Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 298 - Chương 298: Không Cần Ngươi Bận Tâm!

Chương 298: Không Cần Ngươi Bận Tâm! - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 298: Không Cần Ngươi Bận Tâm!


Người khác đương nhiên sẽ không có suy nghĩ như Lý Thanh Sơn. Trong này chưa có người nào từng lên Kê Đô sơn, thậm chí không biết Kê Đô sơn nằm ở đâu. Nhưng chỉ cần là cao thủ hạng nhất thì đều từng nghe nói về Kê Đô sơn.

Thanh Đằng sơn, Kê Đô sơn, Phần Khưu sơn là ba môn phái tu chân rất mạnh, cực kỳ nổi danh ở Thanh Hà phủ, ba ngọn núi này cũng là những vùng thắng địa. Trong đó không những có luyện khí sĩ, còn có tu sĩ Trúc Cơ cảnh từng độ qua một lần Thiên kiếp trấn thủ ở đấy, nhìn thế lực cũng đủ hiểu.

Chỉ cần người bình thường có thể gia nhập bất kỳ một môn phái nào trong ba phái này sẽ giống như cá chép hóa rồng, thân phận của họ không hề tầm thường, không ai dám bỏ qua lời đe dọa của Mã Siêu Quần. Đối với người trong giang hồ mà nói, luyện khí sĩ giống như một sự tồn tại của chuỗi thức ăn cấp cao.

Nhiều người có quan hệ khá bình thường với Dư Sơ Cuồng lặng lẽ lùi về phía sau, chỉ còn lại vài người bạn tốt đứng xung quanh hắn, trên mặt đầy vẻ do dự.

Khuôn mặt Dư Tử Kiếm đỏ bừng, nàng xấu hổ không nói nên lời, nhìn thấy tình cảnh này liền mắng:

"Ngươi dám gϊếŧ người bừa bãi chẳng lẽ không sợ Ưng Lang vệ ư?"

Nàng từng tận mắt nhìn thấy uy phong của một Ưng Lang vệ, ấn tượng cực sâu đậm.

Mã Siêu Quần sảng khoái cười lớn:

"Ưng Lang vệ? Họ sẽ quản sống chết của đám giang hồ các ngươi à?"

Lý Thanh Sơn khẽ thở dài, biết Mã Siêu Quần nói đúng. Hắn là thành viên của Ưng Lang vệ nên rất hiểu những cong cong quẹo quẹo trong đó. Người giang hồ tu luyện nội lực là quần thể đặc biệt, nằm giữa người bình thường và kẻ tu hành, vì thế thái độ của Ưng Lang vệ cũng vô cùng đặc biệt.

Hắc Phong tàn sát thôn làng để thị uy và bị treo trong sổ đen, nhưng Ưng Lang vệ đã nhiều năm không thèm để ý đến. Tuy nhiên, nếu một kẻ tu hành làm điều này, đó là tội nghiệt, thống lĩnh chỉ huy sẽ trực tiếp ra nhiệm vụ giải quyết kẻ đó.

Nếu người giang hồ bị diệt môn, dù có vài trăm người chết đi nữa thì Ưng Lang vệ cũng chỉ tùy tiện điều tra, không quá coi trọng, không xem là chuyện gì trọng yếu. Khi người giang hồ gϊếŧ người thường, họ sẽ chỉ coi đó là người thường mà thả thí, và khi họ bị luyện khí sĩ gϊếŧ chết, họ sẽ coi đó là luyện khí sĩ mà bỏ qua.

Dưới ánh mắt ác độc như đao quét qua của Mã Siêu Quần, môn chủ Khoái Ý nuốt một ngụm nước bọt:

"Dư huynh, ngươi xem…"

Dư Sơ Cuồng chắp tay với mọi người xung quanh:

"Hôm nay Dư Sơ Cuồng ta cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, nhưng đây là ân oán cá nhân của chúng ta, không liên quan đến chư vị. Ai dám nhúng tay tức là muốn làm địch với Cuồng Kiếm sơn trang, khinh thường Dư Sơ Cuồng này!"

Tất cả mọi người lần lượt lộ ra vẻ cảm động và hổ thẹn, Dư đại hiệp quả nhiên hào hiệp và can đảm, không khiến chúng bạn phải lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Nhìn lại Mã Siêu Quần, càng thấy đáng khinh.

Môn chủ Khoái Ý há miệng muốn nói, nhưng cuối cùng vẫn lui sang một bên. Bên cạnh Dư Sơ Cuồng nhất thời trống trãi, chỉ còn Dư Tử Kiếm lôi kéo tay áo Dư Sơ Cuồng, vừa kính phục vừa nôn nóng:

"Cha! Hắn, hắn có thể là luyện khí tầng hai!"

Cao thủ hạng nhất đối chiến với luyện khí tầng hai, làm gì có phần thắng chứ! Còn nàng mới dùng Tiên Thiên đan không bao lâu, tuy đã là luyện khí tầng một, nếu xét về lực chiến đấu, cao thủ hạng nhất như Dư Sơ Cuồng chưa hẳn chiếm được thế thượng phong, càng không phải là đối thủ của Mã Siêu Quần.

"Đừng làm bộ làm tịch nữa, là nam nhân thì ra tay đi, lão tử nhường ngươi ba chiêu!"
Mã Siêu Quần hừng hực lửa giận, tên này rất có bản lĩnh dùng hư tình giả ý mua chuộc lòng người, nếu không phải do cái lưỡi khéo léo của hắn thì làm sao Tử Nhi...Trong lòng hắn lại đau nhói, ánh mắt nhìn Dư Tử Kiếm càng dịu dàng, sự vất vả của hắn bao nhiêu năm qua sẽ không vô ích, nhất định sẽ được đền bù!

Dư Sơ Cuồng khẽ đẩy Dư Tử Kiếm ra,:

"Không cần ngươi bận tâm, ngươi đến phía sau đi!"

Hắn nháy mắt với Dư Tử Kiếm mấy cái rồi quay đầu nói với Mã Siêu Quần:

"Ma Phong Tử, tới đây, chúng ta lại chiến một trận. Xem Phong Đao của ngươi lợi hại hay Cuồng Kiếm của ta ghê gớm!"

Dư Tử Kiếm sững sờ một lúc, đang lúc đại chiến sinh tử, cha lại gọi mình ra sau để làm gì? Nàng đột nhiên tỉnh ngộ, không hề quay đầu, vội chạy ra sau Cuồng Kiếm đường. Bây giờ người có thể cứu mạng chỉ có vị Ngưu đại hiệp kia thôi!
Cửa phòng bị đẩy ra đánh rầm một tiếng, ánh sáng chiếu vào phòng tối, rơi xuống tấm lưng rộng có vô số bụi đất nổi lên rồi chìm xuống. Lý Thanh Sơn đội nón, tay cầm bát rượu giả vờ uống.

Dư Tử Kiếm nhìn hắn như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, bèn mở miệng nói thẳng:

"Ngưu đại bá, xin ngươi cứu cha ta!"

Lý Thanh Sơn suýt nữa phun rượu ra, tại sao hắn đột nhiên trở thành ông chú rồi hả, còn có cảm giác như ông chú đang ở độ tuổi xế chiều ấy!

Bình Luận (0)
Comment