Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 361 - Chương 361: Tổn Thất Nặng Nề

Chương 361: Tổn Thất Nặng Nề - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 361: Tổn Thất Nặng Nề


Tên áo đen che mặt hình như có vẻ hơi không kiên nhẫn, nhưng chỉ điều khiển phi kiếm tấn công mà không chịu đến gần Lý Thanh Sơn bước nào, ngược lại còn luôn phòng bị hắn cẩn thận. Sự kinh khủng của luyện thể sĩ, hắn hiểu rất rõ nên sẽ không cho hắn ta bất kỳ cơ hội nào để bộc phát, làm người khác bị thương.

Chỉ dùng toàn bộ kinh thần để ngưng tụ trên phi kiếm, tốc độ phi kiếm càng lúc càng nhanh, đã không còn thấy thân kiếm đâu nữa, chỉ thấy vô số ánh kiếm, đan xen xung quanh Lý Thanh Sơn thành một mảng lưới kiếm.

Công kích ập đến liên tiếp như mưa rào, Lý Thanh Sơn khua tấm chắn trái phải cũng hơi vụng về. Mỗi lần ánh kiếm xẹt qua, chắc chắn sẽ khắc lên người hắn một vết cắt thật sâu. Trong nháy mắt, trên tấm chắn đã xuất hiện chằng chịt vết thương, linh khí yếu nhớt tới cực điểm, đã đến cực hạn chuẩn bị sụp đổ.

Lý Thanh Sơn đứng nguyên tại chỗ không thể nhúc nhích. Trong lòng hắn hiểu rất rõ rằng, hắn chỉ cần nhúc nhích một tí thôi, phía bên kia sẽ tìm ra sơ hở, với phi kiếm, không chỉ dễ tìm ra sơ hở mà còn dễ áp sát, gϊếŧ người ở cự ly gần. Hắn cũng không thể nào chiếm hời gì trước một tay luyện khí sĩ tầng tám.

Nhưng nếu cứ đứng im mãi, chẳng phải sẽ càng không thắng, đợi bại hay sao?

Hắn như con dã thú phủ phục trong bụi cỏ, đang đợi cơ hội để xuất hiện. Hắn đã không ra tay thì thôi, khi ra tay ắt tất sát.

Nhưng lưới kiếm lại càng ngày càng bức bách, càng chờ cơ hội thì cơ hội càng khép lại. Hắn quyết định, không có cơ hội thì tự mình đẻ ra cơ hội. Hắn bỗng giơ tấm chắn trong tay lên, đánh phi kiếm văng xa mấy trượng, nhưng động tác này cũng khiến ngực hắn hở ra.

Trong mắt người áo đen che mặt hiện lên vẻ trào phúng, phi kiếm bay với tốc độ nhanh hơn, xẹt đến như điện.

"Soạt" một tiếng, "Thảo Tự Kiếm Thư" được khai triển, chặn trước ngực Lý Thanh Sơn, phun ra mấy chục luồng kiếm khí mãnh liệt.

Phi kiếm bay đồng loạt, "Thụ" va vào, sau đó bị một luồng "Hoành" đánh bay ra, hoàn toàn không có cách nào ngăn trận sóng triều kiếm khí này cả.

Người áo đen che mặt thầm run lên, nhìn tấm "Kiếm Thư" còn lớn hơn mình một chút kia, tỏ vẻ kinh ngạc. Ngay sau đó hắn lại cười điên cuồng lên. Sao hắn lại không nghĩ đến việc tên nhóc này chịu bỏ ra số tiến lớn mua "Kiếm Khí Thư" vì hắn có một mảnh khác của nó.

Nếu là một luyện khí sĩ tầng tám bình thường, khi đối mặt cới kiếm khí sát cơ bất chợt chỉ sợ đã nguy hiểm đến tính mạng rồi. Nhưng với hắn mà nói cũng chẳng thấm tháp vào đâu. Hắn lần nữa khuấy động "Kiếm Thư" trong tay. Chân khí toàn thân hắn thâm hậu hơn Lý Thanh Sơn không biết bao nhiêu lần, với "Kiếm Thư" này thì toàn tùy ý, chẳng hề e sợ mỗi lần sử dụng sẽ hao hết chân khí toàn thân.

Hai cơn sóng triều kiếm khí chạm vào nhau trên không trung nhưng cũng không giao đấu kịch liệt, triệt tiêu lẫn nhau mà hòa luôn vào thành một, ngưng tụ thành một đống nước đen như mực, hình dạng thay đổi trong nháy mắt.

Lý Thanh Sơn và người áo đen che mặt kia đều tỏ vẻ phát điên vì mừng. Cảnh tượng này chứng minh hai loại thư pháp này đều từ một lò ra, còn có khả năng dung hợp với nhau nữa.

Nhưng cảnh tượng này chỉ kéo dài trong nháy mắt, hình dạng của đám mực nước mở rộng cực hạn, như mất áp lực khống chế bên trong, lại vỡ ra lần nữa, hóa thành một vòng kiếm khí khuếch tán ra xung quanh.

Sắc mặt hai người đều biến đổi, không dám chậm trễ chút nào. Kiếm khí còn chưa triển khai mà thế kiếm đã như trời long đất lở, phô thiên cái địa, uy lực này nghiễm nhiên là Linh khí cực phẩm siêu việt.
Tên mặc đồ đen che mặt vọt lên trời như mũi tên bắn, Lý Thanh Sơn đã không kịp tránh nữa, hắn nửa quỳ xuống, tay trái cầm kiên, tay phải cầm Trường Kình Hấp Thủy, ngưng kết thành một lớp tường băng hẹp nhưng lại dày đến bảy thướng trước mặt.

Kiếm luân lóe lên một cái rồi biến mất, hắn đã tiêu hết Phương Viên Bách Trượng và Băng Tuyết. Người áo đen che mặt nhìn xuống từ trên không, chỉ thấy từ trên nền đất màu trắng xuất hiện một ô tròn màu đen, hắn không nén nổi nuốt ngụm nước bọt, còn có luyện khí sĩ nào đối đầu được với hắn cơ chứ?

"Ầm" một tiếng, khiên tròn trong tay Lý Thanh Sơn chỉ còn nửa cái, linh khí trên đó đều đã đucợ tiêu tốn hết, hỏng là rõ rồi. Mà tảng băng lớn ngăn phía trước hắn cũng bị nứt ra, như cắt giấy vậy.

Lòng Lý Thanh Sơn thầm run lên. Nếu kiếm khí này không phát động ngẫu nhiêu, mà thỉnh thoảng có người điều khiển một chút thì hắn bây giờ đã chết chắc rồi, dù có hóa thân thành yêu ma cũng bị thương nặng cả người.
Nếu thế thì tương đương với việc hắn phải bỏ một Linh khí thượng phẩm và Linh khí hạ phẩm mới có thể ngăn được luồng kiếm khí này một cách khó khăn. Cũng may là Trường Kình Hấp Thủy được ngưng thành từ thủy tinh nên mình vẫn sửa được, nếu không thì lần này đúng là tổn thất nặng nề.

Bình Luận (0)
Comment