Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 316 - Chương 316: Thủ Lĩnh

Chương 316: Thủ Lĩnh - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 316: Thủ Lĩnh


Xét riêng khoản bơi lội, sao Cá Cóc Hắc Thủy có thể thua Lý Thanh Sơn, hắn vẫy đuôi một cái đã bơi ra xa ba đến bốn trượng, cho dù tư thế bơi nào thì cũng không thể linh hoạt tự nhiên như hắn được.

Hắn đang muốn cười nhạo Lý Thanh Sơn vài câu thì đột nhiên cảm thấy cái đuôi bị xiết lại, Lý Thanh Sơn bắt được đuôi hắn, nhưng đuôi hắn vốn là nơi trơn trượt nhất, ánh sáng chợt lóe lên, nó bỗng bỏ chạy ra xa mà không dám dừng lại.

Có hai con quái vật khổng lồ ở trong vùng nước cực kỳ rộng lớn, một con truy đuổi gắt gao, còn một con thì trốn mất dép.

Dù cho Cá Cóc Hắc Thủy không còn chỗ ẩn thân, nhưng tốc độ của Lý Thanh Sơn vẫn không đủ, thậm chí còn không thấy đuôi nó đâu.

Sau ba ngày ba đêm, tốc độ của họ đều chậm như cá bình thường bơi, đôi bên đều kiệt sức nhưng lại không chịu nghỉ ngơi.

Lý Thanh Sơn cảm thấy mình như biến thành một con cá thực thụ, có được hiểu biết mới về cách dùng thân thể để đẩy nước, cách điều khiển dòng nước. Chiến đấu dưới nước đã không còn là nhược điểm đối với hắn.

Dù hắn đã sức cùng lực kiệt, nhưng vẫn dựa vào sức chịu đựng trâu bò mà đuổi theo Cá Cóc Hắc Thủy, tuyệt đối không để hắn có thời gian nghỉ ngơi trong chốc lát.

Cá Cóc Hắc Thủy hận đến nghiến răng nghiến lợi, mắng Lý Thanh Sơn cá thối tôm nát, đột nhiên hắn cảm thấy trước mắt sáng lên, một loạt đốm lửa lẳng lặng rực cháy trong nước, chỉ thấy trong đó có một bộ xương khô nho nhỏ.

Nàng cũng học theo yêu quái, dùng khí tức để truyền đạt ý muốn:

“Không gϊếŧ hắn cũng được, lấy yêu đan ra ăn là được rồi.”

Hai cái đầu lâu lớn bên cạnh nàng ngoác miệng ra rồi đóng lại, tựa như đang đợi ăn cơm.

“Ta chịu thua, ta chịu thua! Không được ăn ta, nếu không ta sẽ tự bạo yêu đan!”

Bản năng Cá Cóc Hắc Thủy cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm, biết không qua được cửa ải này, trong lòng suy sụp nhưng cũng khá khâm phục nghị lực của Lý Thanh Sơn.

“Ta tôn người làm thủ lĩnh là được rồi, ngươi là thứ gì vậy?”



Cá Cóc Hắc Thủy đã tò mò về việc Lý Thanh Sơn là loại yêu quái gì từ lâu.

Lý Thanh Sơn nói:

“Ngươi mới là thứ gì thứ nọ ý!”

Hắn nắm đấm lên tiếp tục đánh, dù cho Cá Cóc Hắc Thủy đã sức cùng lực kiệt, nhưng cũng không mất đi sự linh động, vẫn né tránh linh hoạt.

Lý Thanh Sơn trừng hai mắt:

“Thủ lĩnh đánh mà ngươi dám trốn? Ngươi có còn muốn sống hay không?”

Hai cái đầu lâu của Tiểu An cũng đe dọa tới, Cá Cóc Hắc Thủy không thể làm gì khác hơn ngoài sáp lại gần, để cho Lý Thanh Sơn đánh một trận.

Lý Thanh Sơn thở phào một cái rồi đặt mông ngồi xuống bùn, hài lòng nhìn thủ hạ yêu binh đầu tiên này của mình, không nghĩ tới bản thân còn chưa lăn lộn lên chức Huyền Lang thống lĩnh được, mà lại trở thành trùm của giới yêu ma trước, hơn nữa còn là thủ lĩnh của những yêu quái cấp cao nhất, cường đại nhất.

Nếu như tính theo tiêu chuẩn Luyện Khí của nhân loại, có lẽ thực lực của Cá Cóc Hắc Thủy đạt tới tầng thứ chín hoặc tầng thứ mười, ngày trở thành yêu tướng đã không còn xa.

Nếu tính theo Luyện Khí, thực lực yêu tu của Lý Thanh Sơn cùng lắm là đến tầng thứ bảy hoặc tầng thứ tám, còn lâu mới đạt tới mức yêu tướng. Biết làm sao bây giờ, yêu tu vốn siêu tốn thời gian, đạt được tới trình độ như thế này cũng là nhờ một phần lớn của đống đan dược kia.
Thắng lợi lần này hoàn toàn dựa vào ba loại thần thông cường đại.

Cá Cóc Hắc Thủy thấy không có nguy hiểm thì cũng dừng lại nghỉ ngơi, cẩn thận từng li từng tí liếc mắt nhìn Tiểu An, mới nói:

“Thủ lĩnh, cái tên Mã Lục kia…”

Lý Thanh Sơn nói:

“Gọi là đại vương.”

Cá Cóc Hắc Thủy nói lại:

“Tại sao Mã Lục đại vương muốn ngươi đến đánh ta?”

Lý Thanh Sơn đáp lời:

“Không chỉ riêng ngươi, ta phải đánh tất cả yêu quái ở đây, nếu như chịu nghe lời thì thôi, còn không chịu nghe lệnh thì phải đánh chết hết.”

Tuy Cá Cóc Hắc Thủy không được tính là yêu quái mạnh nhất ở vùng này, nhưng lại là yêu quái khó đối phó nhất. Mã Lục không muốn đi sâu xuống đáy nước, mà cho dù có xuống thì việc thu phục hắn cũng không dễ dàng gì, vì thế nên Lý Thanh Sơn mới chọn hắn làm mục tiêu đầu tiên.
Cá Cóc Hắc Thủy lén nhìn Tiểu An:

“Thủ lĩnh, đây là?”

Lý Thanh Sơn nói:

“Đây là phó thủ lĩnh!”

Ngọn lửa trong hốc mắt Tiểu An lóe lên một cái, không ngờ mình lại thành phó thủ lĩnh.

Lý Thanh Sơn nói tiếp:

“Ngươi biết động phủ của Mã Lục đại vương ở đâu không?”

“Biết biết!”

Ở vùng này, chỉ cần là yêu quái có chút linh chí thì sợ rằng không một ai lại không biết chỗ đó.

Lý Thanh Sơn tiếp lời:

“Được, ba tháng sau ta muốn tổ chức đại hội ở đó, đến lúc đấy, nếu như ngươi dám không đi thì ngươi không cần tiếp tục ở lại hắc hồ này nữa.”

Bình Luận (0)
Comment