Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 286 - Chương 286: Chân Khí Huyền Âm

Chương 286: Chân Khí Huyền Âm - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 286: Chân Khí Huyền Âm


Thiếu niên mặc áo đỏ khóc lóc chửi bảy, gai Phân thủy lướt qua mặt hắn, gọt bỏ mũi của hắn, phá hủy toàn bộ gương mặt điển trai của hắn.

Tiền Dung Chỉ vỗ nhẹ vào gương mặt đầy máu của hắn:

“Hi vọng mỗ mỗ của ngươi sẽ còn tiếp tục cưng chiều ngươi, đồ xấu xí không có mũi!”

Ba thiếu niên còn lại lập tức không dám mắng nữa, nhìn Tiền Dung Chỉ bằng ánh mắt đầy hoảng sợ và oán hận, gương mặt xinh đẹp chính là thứ quan trọng nhất của bọn họ, có lẽ chân bị chém đứt còn có thể chữa khỏi, nhưng một khi mặt bị phá hư thì sẽ hoàn toàn mất đi sự yêu thương của mỗ mỗ.

Ngay sau đó, trong rừng vang lên tiếng kêu thảm thiết thê lương như ác quỷ.

Tiền Dung Chỉ lại gọt đi ba cái mũi, cắt nát, chặt đứt toàn bộ hy vọng của bọn họ.

Nàng không chọn cách chạy trốn, mà lại chọn một nơi cách cửa hang động không xa, ngồi xuống giữa những tiếng kêu gào thê thảm.

Nếu Tây Môn Mỗ Mỗ đi ra, nhìn thấy mấy tên trai lơ mà bà yêu thương biến thành như thế này, chắc chắn sẽ băm nàng ra thành nghìn mảnh.

Nhưng nàng đã hoàn toàn bình tĩnh, nàng biết rõ Lý Thanh Sơn là loại người nào, nếu hắn không trốn, đương nhiên là có tự tin không cần phải trốn.

Nếu hắn đã dám đánh, vậy nàng có gì mà không dám, kết quả tệ nhất cũng chỉ là chết mà thôi, đi được đến bước này, nàng đã không còn để ý đến sống chết, quyết không lui ra sau dù chỉ một bước.

Tiền Dung Chỉ đoán không sai, Lý Thanh Sơn đúng là đánh.

Khi hắn phát hiện được hai hơi thở cùng tiến vào hang động là lập tức biết kế hoạch xảy ra vấn đề, nhưng có lẽ không phải là âm mưu của Tiền Dung Chỉ, nếu nàng muốn hại hắn thì có thể gọi tất cả người của Vân Vũ Môn đến.

Nếu chỉ đối mặt với một mình Tây Môn Mỗ Mỗ, hắn chắc chắn có thể chiến thắng, nhưng nếu thêm một Đông Môn Mỗ Mỗ, phần thắng chỉ còn chưa đến bảy mươi phần trăm. Có bảy mươi phần trăm chiến thắng mà còn không dám đánh thử một trận, vậy có còn là đàn ông nữa không?

Cho nên hắn không trốn tránh mà ngồi yên ở đây, điều chỉnh mỗi một tấc da thịt trên cơ thể đến trạng thái tốt nhất, giống như mãnh hổ chuẩn bị vồ mồi, yên lặng chờ con mồi đến gần.

Lý Thanh Sơn liếc nhìn Tiền Dung Chỉ mặt mày trắng bệch, tin tưởng suy đoán của bản thân, lại nghe hai bà già này nói chuyện, xem hắn như cá nằm trên thớt, trong lòng hắn cũng có chút tính toán, dâng lên sát khí.

Tây Môn Mỗ Mỗ nhìn Lý Thanh Sơn ngồi yên không nhúc nhích, khó hiểu hỏi:

“Thằng nhóc này vậy mà lại không trốn sao?”

“Chắc sợ ngu người rồi, không cần sợ, mỗ mỗ sẽ không làm ngươi đau.”

Đông Môn Mỗ Mỗ cười quyến rũ sử dụng mị thuật, dù thuật luyện thể cao minh đến mức nào thì cũng chỉ có thực lực Luyện Khí tầng ba, còn không phải dễ như trở bàn tay.

Tây Môn Mỗ Mỗ cười lạnh, trong lòng biết mị thuật không có tác dụng quá nhiều đối với Lý Thanh Sơn, lại cố ý không nhắc nhở Đông Môn Mỗ Mỗ, chờ nhìn bà ta bị vả mặt.

Lý Thanh Sơn cười to, chấn động cả hang động. Yêu đang linh quy chìm nổi trong cơ thể hắn, đè ép tất cả suy nghĩ xấu xa, Đông Môn Mỗ Mỗ hoảng sợ:

“Ngươi cười cái gì?”

Lý Thanh Sơn ngừng cười:

“Hai quái vật vừa già vừa xấu mà cũng bày đặt làm õng làm ẹo giống mấy cô gái trẻ, đúng là buồn cười. Dù ngươi lừa được người khác, không lẽ cũng lừa được chính mình sao? Cũng không biết đếm thử xem trên mặt các ngươi có bao nhiêu nếp nhăn.”

Câu nói này đâm thẳng vào chỗ đau của hai mỗ mỗ, các bà ghét nhất có người nhắc đến gương mặt và tuổi tác của bọn họ.

Đông Môn Mỗ Mỗ giận dữ hét:

“Ranh con tìm chết!”

Vung tay lên, một luồng chân khí bàng bạc đen như mực biến thành một con rắn đen cực lớn, lao nhanh về phía Lý Thanh Sơn.

Đùng đùng đùng đùng!

Những cột thạch nhũ cản trước đường chân khí tiến lên đều bị đánh vỡ thành năm bảy mảnh, đá vụn bay khắp nơi, giống như một con rắn đen lớn đang trườn trên mặt đất, lập tức lao đến trước mặt Lý Thanh Sơn, ngẩng đầu rắn lên, cắn mạnh.
Đùng, tảng đá Lý Thanh Sơn đang ngồi đã bị đập nát.

Lý Thanh Sơn đã biến mất tăm, ngay thời khắc đầy nguy hiểm kia, hắn nhảy bật lên cao, nhìn chằm chằm vào luồng chân khí đen nhanh kia:

“Chân khí huyền âm!”



Ngoại trừ chân khí ngũ hành ra, còn có hai khí âm dương, gọi chung là chân khí huyền âm và chân khí huyền dương, Vân Vũ Môn son tu âm dương, nam tu huyền dương, nữ tu huyền âm, hiện ra hai màu trắng đen, tu luyện đến mức tận cùng, âm cực sinh dương, dương cực sinh âm, âm dương hòa hợp. Không chỉ không phải là tà công, ngược lại còn là công pháp đạo gia chính tông.

Hai khí âm dương này biến hóa vô tận, công pháp suy diễn từ nó lại càng cao cấp hơn chân khí ngũ hành, hơn nữa thuộc tính chênh lệch quá nhiều. Cương Thi Đạo Nhân cũng tu luyện chân khí huyền âm, nhưng chân khí huyền âm của hắn đều là vì phối hợp việc luyện thi dưỡng thi, không hề có tác dụng mê hoặc đầu óc, cướp đoạt tinh nguyên của người khác.
Bình Luận (0)
Comment