Chương 317: Tới Nơi Kế Tiếp - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 317: Tới Nơi Kế Tiếp
Hắn không chỉ đánh đám yêu quái này một lần, thu phục từng con một là xong, mà mục đích chủ yếu nhất vẫn là biến chúng thành đội ngũ có sức chiến đấu mà hắn có thể điều khiển được. Thế là hắn kết hợp với Mã Lục, trù tính đại hội yêu ma này, triệu tập tất cả những yêu quái đã cô đọng yêu đan đến.
Cá Cóc Hắc Thủy đành đồng ý một cách bất đắc dĩ.
Lý Thanh Sơn hơi suy nghĩ, lấy ra một con gà quay mà hắn vẫn chưa ăn rồi ném cho Cá Cóc Hắc Thủy.
Cá Cóc Hắc Thủy nuốt một ngụm, các loại gia vị phong phú hòa tan ở trong chiếc miệng lớn, đặc biệt là vị muối kia. Nó hưng phấn bơi một vòng bên cạnh Lý Thanh Sơn, nhìn Lý Thanh Sơn với vẻ chờ mong tha thiết:
“Thủ lĩnh, còn không!”
Lý Thanh Sơn thầm nghĩ, quả nhiên không ngoài dự đoán của ta, dù dưới đáy nước là một kho báu lớn, có các loại linh mạch linh thảo, nhưng tài nguyên lương thực còn lâu mới phong phú nhé. Cho dù là yêu tướng như Mã Lục thì cũng không thể muốn ăn cái gì là ăn cái đó, huống chi là những yêu quái bình thường này.
Tuy rằng chỉ cần hấp thu linh khí thiên địa ở trong vùng nước đen này, dù cho không ăn thức ăn trong mười năm thì cũng không chết được, nhưng bản năng của sinh vật sẽ không biến mất. Từ trước tới nay, củ cà rốt và cây gậy vẫn là phương pháp tốt nhất để cai quản thuộc hạ, Lý Thanh Sơn đã vận dụng nó một cách thỏa đáng, quả nhiên mang đến hiệu quả đáng kinh ngạc.
“Hừ hừ, đến lúc đấy ngươi tới góp mặt, muốn ăn thứ này bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu!”
“Chắc chắn đi! Chắc chắn đi!”
Bỗng nhiên Cá Cóc Hắc Thủy vô cùng ngóng trông ngày ấy, nếu có thể được ăn thứ tốt như này mỗi ngày, dù cho làm yêu binh cũng không sao.
Lý Thanh Sơn và Tiểu An rời khỏi hồ nước đen, hắn ăn một viên Bách Thảo hoàn, khiến yêu khí gần như khôi phục hoàn toàn rồi mới kỳ quái hỏi Tiểu An:
“Sao ngươi lại biến thành dáng vẻ này?”
Tiểu An giải thích một hồi, hóa ra nàng làm vậy là để che giấu thân phận. Cuối cùng bọn họ vẫn sẽ trở lại mặt đất, nếu như dáng vẻ của nàng bị quá nhiều đôi mắt ở dưới lòng đất này ghi nhớ, nói không chừng một lúc nào đó thân phận của Lý Thanh Sơn sẽ bị bại lộ. Hơn nữa ở thế giới dưới lòng đất này, dáng vẻ không phải người càng có lợi cho việc hành động hơn là dáng vẻ của nhân loại.
Lý Thanh Sơn khá khen ngợi sự cẩn thận của Tiểu An, chưa chắc thế giới nhân loại và thế giới yêu ma không có nơi giao thoa. Cẩn thận một chút sẽ không mắc phải sai lầm lớn, dù sao cũng có thể giao lưu bằng khí tức, khí tức của Tiểu An chính là hỏa diễm bốc lên trong thân thể nàng.
“Đi thôi, tới nơi kế tiếp.”
…
Bên ngoài Diêm Sơn thành, trong hang động ở hoa viên nằm phía sau trang viên tĩnh lặng.
Lý Thanh Sơn nhìn ánh sáng trên đỉnh đầu mà thấy hoa mắt chóng mắt, xoay người nói với Mã Lục:
“Ta đi chuẩn bị chút thức ăn và rượu để đãi khách, ngươi đi về trước đi!”
Mã Lục rời đi mà lòng lưu luyến không buông, Lý Thanh Sơn dẫn Tiểu An lên trên mặt đất, chỉ thấy một mảnh mênh mang giữa trời đất.
Tuyết lớn phủ kín một vùng núi non, hiển nhiên tuyết đã có vài đợt tuyết rơi trong khoảng thời gian hắn rời đi rồi.
Tâm trạng Lý Thanh Sơn rất vui sướиɠ, nhìn Tiểu An ở bên cạnh mà cùng nở nụ cười.
Hành động thảo phạt bầy yêu lần này còn thuận lợi hơn nhiều so với tưởng tượng của Lý Thanh Sơn, ngoại trừ Cá Cóc Hắc Thủy có bộ xương cứng ra, vẫn còn mấy con yêu quái thực lực hàng đầu.
Trong đó có một con Rắn Cạp Nong Cự Nham với thân hình gần tới mười trượng, thực lực còn mạnh hơn cả Cá Cóc Hắc Thủy, thân thể gần như hóa thành đất đá rồi, toàn thân đao thương bất nhập. Hơn nữa còn hòa vào lớp đất, không lộ một tia khí tức nào, sau đó còn đánh lén bất ngờ khiến Lý Thanh Sơn suýt chút nữa bị thương.
Nhưng sau khi Lý Thanh Sơn nói ra ý định của mình, con Rắn Cạp Nong Cự Nham kia lập tức tỏ vỏ đồng ý phục tùng hiệu lệnh của Mã Lục, cũng sẽ tham gia đại hội yêu ma.
Cá Cóc Hắc Thủy ỷ vào lợi thế địa hình nên mới dám không để Mã Lục ở trong mắt, nhưng cho dù là Rắn Cạp Nong Cự Nham thì cũng không dám đối kháng chính diện với yêu tướng.
Thế là, Lý Thanh Sơn còn chưa dùng đến củ cà rốt và cây gậy thì đã thu phục được yêu binh có thực lực cường đại thứ hai, chỉ cần vương có thực lực tuyệt đối thì tướng quân ra ngoài chinh chiến rất dễ dàng.
Tuy rằng hắn cũng có chiến đấu mấy lần, nhưng cơ bản đều là hữu kinh vô hiểm, đương nhiên một phần cũng do thực lực của Lý Thanh Sơn đủ mạnh, nếu không thì không biết đã chết biết bao nhiêu lần từ lâu rồi.
Tuy mấy con yêu quái mạnh nhất kia sợ hãi sức mạnh của Mã Lục, nhưng chung quy vẫn phải đọ sức một trận để thăm dò tên thủ lĩnh yêu binh Lý Thanh Sơn này. Lý do cái tên Rắn Cạp Nong Cự Nham kia có thể tỏ vẻ phục tùng nhanh như vậy là do không đánh lén được Lý Thanh Sơn, trái lại còn bị Lý Thanh Sơn đánh một quyền tạo ra vết nứt trên tấm thân như tảng đá của nó.