Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 356 - Chương 356: Phát Tài Rồi

Chương 356: Phát Tài Rồi - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 356: Phát Tài Rồi


Cuối cùng hắn còn cố ý hỏi:

“Gặp chuyện tốt như thế này, không lẽ núi Thanh Đằng các ngươi không muốn chia chác chút gì sao?”

Mục Chí Thông nói:

“Núi Thanh Đằng chúng ta là chủ nhà, nếu như trước khi đại điển Thải Dược diễn ra đã cùng nhau bắt tay gϊếŧ chết tán tu, chỉ sợ sẽ làm lòng người sợ hãi, ảnh hưởng đến tiến trình của đại điển, có cho ta mượn gan thì ta cũng không dám. Nhưng nếu như là người có ân oán từ trước thì không có gì để nói. Hơn nữa không lẽ Tống sư huynh sẽ không chia chác chút gì cho ta thật sao?”

Tống Minh thay đổi sắc mặt liên tục, đột nhiên hừ lạnh đi ra ngoài:

“Theo dõi hắn sát sao cho ta!”

Mục Chí Thông nói:

“Như Bình, ngươi tiếp tục đi theo dõi, chờ đến khi thành công thì ngươi cũng sẽ không thiếu lợi ích!”

Liễu Như Bình dán sát lên, lộ ra vẻ nịnh nọt, dịu dàng nói:

“Ta biết ngay cái tên lỗ mãng kia sẽ không thoát được âm mưu của ngươi mà!”

Mục Chí Thông lộ ra vẻ mất kiên nhẫn, đẩy nàng ra, đi ra ngoài.

Liễu Như Bình dậm chân, mấy tên đàn ông này, không có ai tốt lành cả.

...

Lý Thanh Sơn cũng không biết những âm mưu toan tính ở bên ngoài, hội đấu giá lần này nâng cao tầm mắt của hắn lên rất nhiều, cũng đã có đánh giá đại khái về giá trị của linh khí và linh thảo.

Mà món hắn đưa ra đấu giá còn chưa được lên sân khấu, hắn cũng muốn xem thử, rốt cuộc thì viên yêu đan kia có thể bán được bao nhiêu tiền.

Một lúc sau, một viên yêu đan màu vàng đất được đặt lên trên sân khấu đấu giá.

“Yêu đan thuộc tính thổ tầng thứ bảy, có thể dùng để chế tạo Hành Thổ đan...giá khởi điểm một nghìn linh thạch.”

Thi Bội Bội liên tục giới thiệu công dụng của yêu đan, cuối cùng mới đưa ra giá khởi điểm, chỉ có điều giá khởi điểm này còn muốn cao hơn mấy món linh khí thượng phẩm bình thường, không chỉ bởi vì nó càng quý hiếm, mà còn vì nó có thể áp dụng rộng rãi hơn.

Thi Bội Bội dời mắt nhìn về vị trí cao nhất, nơi mấy ghế lô tốt nhất. Từ đầu đến giờ, nơi đó vẫn vô cùng yên lặng, giống như không có món đồ nào có thể lọt vào mắt của người đó.

Lý Thanh Sơn mím môi, đang suy nghĩ xem có nên báo giá vài lần, tăng thêm độ hot cho yêu đan này hay không, nhưng mà không bao lâu sau hắn đã phát hiện, hoàn toàn không cần thiết.

Mấy chỗ ngồi cao nhất kia, trong ghế lô từ đầu đến giờ vẫn chưa từng phát ra bất cứ âm thanh nào cuối cùng cũng vang lên tiếng ra giá đầu tiên:

“Một nghìn hai trăm viên linh thạch.”

“Một nghìn năm!”

“Một nghìn sáu!”

Giá yêu đan nhanh chóng tăng lên, nụ cười trên mặt Lý Thanh Sơn càng lúc càng thêm tươi rói, ôm chặt Tiểu An, cọ cọ gương mặt xinh đẹp của nàng:

“Haha, chúng ta phát tài rồi!”

...

Hội trường ồn ào náo nhiệt lại im lặng xuống, hội đấu giá đã kết thúc, ánh đèn trên sân khấu tối xuống.

Nhưng Lý Thanh Sơn vẫn có thể “nhìn” thấy rõ ràng nhưng hơi thở còn lưu lại trong không khí, bầu không khí nhiệt liệt kia dường như vẫn còn chưa biến mất.

Lý Thanh Sơn vẫn ngồi trong ghế lô, không có ý định rời đi, nhớ lại cuộc chiến đấu giá khi nãy.

Đương nhiên, nó không có liên quan quá lớn lớn đến viên yêu đan kia, mà là một món linh khí cực phẩm trông như một cái bình nhỏ.

Giá khởi điểm đã là ba nghìn năm trăm viên linh thạch, mỗi một lần ra giá đều phải tăng ít nhất năm trăm viên, mỗi một lần giá tăng lên đều làm các Luyện Khí sĩ ngồi bên dưới mặt đỏ tim đập, mà mấy vị tu sĩ Trúc Cơ từ đầu đến cuối lại vẫn bình tĩnh vững vàng, ra giá nhẹ nhàng tự nhiên, từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, cho dù thắng hay thua thì đều không có chút tức giận nào.

Tuyệt đối không có bất cứ tên Luyện Khí sĩ nào có gan tham gia vào lần tranh giá này, cuối cùng, món linh khí cực phẩm kia lấy ra chín nghìn năm trăm viên linh thạch mà thuộc về vị khách quý ngồi ở phòng thuê phía tây.
Người cuối cùng chiến thắng, còn nhìn khắp xung quanh nói:

“Cảm ơn!”

Lý Thanh Sơn tự cảm thấy hắn không có phong phạm như thế này, không liên quan đến tâm cảnh khí độ, chỉ đơn thuần chênh lệch về thực lực làm hắn càng cảm giác được, cho dù là người hay là yêu, chỉ có vượt qua thiên kiếp một lần mới coi như thật sự bước vào con đường tu hành, có thể bảo vệ được một khu vực, làm việc tự do.

Cái này giống như đứa bé biết đi và biết nói rồi, có thể tập tễnh bước về phía mục tiêu của mình, có thể biểu đạt ý nghĩ của bản thân, lúc trước là Luyện Khí cũng được, yêu thú cũng thế, đều chỉ mới bi bô tập nói và bò dưới đất.

Đương nhiên, cuối cùng yêu đan cũng đạt đến giá trị mà Lý Thanh Sơn mong muốn, không nằm ngoài dự đoán của Thi Bội Bội, viên yêu đan thuộc tính thổ kia đúng là có thể bán với giá trên hai nghìn viên linh thạch, cuối cùng được bán với giá hai nghìn sáu trăm viên.
Ngoại trừ mua Trường Kinh Hút Thủy hết tám trăm viên linh thạch, cùng với năm phần trăm phí dịch vụ cho tiệm tạp hóa, một nghìn sáu trăm bảy mươi viên linh thạch vẫn ngoan ngoãn nằm yên trong túi bách bảo của hắn.

Bình Luận (0)
Comment