳ cảnh giác với hai người Lý Thanh Sơn và Tiền Dung Chỉ, thề không bao giờ đi cùng họ. Làm việc khiêm tốn, đi về một mình, tích lũy tài nguyên, tránh được rất nhiều sóng gió, đang chuẩn bị đột phá Luyện Khí tầng bốn.
Bình Luận (0)
Comment