Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 272 - Chương 272: Khuôn Mặt Chất Phác

Chương 272: Khuôn Mặt Chất Phác - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 272: Khuôn Mặt Chất Phác


Hắn dán tai kề sát mặt đất, thu hết những tiếng động truyền ra từ dưới lòng đất, chỉ nghe thấy tiếng vò rượu bị rơi vỡ tùm lum, cùng với tất cả các loại tiếng vang khác.

Hắn chờ đợi rất kiên trì, phải đợi sau khi chỗ rượu kia phát huy tác dụng thì mới đến cho con yêu thú kia một đòn trí mạng, sau nữa canh giờ thì mọi âm thanh dưới mặt đất đều biến mất rồi.

Lý Thanh Sơn gật đầu với Tiểu An, Tiểu An nhấn cơ quan làm giá sách mở ra, hiện ra mật đạo ở phía sau.

Tiểu An kéo tay Lý Thanh Sơn, để thiết giáp thi đánh tiên phong, sau đó hai người và một thi xông vào trong mật thất.

Lý Thanh Sơn đã treo túi bùa chú ở bên hông, trong đó có vài tấm Định Thân phù trung phẩm, cùng với tất cả số Dẫn Lôi phù, làm tốt công tác chuẩn bị đầy đủ.

Vọt vào trong mật thất, nhưng khi Lý Thanh Sơn thấy rõ cảnh tượng trong mật thất thì vẻ mặt hưng phấn đã biến thành cứng đờ, hắn ôm chặt lất Tiểu An, che kín miệng của nàng, đứng nguyên không dám cử động tí nào.



Bất kỳ một con yêu thú khủng bố nào cũng đều không thể biến Lý Thanh Sơn thành dáng vẻ ấy, nhưng thứ mà hắn nhìn thấy cũng không phải một loại yêu thú nào, mà là một người, nói đúng hơn là một tên mập trắng ú, nằm chật vật giữa đống vò rượu.

Đầu hắn trơn bóng nhẵn trượt, trên thân khoác một chiếc áo dài màu hồng nhạt, chiếc áo mở rộng lộ ra cái bụng trắng nhô lên cao vυ"t, cả người tỏa ra mùi rượu và yêu khí nồng đậm.

Thế là Lý Thanh Sơn đã làm một phép tính rất đơn giản, yêu quái cộng với hình dáng của nhân loại sẽ thành cái gì?

Lý Thanh Sơn hít một hơi thật sâu, nuốt lời lẽ bần thỉu sắp bật thốt xuống, kẻ trộm đến ăn vụng đồ của hắn lại là một yêu tướng!

Đời này hắn mới chỉ gặp hai yêu tướng, một mèo một chuột, Huyền Nguyệt là tập hợp của ngàn vạn cưng chiều vào trong thân thì không nói làm gì, ngay cả con chuột kia cũng là đại vương của Hắc Thử sơn, ngạo nghễ vênh váo, oai phong lẫm liệt.

Đường đường là yêu tướng, nếu ở nhân gian thì cũng là nhân vật thuộc đẳng cấp như Vương Phác Thực, là một người trên hàng tỉ người, sao có thể làm ra loại chuyện thấp kém như đi ăn vụng đồ ăn được chứ?

Vì thế lúc ban đầu hắn mới không nghĩ đến điểm này, sau đó bị hiện thực tàn khốc hung hăng đánh cho một bạt tai. Hắn vẫn còn một tia hy vọng, rằng độc dược trong rượu có thể phát huy tác dụng.

Nhưng chiếc bụng khẽ phập phồng lên xuống, cùng với tiếng ngáy khò khè vang động trời của tên yêu tướng đầu trọc kia hoàn toàn đánh tan tất cả mộng tưởng của Lý Thanh Sơn, tên này căn bản không bị hạ độc dược, mà là uống say.

Lý Thanh Sơn và Tiểu An trao đổi ánh mắt với nhau, Lý Thanh Sơn chậm rãi lui về phía sau, Tiểu An cũng điều khiển Thiết Giáp thi từ từ lùi về phía sau. Ban đầu đào động để phòng sói, ai ngờ lại đả thông động gấu, không thể nán lại sơn trang này được nữa rồi.

Ầm…ầm!

Tên yêu tướng đầu trọc mặc áo khoác hồng kia đưa tay gãi gãi cái bụng, làm một vò rượu bị đổ.

Nhưng Lý Thanh Sơn nghe vào trong tai lại giống như tiếng sấm sét, lập tức dừng bước, hồi lâu sau không thấy động tĩnh gì thì mới tiếp tục từ từ lùi về phía sau, chân khí hình thành một tấm đệm khí thật dày ở dưới chân hắn, đảm bảo tuyệt đối không phát ra bất cứ âm thanh gì.

Mà dưới sự điều khiển của Tiểu An, bước chân của Thiết Giáp thi cũng nhẹ nhàng rơi trên mặt đất.

Yêu tướng đầu trọc đột nhiên mở mắt ra, vặn vẹo đứng dậy khỏi mặt đất bằng một tư thế kỳ quái, đầu tiên là cẳng chân dựng lên, tiếp theo là bắp đùi, cuối cùng là nửa người trên, sau đó nhìn Lý Thanh Sơn và Tiểu An bằng vẻ mặt chất phác.

Lý Thanh Sơn chỉ cảm thấy một cỗ hàn ý chạy từ bàn chân thẳng lên đến đỉnh đầu, lại phá tan thiên linh cảm rồi xông ra. Đó hoàn toàn là bản năng của yêu ma khi đối mặt với nguy hiểm, hắn càng ngày càng vững tin, tên yêu tướng này không phải đối thủ mà hiện tại hắn có thể đối phó.
Nhưng tên đã lên cung thì không thể không bắn, hắn vung tay tung ra mười tấm linh phù, tất cả đều là Định Thân phù, trong đó có bảy tấm hạ phẩm, ba tấm trung phẩm, không mong có thể công kích gϊếŧ địch, chỉ mong có thể cầm chân tên yêu tướng này tại chỗ trong chốc lát, để hắn có thể cao chạy xa bay với Tiểu An.

Yêu tướng đầu trọc tựa như còn chưa hoàn toàn tỉnh khỏi cơn say, mười tờ linh phù chuẩn xác dán khắp người hắn từ trên xuống dưới, trên gương mặt cũng bị dính một tờ.

Lý Thanh Sơn thầm thấy may mắn, đồng thời dán một tấm Thanh Phong phù trung phẩm gia tốc ở trên đùi, sau đó lập tức xông về phía ngoài mật thất, nhưng vừa xoay người lại thì con ngươi đột nhiên co rút, thình lình dừng lại.

Yêu tướng đầu trọc đứng ở ngay trước mặt hắn, gần như muốn mặt dán mặt với hắn luôn, Định Thân phù ở trên thân bị ăn mòn cấp tốc hòa tan, cuối cùng không còn dư lại chút nào, để lộ ra khuôn mặt chất phác của người kia.
Bình Luận (0)
Comment