Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 315 - Chương 315: Ngươi Còn Chưa Nhận Thua Sao?

Chương 315: Ngươi Còn Chưa Nhận Thua Sao? - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 315: Ngươi Còn Chưa Nhận Thua Sao?


Nhưng đây là trận chiến đầu tiên của hắn, sao có thể bỏ qua được! Hắn bật người bay ra, đuổi theo luồng yêu khí kia.

Luồng yêu khí kia lại đột nhiên biến mất, sóng nước bốn phía dao động càng ngày càng mãnh liệt, sóng lớn trắng xóa cuộn lên trong làn nước đen, hình thành một thế giới đen trắng ở nơi sâu dưới lòng đất.

Một bóng dáng bỗng nhiên xuất hiện ở phía sau Lý Thanh Sơn mà không có bất kỳ dấu hiệu nào, cũng không có sóng nước lay động, nó hung ác đánh vào phần thắt lưng của hắn.

Trên eo Lý Thanh Sơn đau xót, thân thể mất cân bằng, dư quang nơi khóe mắt chỉ thấy Cá Cóc Hắc Thủy lại biến mất ở trong làn nước. Còn chưa kịp ổn định thân hình, Cá Cóc Hắc Thủy đã thay đổi phương hướng, đâm tới một lần nữa.

Cá Cóc Hắc Thủy vẽ ra vô số quỹ tích đen kịt, lộn xộn đâm vào trên người Lý Thanh Sơn.

Trong chớp mắt, Lý Thanh Sơn không biết mình đã bị đập trúng bao nhiêu lần, hắn quay cuồng ở trong nước, đầu váng mắt hoa, tựa như một món đồ chơi của Cá Cóc Hắc Thủy.

Cả người hắn đau nhức, may nhờ thân thể cưỡng hãn nên mới không bị đâm chết tươi. Yêu quái đỉnh cấp thực sự vô cùng khó đối phó! Nhưng lòng hắn không nhụt chí chút nào, trái lại ý chí chiến đấu còn càng ngày càng hừng hực.

Hắn không duy trì Linh Quy Huyền Giáp bởi vì yêu khí của hắn vốn không sánh được với Cá Cóc Hắc Thủy, nếu như tiếp tục dùng Linh Quy Huyền Giáp, chỉ sở chẳng mấy chốc sẽ tiêu hao sạch sẽ, chỉ có thể tạm thời rút lui.

Nhưng sao hắn có thể rút lui, hắn không để Tiểu An đến giúp đỡ, cũng không có ý định để Tiểu An ẩn núp ở bên cạnh chuẩn bị đánh lén, bởi vì hắn coi lần này như một thử thách dành cho mình.

Đây không phải cuộc chiến đấu sống chết không từ bất kỳ thủ đoạn tồi tệ nào, mà là trận đấu để thu phục yêu binh, vì thế hắn không những phải thắng trận này, mà còn phải thắng một cách quang minh chính đại!

Thực lực giữa họ không có sự cách biệt quá lớn, ngoại trừ việc yêu khí hơi kém một chút, thậm chí sức mạnh và thần thông của hắn còn cao hơn một bậc, chắc chắn do điểm nào đó còn chưa đủ nên hắn mới không thể chiếm ưu thế!

Lý Thanh Sơn nhắm mắt lại, để cho Cá Cóc Hắc Thủy va chạm hung ác vài lần, trong sóng lớn mênh mang, nơi sâu trong lòng hắn lại bình yên lạ thường.

Tựa như có một giọt nước rơi xuống mặt hồ, lòng Lý Thanh Sơn bỗng sáng tỏ, là nước!

Dù hắn là yêu quái hệ thủy, nhưng cũng không quen chiến đấu dưới nước, cách điều khiển dòng nước cũng cực kỳ vụng về, căn bản không lợi dụng tốt hoàn cảnh, để cho Cá Cóc Hắc Thủy chiếm ưu thế địa hình!

Thân thể hắn lúc chìm lúc nổi trong nước, không cố hết sức khống chế thân thể nữa, không tiếp tục để thân thể đáp xuống bùn nữa. Hắn tựa như một sinh vật đã sống trong nước từ lúc mới sinh, coi nước như quê hương của mình.

Yêu khí tán ra bốn phía, nảy sinh một mối liên hệ với dòng nước bốn phía. Không còn là một tên ngu ngốc nâng quả cầu nước lớn lên đánh đối thủ, mà như một chiếc rada nhạy bén giám thị vùng nước chung quanh.

Cá Cóc Hắc Thủy lại xé nước mà đến lần nữa, chợt hiện lên tựa như một âm hồn màu đen, tuy rằng không tạo nên một tia sóng nước nào nhưng lại chạm vào dòng nước mà Lý Thanh Sơn khống chế.

“Là phía sau!”

Lý Thanh Sơn bất ngờ quay đầu, nhưng hành động của hắn còn lâu mới linh hoạt được như Cá Cóc Hắc Thủy, ở khoảng cách gần như vậy, cho dù có phát hiện thì cũng khó có thể né tránh.
Cá Cóc Hắc Thủy đắc ý, đang chuẩn bị đυ.ng vòng quanh người Lý Thanh Sơn, thân hình khổng lồ của Lý Thanh Sơn bỗng dưng di chuyển về bên trái mà không có bất kỳ điềm báo nào.

Lý Thanh Sơn điều khiển dòng nước đẩy hắn ra, lần đầu tiên tránh né được va chạm của Cá Cóc Hắc Thủy.

Vào giờ phút này, cuối cùng hắn mới cảm thấy mình khá giống yêu quái trong nước.

Mà vào lúc phát hiện hướng đi của Cá Cóc Hắc Thủy, Lý Thanh Sơn siết chặt nắm đấm, trong nháy mắt khi sượt qua người tên kia, hắn đã nện một cái thật hung ác lên đầu nó.

Một tiếng “ầm” thật lớn vang lên, dư âm sóng nước khuếch tán ra toàn bộ vùng nước.

Lý Thanh Sơn chuẩn bị đòn này đã lâu, há lại là trò đùa, dù cho là đá tinh khiết cứng rắn cũng sẽ bị đập bể, lúc này hắn đang nghĩ xem có phải mình ra tay nặng quá hay không.
“Đau, đau, đau!”

Cá Cóc Hắc Thủy dùng hai chi trước ôm đầu, đung đưa cái đuôi dài bơi ra xa xa, trong nháy mắt đó, hắn đã sử dụng thần thông tránh thoát công kích, tránh được phần lớn sức mạnh nên mới không bị Lý Thanh Sơn đánh ngất tại chỗ.

Trên đầu dưới chân Lý Thanh Sơn đều nổi trong nước, nhìn Cá Cóc Hắc Thủy, truyền ra một trận sóng yêu khí dập dờn:

“Ngươi còn không nhận thua?”

“Ngươi đến bắt ta sao?”

Cá Cóc Hắc Thủy tức giận, vậy mà lại bơi ra xa:

“Cho dù ta không đánh thắng ngươi, ngươi cũng đừng hòng bắt được ta, để ta nghe lệnh của ngươi!”

Lý Thanh Sơn nhướng đôi lông mày rậm, điều chỉnh thân hình nghiêng về phía trước, bày ra tư thế bơi tự do, tứ chi mãnh liệt đẩy một cái về phía sau, lại mượn sức dòng nước mà vọt mạnh về phía Cá Cóc Hắc Thủy.
Bình Luận (0)
Comment