Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 270 - Chương 270: Phù Thủy

Chương 270: Phù Thủy - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 270: Phù Thủy


Nàng để tất cả l*иg thức ăn vào trong mật thất có nhiệt độ thấp hơn, chỉ chờ lúc nào Lý Thanh Sơn tỉnh lại sẽ ăn.

Nhưng Lý Thanh Sơn vẫn cứ bất tỉnh, chỉ có mình nàng ngồi ở trên thềm đá, há miệng với những chiếc lá rụng trong gió thu, nắm chặt nắm tay, dùng hết sức lực toàn thân cố gắng nói ra một câu.

Khi nàng khôi phục thân thể nhưng không thể nói chuyện, vẻ mặt thất vọng của Lý Thanh Sơn đã khắc sâu vào trong trí nhớ của nàng. Tuy hắn an ủi rằng không sao, nhưng vì nàng không muốn hắn phải thất vọng, nên đã nỗ lực luyện tập trong những lúc mà hắn không chú ý.

Nhưng chuyện cũng không suôn sẻ, hình như luôn có một tấm màng ngăn cách vô hình chắn ngang ở cổ họng của nàng, ngăn cản nàng phát ra bất kỳ âm thanh gì, dù chỉ là một âm tiết, mặc cho nàng cố gắng cỡ nào cũng đều không thể đột phá được.

Nàng bị mụ phù thủy cướp đi giọng nói, dường như vĩnh viễn không thể tìm lại được.

Lại thất bại một lần nữa, khuôn mặt nàng lại tràn ngập thất vọng một lần nữa, khó chịu đến mức như muốn rơi lệ, chẳng lẽ trời cao trách ta quá tham lam hay sao? Vì đã cảm nhận được nhiệt độ của hắn, có thể ở bên cạnh hắn một cách quang minh chính đại, vì vậy nàng không nên hy vọng và đòi hỏi nhiều hơn nữa!

Không biết đã bao lâu trôi qua, Lý Thanh Sơn mở hai mắt ra rồi khẽ lắc đầu, sao mình lại không cẩn thận nhập định rồi. Hắn từ từ mở mắt ra, khi thấy Tiểu An đang cầm cây chổi còn cao hơn cả nàng mà quét lá rụng thì khẽ cười thầm, chắc nàng đã thấy rất buồn chán, trong lòng hắn cũng hơi áy náy.

Lý Thanh Sơn thuận miệng hỏi:

“Tiểu An, đã qua bao lâu rồi?”

Tiểu An đang nghĩ về việc không thể nói chuyện, chợt nghe giọng nói quen thuộc vang lên thì vội vàng quay đầu lại:

“Ê!”

Lý Thanh Sơn vươn vai, ngáp một cái:

“Ê là ý....gì…”

Hắn mở to hai mắt, vẻ mặt không thể tin nổi, chỉ vào Tiểu An:

“Ngươi....ngươi…”

Dường như hắn mới là người không thể nói chuyện vậy.

Tiểu An che miệng mình, trừng to hai mắt, rõ ràng vẫn luôn không thành công mà.

Sự cố gắng trong mấy tháng, cũng chỉ thiếu một phút nhanh nhạy này thôi.

Lý Thanh Sơn nửa quỳ đứng dậy, nuốt nước bọt rồi duỗi hai tay về phía trước, nói bằng giọng điệu dịu dàng nhất có thể:

“Thả lỏng....Thử lại một lần nữa!”

Tiểu An bỏ tay xuống, hé miệng, ngập ngừng nói:

“Ê!”

Một âm điệu ngắn ngủi tựa như phát ra từ nơi sâu nhất trong l*иg ngực, vang vọng leng keng giống như một giọt nước rơi trên mặt hồ tĩnh lặng, dư âm kéo dài.

Nàng có một thân thể hoàn hảo được cô đọng từ Chu Nhan Bạch Cốt đạo, ngay cả dây thanh cũng như thế, tuy chỉ là một âm tiết đơn giản nhưng cũng êm tai không khác nào như đang gảy đàn.

Lý Thanh Sơn mặt mày hớn hở:

“Tốt lắm, tiếp nào.”

Tiểu An cũng tự tin hơn, hít sâu một hơi:

“Ê…”

Âm tiết ngâm thật dài, cao vυ"t và vang dội như tiếng sáo phượng.

Lý Thanh Sơn tiến lên một bước, ôm chặt nàng vào ngực:

“Quá tốt rồi, ta biết ngươi có thể làm được mà!”

Tiểu An rụi rụi hai mắt, nước mắt ào ào chảy xuống.

Lý Thanh Sơn lau nước mắt giúp nàng:

“Đừng khóc, khóc nữa thì ta cũng khóc theo mất!”

Hắn xoa nắn khuôn mặt của nàng:

“Nào nào nào, nói thêm một âm khác đi.”

Đối diện với ánh mắt mong đợi của Lý Thanh Sơn, mặt Tiểu An kìm nén đến đỏ bừng, cuối cùng lại bật ra một âm tiết:

“A!”

“Còn gì nữa không?”

“Ê!”

“Ê…”

“A!”

Lý Thanh Sơn há to miệng, giở khóc giở cười, xoa xoa đầu nàng:

“Quên đi, từ từ đã, cũng giống như tu hành vậy.”

Nhắc đến chuyện tu hành, hắn đã xem kỹ yêu đan thì phát hiện yêu khí hơi tăng lên, nhưng cực kỳ ít, tuy rằng thiên địa nguyên khí vô cùng vô tận, nhưng hiện tại hắn chỉ có khả năng điều động một phần nhỏ.
So sánh thì thấy nhanh hơn nhiều so với ăn dược, thế nhưng hắn bỗng phát hiện một chuyện:

“Ồ, sao ta đã Luyện Khí tầng thứ ba rồi?”

Chân khí tự do lưu động, thông suốt ở Âm Khiêu mạch, theo kế hoạch ban đầu của hắn thì phải qua một thời gian nữa mới có thể đột phá cảnh giới Luyện Khí tầng thứ ba, vậy mà lại vô tình đột phá, cũng thật sự bất ngờ vì niềm vui từ trên trời rơi xuống này, làm hắn thực sự hơi bị mê hoặc.

Tiểu An bắt đầu khua tay múa chân, ê ê a a tự thuật chuyện đã xảy ra với hắn, nàng vẫn luôn canh giữ ở bên cạnh Lý Thanh Sơn, cho đến biết rất rõ những biến hóa của thân thể hắn.

“Hóa ra là như vậy à!”

Lý Thanh Sơn đỡ cằm, hoàn toàn không nghĩ nhiều về chuyện vì sao hắn có thể hiểu nàng đang nói cái gì.

Tuy rằng hắn có thể tiến vào một trạng thái nhập định giống như bị hôn mê bằng Linh Quy Trấn Hải quyết, nhưng như thế sẽ trở nên vô tri vô giác, trừ khi cảm giác được nguy hiểm thì mới tỉnh lại, cũng không thể dùng đan dược, đi theo con đường tu hành của yêu quái thông thường, vì vậy hắn không chọn áp dụng trạng thái như thế.
Tuy thiên địa nguyên khí là rượu ngon, nhưng lại chỉ có một bình, tuy Ngưng Khí hoàn là loại rượu nát nhưng có thể uống một vại lớn trong một lần, hơn nữa chỉ cần bảo đảm hàng dự trữ trong tay không thiếu thì có thể muốn ăn bao nhiêu thì ăn, có thể tích lũy yêu khí cực kì nhanh.

Bình Luận (0)
Comment